Trầm Luân Sắc Tình Với Đủ Loại Mỹ Nam


Diệp Thủy Trần rất nhanh đã chuẩn bị xong đồ đạc cho Tiêu Cận Sanh, Tiêu Cận Sanh cũng trực tiếp (bắt đầu trị liệu mắt của Diệp Từ Mặc, nhưng lại không cho phép Diệp Thủy Trần xem, chỉ để cho chàng ở bên ngoài nắm tay một
chút.

Diệp Thủy Trần ngược lại không có gì dị nghị,đứng ở bên ngoài.

"Hoàng Thượng giá lâm
"Giọng nói của Thái giám làm cho lực chú ý của Diệp Thủy Trần chuyển dời đến cửa,
sau khi nhìn thấy Diệp Hoan cười tiến lên: " Hoàng huynh, sao huynh tới đây?"
"Đến xem Từ Mặc, đệ làm sao không đi vào?" Khuôn mặt Diệp Hoan uy nghiêm, không có ý cười.

“Ừm! Ngạc Sanh đang trị liệu mắt cho Từ Mặc, không thể bị quấy rầy.

" Diệp Thủy Trần cân nhắc một lát đã lựa chọn nói ra sự thật.

"Cái gì? Quả thực là hồ nháo!" Diệp Hoan nhíu mày nói, "Tiêu Cận Sanh làm sao biết y thuật?"
"Hoàng huynh, người phải tin tưởng nàng.

" Diệp Thủy Trần nghiêm túc nói.

Diệp Hoan nhìn chằm chằm Diệp Thủy Trần, nói: "Trẫm vốn tưởng rằng đệ là một người biết phân biệt nặng nhẹ, sẽ không lấy mắt Từ Mặc ra đùa giỡn.

"
"Đệ không có nói giỡn, mắt Từ Mặc đệ đều muốn chữa khỏi.


" Diệp Thủy Trần trầm giọng nói.

"Vậy đệ bây giờ không phải đang hồ nháo sao?Đệ cứ như vậy thích Tiêu Cận Sanh?" Trong sắc mặt Diệp Hoan mang theo một chút lửa giận.

“Vâng.

.

" Diệp Thủy Trần không chút do dự thừa nhận, "Đệ là thích Cận Sanh, nhưng đệ sẽ không lấy mắt Từ Mặc ra đùa.

"


Ngay khi hai người đang giằng co, cánh cửa phía sau Diệp Thủy Trần mở ra, sắc mặt Tiêu Cận Sanh có chút mệt mỏi đi ra.

Diệp Thủy Trần trước tiên phản ứng lại xông tới ôm Tiêu Cận Sanh, nói: "Thế nào rồi? Nàng không sao chứ? Nhìn qua đã thấy mệt mỏi, đi nghỉ ngơi một chút đi.

"
Tiêu Cận Sanh xua xua
Hoàng
ra
ý bảo mình không có việc gì, đi đến trước mặt Diệp Hoan hành lễ nói: "Dân nữ bái kiến Thượng yên tâm, dân nữ khẳng định sẽ không lấy mắt Từ Mặc ra đùa giỡn, nếu Từ Mặc xảy dân nữ nguyện ý lấy mạng đền bù.


"
Diệp Hoan nhìn hình ảnh không kiêu ngạo không tự ti của Tiêu Cận Sanh, trầm mặc một lát nói: "Nhớ kỹ lời ngươi nói.

" Nói ; liền đi vào frong phòng xem xét tình huống của Diệp Từ Mặc.

xong
Diệp Thủy Trần đỡ Lấy Tiêu Cận Sanh, nói: "Nạng thoạt nhìn rất mệt mỏi, ta đỡ nàng đi nghỉ ngơi.

"
Tiêu Cận Sanh không phản kháng, được Diệp Thủy Trần đỡ đi nghỉ ngơi, tuy rằng là mắt của Diệp Từ Mặc hệ thống hỗ trợ chữa trị, nhưng nàng trả giá không ít thể lực hiện tại, thật sự cần nghỉ ngơi.

Để cho Tiêu Cận Sanh nằm ở trên giường, Diệp Thủy Trần thấp giọng nói: "Chúng ta thành thân sớm một chút đi,
Sanh nhi.

"
"Được.

"Vẻ mặt Tiêu Ngạc Sanh mang theo nụ cười.

Diệp Thủy Trần nhìn sắc mặt Tiêu Cận Sanh cười khẽ một chút, nói: "Mọi chuyện giao cho ta, ta sẽ mau chóng cưới nàng làm vợ, nàng trước tiên nghỉ ngơi thật tốt.

"
Tiêu Cận Sanh gật gật đầu, rất an tâm nhắm hai mắt lại.

Diệp Thủy Trần ở một bên canh giữ, trong mắt tràn đầy thâm
tình.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận