Trầm Luân Sắc Tình Với Đủ Loại Mỹ Nam


"Liễu tiểu thư nói có chuyện quan trọng muốn gặp Vương gia, là về Tiêu cô nương.

" Hạ nhân nói.

"Để cho nàng ta vào.

" Diệp Thủy Trần trầm tư một lát sau đó trả lời.

Sau khi Liễu Vân Tiên tiến vào, Diệp Thủy Trần lạnh lùng nhìn nàng ta nói: "Liễu tiểu thư có chuyện gì?"
Liễu Vân Tiên cười nhạt, nói: "Dạ Vương điện hạ thích phi tử mà hoàng thượng hưu?"
Ngữ khí Liễu Vân Tiên làm cho Diệp Thủy Trần có chút không thoải mái, thoáng nhíu mày nói: "Đây hình như không phải chuyện Liễu tiểu thư nên quản.

"
"Vậy người cũng biết, giữa Tiêu cô nương cùng Hoàng Thượng cũng từng tình sâu nghĩa nặng?”Liễu Vân Tiên khẽ nhếch môi nói.

Diệp Thủy Trần nhìn chằm chằm Liễu Vân Tiên trong chốc lát, sau đó đột nhiên cười, nói: "Liễu tiểu thư thích Hoàng huynh có thể quang minh chính đại gả cho Hoàng huynh, không cần nghĩ đến những tâm tư lệch lạc kia.


"
Liễu Vân Tiên ngẩn ra, sau đó cười nhạt một chút, nói: "Ta cùng Dạ Vương điện hạ nói những chuyện này cùng bản thân ta hệ, nói vậy Dạ Vương điện hạ cũng biết Tiêu cô nương trước kia yêu Hoàng Thượng đến khắc
cốt ghía quan hệ
, một người có thế nào cũng không có khả năng trong thời gian ngắn liền biến thành như vậy, không phải
sao? Ta tin tưởng Dạ Vương điện hạ có nghi ngờ chứ?"
"Liễu tiểu thư nếu muốn nói chính là những lời này thì có thể đi rồi.

" Diệp Thủy Trần trực tiếp nói.

Liễu Vân Tiên đứng lên, nhìn Diệp Thủy Trần nói: "Mặc kệ thái độ hiện tại của Tiêu cô nương là cái gì, những chuyện đã
khi nói xong không nhất,
; có khả năng hoàn toàn biến mất, ta chỉ là tới khuyên Dạ Vương điện hạ suy nghĩ rõ ràng.

" Sau Liễu Vân Tiên liền hơi ngửa đầu rời khỏi nơi này.

Sắc mặt Diệp Thủy Trần bất định, thật lâu sau đó hướng về phía không khí nói: "Đi điều tra một chút thông tin về Liễu Vân Tiên.

"
Không khí giống như động một chút, Diệp Thủy Trần đứng lên đi ra bên ngoài.

"Sênh nhi, Dạ Vương điện hạ tới rồi, con đến tiền viện xem một chút đi.

" Tiêu Minh đi tới cửa phòng Tiêu Cận Sanh gõ cửa nói.

Tiêu Cận Sanh đáp một tiếng liền vội vàng ra cửa, Tiêu Minh nhìn bóng lưng Tiêu Cận Sanh rời đi thở dài một hơi, ông ấy không có suy nghĩ gì, chỉ hy vọng nữ nhi có thể bình an vui vẻ cả đời.

Tiêu Cận Sanh đi tới tiền viện liền nhìn thấy Diệp Thủy Trần, trong lòng vui vẻ, sau đó đi lên nói: "A Trần.

"
"Sênh nhi.


" Diệp Thủy Trần thấp giọng cười, dịu dàng Gọt.

"Chàng làm sao tới đây?" Tiêu Cận Sanh lôi kéo Diệp Thủy Trần đi sang một bên, vừa đi vừa hỏi.

"Đến gặp nàng, Hoàng huynh mấy ngày nay không có tới tìm nàng sao?" Diệp Thủy Trần hỏi.

"Không có, ta đã là phi tử bị hưu rồi, Hoàng Thượng còn tìm ta làm cái gì?" Tiêu Cận Sanh cười nói, "Sao đột nhiên hỏi như vậy.

"
"Liễu Vân Tiên đến tìm ta.

" Diệp Thủy Trần mở miệng nói.

"Tìm chàng làm cái gì?" Bước chân Tiêu Cận Sanh dừng lại, nhìn Diệp Thủy Trần hỏi, Diệp Thủy Trần rõ ràng cảm giác được tay cô hơi nắm chặt một chút.

"Đến châm ngòi quan hệ của chúng ta.

" Diệp Thủy Trần cười nói.

"Ừ?" Tiêu Ngạc Sanh theo bản năng ừ một tiếng.

Diệp Thủy Trần cười nói: "Nàng ta muốn châm ngòi quan hệ của chúng ta, nhưng thất bại.


"
"Liễu Vân Tiên Muốn gặp ta?" Diệp Thủy Trần sau khi nghe được tin tức nhíu mày suy tư một chút, sau đó nói: "Không gặp.

"
Diệp Thủy Trần gầm nhẹ một tiếng, nắm lấy hai chân Tiêu Cận Sanh mạnh mẽ thúc vào hơn mười cái, một cái cuối cùng, một cỗ lớn tinh di©h bắn vào frong Tiêu Cận Sanh.

"Cái gì? Ta nghe không rõ.

" Diệp Thủy Trần xấu xa nói.

Diệp Thủy Trần nghe vậy sắc mặt mang theo một tia không vui nhìn Liễu Vân Tiên, nói: "Có chuyện gì không thể trực tiếp nói?"
"Ta hiện tại còn chưa chuẩn bị tốt, để cho ta nghĩ một chút rồi nói sau.

" Liễu Vân Tiên cúi đầu nói, nàng ta là một nữ tử hiện đại, sự có chút không tiếp nhận được việc cùng nhiều nữ nhân hầu hạ một chồng như vậy, hơn nữa nàng nào cũng cảm thấy Diệp Hoan đối với Tiêu Cận Sanh cũng có tình cảm.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận