Trầm Luân Sắc Tình Với Đủ Loại Mỹ Nam


Tiêu Cận Sanh gật gật đầu, nói: "Ừm, ta luôn cảm giác hôm nay Liễu tiểu thư có chút kỳ quái, chàng về trước đi, hôm nay ta muốn nghỉ ngơi một ngày.

Ngày mai chàng lại đến.

"
Diệp Thủy Trần nghe vậy thoáng gật đầu, nói: "Vậy ta đi trước, nàng nghỉ ngơi đi.

" Sau khi nói xong hôn lên má Tiêu Cận Sanh một cái, cười đứng lên rời đi.

Tiêu Cận Sanh gật gật đầu, chờ sau khi Diệp Thủy Trần rời đi Tiêu Cận Sanh mới nằm xuống, nàng có chút hoảng hốt, cảm giác hôm nay không bình thường lắm.

Quả nhiên, buổi chiều Tiêu Cận Sanh vốn định tiếp tục ngủ, lại bị Thanh nhi nói Diệp Hoan đến.

Nhìn Diệp Hoan đứng trước mặt mình, Tiêu Cận Sanh vội vàng đứng dậy hành lễ nói: "Thần thiếp tham kiến Hoàng Thượng.

"
"Ừm, "Sắc mặt Diệp Hoan lạnh lùng nhìn Tiêu Cận Sanh, nói: "Tiêu phi, lộ trình gần đây của trẫm ngươi rất rõ ràng?"
“Không có.

"Tiêu Cận Sanh lạnh nhạt phủ nhận, từ lời nói của Diệp Hoan mà xem, hẳn là Liễu Vân Tiên nói gì đó với chàng ta.

"Tiêu phi, trẫm hy vọng
rõ rà, ngươi không lo ngươi có thể thấy rõ thế cục, chuyện của Vân Tiên ngươi tốt nhất không nên nhúng tay vào.


Hậu quả
; chịu nổi.

" Diệp Hoan lạnh lùng nói, chuyện Tiêu Cận Sanh quấn lấy chàng ta lúc trước vẫn còn tuy rằng gần đây nàng rất yên tĩnh, nhưng Diệp Hoan vẫn rất không tin cô.

Tiêu Cận Sanh cười nhạt một chút, nói: "Thiếp thân đã biết, thiếp thân sẽ không quấy rầy nhúng tay vào chuyện của Hoàng Thượng cùng Liễu tiểu thư.

"
Diệp Hoan hoài nghi đánh giá Tiêu Cận Sanh, nói: "Hy vọng nàng nhớ rõ những gì hôm nay đã nói.

"
"Chờ một chút, Hoàng Thượng, thiếp thân có một chuyện muốn cầu xin.

" Tiêu Cận Sanh đột nhiên nói.

"Chuyện gì?" Sắc mặt Diệp Hoan có chút không kiên nhẫn, nghĩ thầm Tiêu Cận Sanh lại muốn quấy rầy cái gì.

Tiêu Cận Sanh ngẩng đầu, nói: "Nếu Hoàng Thượng thích Liễu tiểu thư, thần thiếp cảm thấy ở lại hậu cung cũng không có ý gì, hy vọng Hoàng Thượng hưu thần thiếp.

"
"Ngươi nói cái gì?" Diệp Hoan đột nhiên nhìn chằm chằm Tiêu Cận Sanh hỏi, có chút không ngờ tới.

Vẻ mặt Tiêu Cận Sanh thực, hiện tại
tốt.


" "ong màn thi lên định nói: "Thần thiếp nhìn ra được Hoàng Thượng đối với Liễu tiểu thư là tình yêu đích
ở hậu cung cũng không có tác dụng gì.

Thần thiếp sẽ nói phụ thân phụ tá Hoàng Thượng thật
Diệp Hoan trầm giọng nói: "Ngươi xác định? Không hối hận?".

Đã rất lâu mới có phi tử yêu cầu bị hưu, Diệp Hoan cảm giác mình bị khiêu chiến.

Tiêu Cận Sanh gật gật đầu, nói: "Ừm, thần thiếp không hối hận.

"
"Được, trẫm hiện tại viết thánh chỉ chiêu cáo thiên hạ.

" Diệp Hoan trực tiếp nói.

Tiêu Cận Sanh lần nữa hành lễ nói: "Đa tạ Hoàng Thượng.

" Nàng vốn không có ý định nói sớm như vậy, nhưng dựa theo sự hiểu l về Diệp Hoan từ kịch bản và chuyện xảy ra hôm nay, khiến cô muốn thử một lần, không nghĩ
tới thật sững cô nà
công.

Diệp Hoan ôm một cỗ tức giận đi về, rất nhanh đã viết xong thánh chỉ chiêu cáo thiên hạ, không cho Tiêu Cận Sanh bất kỳ cơ hội đổi ý nào.

Tiêu Cận Sanh lúc này thu dọn đồ đạc mang theo Thanh nhi trở về nhà mình, Tiêu Minh sau khi biết thánh chỉ liền trực tiếp đi hoàng cung tìm Diệp Hoan, nửa đường gặp được Tiêu Cận Sanh lại được nàng khuyên trở về.

"Bởi vì Tiêu phi không thoải mái với cuộc sống trong hoàng cung, chủ động đề nghị rời khỏi hoàng cung, vì vậy trẫm quyết thân phận Tiêu phi, từ nay về sau nàng không còn là phi tử của trẫm.

" Lúc Tiêu Cận Sanh nhìn chỉ vẫn rất vui vẻ, ít nhất Diệp Hoan không nói nàng làm chuyện xấu gì không thể chịu đựng được mới bỏ
thấy thành thịnh tức đi thì thọ
nàng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận