" Trần."Tiêu Cận Sanh đỏ mặt đẩy Diệp Thủy Trần ra, thấp giọng nói, "Nơi này không thể."
Diệp Thủy Trần đưa tay gắt gao ôm lấy Tiêu Cận Sanh, nói: "Ta không có ý định, Sanh nhi, vất vả cho nàng rồi." "Không sao, ta không vất vả." Tiêu Cận Sanh cười nói, "Chúng ta lúc nào thì trị mắt cho Từ Mặc?”
"Ngày mai ta cùng Từ Mặc thương lượng một chút, sắp xếp thời gian xong liền sớm làm, ta cũng muốn Từ Mặc nhìn thấy mặt trời sớm một chút." Diệp Thủy Trần mở miệng nói.
"Được." Tiêu Cận Sanh nhẹ giọng đáp, " Trần, tuy rằng chàng không hỏi, nhưng ta vẫn giải thích với chàng một chút, ta sẽ không hại Từ Mặc, chỉ là ta thật sự không thể nói cho chàng biết ta trị liệu cho cậu ấy như thế nào."
"Không sao, ta tin tưởng nàng." Diệp Thủy Trần cười nói.
Tiêu Cận Sanh nhìn Diệp Thủy Trần vẻ mặt thẹn thùng mở miệng nói: "Trần, ta thật sự rất thích chàng."
"Ta cũng thích nàng." Diệp Thủy Trần thấp giọng nói,” Rất thích."
Tiêu Cận Sanh cười nói: "Vậy chúng ta đến phủ chàng chơi đi?"
"Được." Diệp Thủy Trần đáp lại, mang theo Tiêu Cận Sanh rời khỏi Tiêu phủ.
Sau khi hai người đi rồi Tiêu Minh mới đi ra, khẽ thở dài một hơi, nữ nhi này của ông ấy xem ra là thích Diệp Thủy Trần.
Tiêu Cận Sanh cùng Diệp Thủy Trần sau khi đi tới Dạ vương phủ, đột nhiên nhớ tới lúc trước, mở miệng nói: "Người hạ dược chàng đã tìm được chưa?"
"Tìm được rồi, đã xử tử." Diệp Thủy Trần hời hợt nói.
Tiêu Cận Sanh gật gật đầu, nói: "Ừm, vậy thì tốt rồi, nơi này của chàng lại có thể có người hạ dược chàng, chàng phải kiểm tra lại tất cả mọi người."
"Ừm, ta đã làm rồi." Diệp Thủy Trần kéo tay Tiêu Cận Sanh cười nói: "Nữ chủ nhân tương lai, hiện tại (bắt đầu lo lắng an toàn frong phủ rồi sao?"
"Cái gì mà nữ chủ nhân?"Sắc mặt Tiêu Cận Sanh đỏ lên, nói: "Nói bậy cái gì vậy?”
"Ta không nói sai, nàng chính là nữ chủ nhân tương lai của Dạ vương phủ." Diệp Thủy Trần không đứng đắn cười nói, "Chẳng lẽ nàng không muốn thừa nhận sao?"
Tiêu Cận Sanh cười không nói gì, Diệp Thủy Trần vẻ mặt bi thương nói: "Phu nhân, nàng lại muốn vứt bỏ phu quân của nàng."
"Chúng ta còn chưa thành thân." Tiêu Cận Sanh nhắc nhở.
"1
"Không sao, dù sao cũng là chuyện sớm muộn." Diệp Thủy Trần cười nói, "Nàng nhất định là người của ta.
"Tiên nhi, gả cho ta có được không?" Giờ phút này, bên hồ nào đó, Diệp Hoan nghiêm túc nhìn Liễu Vân Tiên hỏi.
"Tại sao người lại hưu Tiêu phi nương nương?" Liễu Vân Tiên không trả lời Diệp Hoan, mà là hỏi một vấn đề khác.
"Nàng ta tự mình yêu cầu." Sắc mặt Diệp Hoan hơi lạnh một chút, nghĩ đến vẻ mặt kiên trì của Tiêu Cận Sanh lúc ấy,tâm trạng Diệp Hoan cũng không tốt lắm.
“Ngươi đối với nàng ta...!Có phải là có tình cảm phải không?" Liễu Vân Tiên nhìn vẻ mặt Diệp Hoan.
“Không có."Diệp Hoan phủ nhận, "Ta chỉ thích một mình nàng."