Sân Lan dựa lưng vào bệ cửa sổ hành lang.
Tư thế khom lưng làm cho cổ áo vốn đã rất thấp của cô theo đó lay động xuống, trước ngực trắng như tuyết đầy đặn bị hai cánh tay chen đến muốn nứt ra.
Mảnh sáng trên váy làm nổi bật bờ hông vô cùng bắt mắt, vị trí khom lưng lộ ra một đường cong mảnh khảnh xinh đẹp, mông thuận thế nhô lên, giống như đáy hòm đột nhiên leo lên đỉnh núi, làm cho người ta mất hồn lạc phách.
Mà đôi chân lộ ra phía dưới váy ngắn, trông vừa tinh xảo giống như chân búp bê được đặt trong tủ kính, thon dài thẳng tắp, làn da cũng giống như khúc gỗ vừa mới được lột vỏ, trắng đến kinh người.
Ngón tay trắng nõn thon dài của cô kẹp một điếu thuốc, trong lúc khói lửa bốc lên, nhàm chán nhìn chằm chằm một đám người đang bận rộn dưới lầu.
Một thanh niên lơ đãng ngẩng đầu lên, đập vào mắt là hình ảnh một người phụ nữ đang đứng trên ban công.
Cô nhìn lại, nhướng mày nhếch môi, nửa người thò ra ngoài cửa sổ, đôi mắt dường như biết cười, cằm góc cạnh thon gầy quay về phía tên thanh niên dưới lầu, trước ngực đầy đặn theo đó khẽ động giữa không trung, giống như muốn rơi xuống, liếc mắt một cái đều có thể làm cho huyết mạch của người ta phun trào.
Động tác của thanh niên dừng lại, cậu giống như bị câu mất hồn, quên mất nhìn đường, cứ như vậy ngơ ngác nhìn cô mà đi về phía trước.
Một giây sau, chỉ nghe thấy dưới lầu "rắc rắc" một trận hỗn loạn vang lên, nhiếp ảnh gia đang điều chỉnh ống kính bị cậu ta đâm ngã, đạo cụ trong tay của thanh niên cũng rơi đầy trên đất, hiện trường loạn thành một nồi cháo.
"Cậu đi đứng kiểu gì vậy? Không có mắt nhìn à?!”Tiếng mắng chửi của đạo diễn vang vọng khắp trường quay, thanh niên kia trắng mặt cúi đầu xin lỗi, bộ dáng hết sức chật vật.
Sân Lan nhìn một trò khôi hài dưới lầu nhếch môi khẽ cười nhạo, hoàn toàn không có cảm giác tội lỗi khi là nguồn gốc gây ra chuyện này.
Cô bỏ điếu thuốc vào trong miệng, vừa hút một hơi, đã bị người ta vỗ mạnh vào mông.
"Chị nói vị tổ tông này, lát nữa sẽ quay phim, sao lúc này em còn hút thuốc lá?"Giọng nói của Ân Hồng trước sau như một hận sắt không thành thép.
Sân Lan liếc xéo cô một cái, đôi môi đỏ mọng sâu kín phun ra một làn khói mù, sương khói xanh trắng làm nổi bật gương mặt yêu tinh càng thêm quyến rũ mê người.
"Hút thuốc có ảnh hưởng đến diễn xuất của em không?"Ân Hồng trừng mắt nhìn cô:"Không ảnh hưởng đến diễn xuất của em, nhưng ảnh hưởng đến tiền thưởng của chị!""Em có biết nếu em hút một điếu thuốc, Mạc tiên sinh muốn trừ chị bao nhiêu tiền không? Vốn nên nhận được tiền thưởng lên tới bảy con số, bởi vì mấy điếu thuốc này của em liền bị đổi thành năm con số, em nói xem chị có nên thất vọng không? …”.