Trầm Luân Sắc Tình Với Đủ Loại Mỹ Nam


"Ân a a a...!A Thâm...!A không cần...!Quá nhanh...!Ngô ân...!A a a...!Chậm...!Nga chậm một chút...!Bị...!Ân...!Bị cắm hỏng rồi..." Tiêu Cẩn Sanh vô thức rêи ɾỉ, đôi tay xoa phần lưng Tiếu Chi Thâm, thần sắc mê ly, mị nhãn như tơ, kiều mị vô cùng.

Tiếu Chi Thâm căn bản không chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, trực tiếp đâm vào càng lúc càng nhanh, hung hăng nghiền nát điểm mẫn cảm, bên tai là tiếng rêи ɾỉ ngắt quãng không ngừng.

Nước mắt sinh lý chảy ra, Tiêu Cẩn Sanh vô thức ôm lấy Tiếu Chi Thâm chìm sâu trong biển tình.

Tiếng bạch bạch bạch của tinh hoàn đánh vào hoà hợp cùng tiếng phụt phụt của da^ʍ thuỷ, hiện ra một cảnh tượng da^ʍ mĩ vô cùng, mái tóc dài của Tiêu Cẩn Sanh hỗn độn, rơi loạn trên giường, khóe mắt còn mang theo nước mắt, ánh mắt da^ʍ mĩ vô cùng.

"Muốn chậm một chút? Hửm? Chắc chắn chưa?" Tiếu Chi Thâm thấp giọng hỏi động tác dưới thân không hề thả chậm tốc độ, ngược lại tăng tốc thọc vào rút ra.

"A a...!Ân...!Thật...!Thật nhanh..." Tiêu Cẩn Sanh rêи ɾỉ trong miệng, không trả lời câu hỏi của Tiếu Chi Thâm.


"A a a a không được...!Muốn tới ân a a..." Dưới động tác của Tiếu Chi Thâm, Tiêu Cẩn Sanh rất nhanh liền đạt tới cao trào.

Tiếu Chi Thâm chỉ cảm thấy một dòng nước ấm áp phun trào, trực tiếp tưới lên phía trên côn ŧᏂịŧ đang ra vào trong cơ thể cô.

Đột ngột bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm Tiếu Chi Thâm thiếu chút nữa nhịn không được bắn ra, dừng lại động tác trong chốc lát, Tiếu Chi Thâm mới thấp giọng nói: "Bảo bối, em thỏa mãn, nhưng anh còn chưa thoả mãn đâu ."

Nói xong Tiếu Chi Thâm lại tiếp tục động thân, chậm rãi đâm vào trong, một band tay sờ đến hoa hạch, nhẹ nhàng lôi kéo một chút.

"A a a...!Không cần...!Chạm vào nơi đó..." Động tác của Tiếu Chi Thâm khiến Tiêu Cẩn Sanh rùng mình, thân thể vừa mới cao trào vô cùng mẫn cảm, không thể tiếp nhận bất kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ gì.

Tiếu Chi Thâm đột nhiên đẩy nhanh tốc độ, đôi tay nắm chặt eo Tiêu Cẩn Sanh , lấy tư thế hai người tương liên, trực tiếp đem Tiêu Cẩn Sanh dạo qua một vòng, đặt cô ghé vào trên giường.


Côn ŧᏂịŧ ở tận sâu bên trong hoa huyệt nghiền nát điểm mẫn cảm, chèn ép, kí©ɧ ŧɧí©ɧ là hoa huyệt co rút lại.

Một tầng lại một tầng thịt non gắt gao bao vây dây dưa ôm lấy côn ŧᏂịŧ hắn .

"Ân ——" Tiêu Cẩn Sanh không ngừng rêи ɾỉ , Tiếu Chi Thâm cũng trầm thấp gầm côn ŧᏂịŧ làm hắn có cảm giác giống như sắp bị bấm gãy.

"Cẩn Sanh, thả lỏng ...!Ân ~ thả lỏng..." Tiếu Chi Thâm thấp giọng mở miệng.

Tiêu Cẩn Sanh mới vừa thả lỏng một chút, Tiếu Chi Thâm liền đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra, mỗi lần đều hung hăng cắm đến chỗ sâu nhất, cảm nhận cảm giác chật hẹp mà Tiêu Cẩn Sanh mang lại.

"A a —— quá nhanh...!Ân ~~ a a ngô...!A Thâm...!Lại...!Ân a ~ lại muốn tới..." Tiêu Cẩn Sanh bị Tiếu Chi Thâm đâm loạn, thân thể không ngừng lay động, rất nhanh liền nghênh đón cao trào lần thứ hai.

Tiếu Chi Thâm cũng nhịn không được, nhanh chóng thọc vào rút ra mấy chục cái, rồi đâm thật mạnh vào tử ©υиɠ, phóng thích lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vào tiểu huyệt ấm áp của Tiêu Cẩn Sanh.

Nằm gục trên người Tiêu Cẩn Sanh, hai người dùng sức hôn môi, môi lưỡi dây dưa, trao đổi nước bọt lẫn nhau...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận