Trầm Luân Sắc Tình Với Đủ Loại Mỹ Nam


Diệp Hoan dịu dàng nhìn Liễu Vân Tiên, nói: "Được, ta không thúc giục nàng, nàng từ từ suy nghĩ.

"
Liễu Vân Tiên dừng một chút, nói: "Hoàng thượng, ta hiện tại có chút mệt mỏi, muốn trở về trước.

"
"Ta đưa nàng trở về.

" Diệp Hoan trực tiếp nói.

Liễu Vân Tiên gật gật đầu, không từ chối.

Diệp Hoan sau khi đưa Liễu Vân Tiên trở về liền trở về hoàng cung, Liễu Vân Tiên suy tư một lát, gọi ám vệ mà Diệp Hoan sắp xếp bảo vệ nàng ta.

"Đi điều tra một chút Tiêu Cận Sanh hiện tại đang ở đâu.

" Liễu Vân Tiên nói, "Ta muốn đi gặp nàng.

"
“Vâng.

" Ám Vệ gật gật đầu liền biến mất.

Liễu Vân Tiên suy tư chuyện gần đây, càng nghĩ càng cảm giác Tiêu Cận Sanh lần này để Diệp Hoan hưu nàng là cố ý, nàng không có khả năng cứ như vậy không thích Diệp Hoan, cho nên nàng nhất định sẽ làm chuyênn gì đó!
Hành động của ám vệ rất nhanh, trở về liền nói: "Tiêu Cận Sanh hiện tại đang ở Dạ vương phủ.


"
Liễu Vân Tiên nhíu mày một chút, Dạ vương phủ? Đi Dạ vương phủ làm gì? Quan hệ giữa Tiêu Cận Sanh và Diệp Thủy Trần từ biểu hiện lúc trước mà nói đích xác không tệ, nhưng vừa mới bị hưu đã đến Dạ vương phủ!
"Chuẩn bị xe ngựa, ta Muốn đến Dạ vương phủ.

" Liễu Vân Tiên suy tư một lát mở miệng nói.

“Vâng.

" Ám Vệ gật gật đầu lần nữa đi chuẩn bị xe ngựa, tuy rằng không biết Liễu Vân Tiên Muốn làm cái gì, nhưng hiện tại hắn phải tuân theo mệnh lệnh của nàng ta vô điều kiện.

Tiêu Cận Sanh cùng Diệp Thủy Trần tùy ý đi dạo frong Dạ vương phủ, tâm trạng đều rất thả lỏng,sắc mặt Diệp Thủy Trần dịu dàng nắm tay Tiêu Cận Sanh, cảm giác như đang nắm lấy cả thế giới.

"Vương gia, Liễu tiểu thư cầu kiến.

" Một hạ nhân đi vào mở miệng nói.

"Hả?" Tiêu Cận Sanh cùng Diệp Thủy Trần đồng thời nghi hoặc, sau đó Tiêu Cận Sanh nhìn về phía Diệp Thủy Trần.

"Không gặp.

"Diệp Thủy Trần trực tiếp nói.

"Chờ một chút, " Tiêu Cận Sanh ngăn diệp Thủy Trần lại, nói: "Cho vào đi.

"
Nhìn vẻ mặt Tiêu Cận Sanh, Diệp Thủy Trần dừng một chút, nhìn xuống nói: "Để cho nàng ta vào đại sảnh chờ ta.


'
"Vâng, Vương gia.

" Sau khi hạ nhân rời đi, Diệp Thủy Trần mới nhìn về phía Tiêu Cận Sanh nói: "Vì sao phải gặp nàng ta?"
"Ta Muốn biết nàng tìm chàng làm cái gì.

" Tiêu Cận Sanh nhìn Diệp Thủy Trần cười nói.

Diệp Thủy Trần đưa tay xoa tóc Tiêu Cận Sanh một chút, không nói gì kéo nàng đến đại sảnh.

Sau khi bọn họ đến đã thấy Liễu Vân Tiên đã ở bên trong chờ, nhìn thấy hai người sóng vai đi ra, đứng lên cười hành lễ nói: "Bái kiến Dạ vương điện hạ.

"
"Ừm.

" Diệp Thủy Trần đáp một tiếng, nói: "Liễu tiểu thư đến làm cái gì?"
"Ta đến gặp Tiêu cô nương.

" Liễu Vân Tiên cười nói.

"Tin tức của Liễu tiểu thư ngược lại rất linh thông.

" Tiêu Cận Sanh cười nói, không biết là nói chuyện nàng bị hưu hay là chuyện nàng ở Dạ vương phủ.

Liễu Vân Tiên mỉm cười, nói: "Tiêu cô nương chúng ta có thể nói chuyện riêng một chút không?"
Sắc mặt Tiêu Cận Sanh có chút phức tạp, Liễu Vân Tiên vẫn không coi nàng là bằng hữu, mặc dù nàng đối với nàng ta vẫn luôn là nhưng đại khái là bởi vì thân phận ban đầu của nàng chính là tình địch của nàng ta, cho nên không thể trở thành bằng hữu.

nâng căn bản là thiên vịnh có
"Được.

" Trầm mặc một lát, Tiêu Cận Sanh cười nói.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận