Trăm phương nghìn kế muốn khắc phu

Đại yến quốc có vị Ninh Vương điện hạ không ai không biết, người người đều hiểu, trình độ nổi danh của hắn chỉ ở sau vị hoàng huynh ruột thịt —— đương kim Hoàng đế bệ hạ. Ninh Vương điện hạ sở dĩ nổi danh như vậy, không là bởi vì nhận được hậu đãi của thánh sủng, cũng không phải bởi vì có cấp bậc giàu có xa hoa, mà là bởi vì hắn trời sinh mang số mệnh khắc thê.

Ninh Vương điện hạ nhược quán* đã hơn ba năm, lúc đầu khách đến vương phủ đầy nhà, người đến cầu hôn nối liền không dứt, nhưng hắn đã liên tục khắc chết ba vị thê tử sắp cưới. Sau đó, toàn quốc trên dưới không còn có hộ gia đình nào dám đem nữ nhi nhà mình hướng Ninh Vương phủ mà tặng, thậm chí có không ít bạn bè thường lui tới cũng bởi vì kiêng dè mà dần dần rời xa hắn.
*Nhược quán: Lễ trưởng thành của con trai, thường là 20 tuổi.

Mắt thấy Ninh Vương phủ từ từ quạnh quẽ, Ninh Vương điện hạ quả thực ăn khổ mà không dám nói.

Ba năm trước đây, lúc Ninh Vương điện hạ vừa mới nhược quán, vị Hoàng đế bệ hạ luôn luôn yêu thương hắn liền tự mình hạ chỉ tứ hôn, đem nhị tiểu thư phủ Hữu tướng đính hôn cho hắn.Vị tiểu thư này của nhà Hữu tướng tuyệt sắc khuynh thành, đoan trang hiền thục, thời Ninh Vương điện hạ còn ngây ngô rất vừa lòng, đối mối hôn nhân của chính mình tràn ngập chờ mong, quả thật gấp không chờ nổi, muốn đem tân nương đón vào cửa.
Truyện được dịch và edit bởi Trần Linh. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Truyện được dịch và edit bởi Trần Linh. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ninh Vương thân phận tôn quý, người lớn lên cũng tcực kì anh tuấn, hàng năm bá chiếm danh hiệu “Kinh thành đệ nhất mỹ nam tử”, vẫn là người tình trong mộng của hàng vạn thiếu nữ kinnh thành.  Tiểu thư phủ Hữu tướng tình cờ từng gặp qua vị Ninh Vương điện hạ tôn quý này, lập tức tâm hồn thiếu nữ liền rung động, đơn phương mong ngóng, vì thế đối cọc hôn sự này tự nhiên cũng là không thể vừa lòng hơn.

Đến Hữu tướng, không cần phải nói, đối với việc có thể cùng hoàng gia kết thân chính là phúc đã tu luyện mấy đời, ông cao hứng còn không kịp.

Vì thế trong lòng mọi người pháo chiêng đều vừa lòng mà vang lên.

Nhưng chẳng ai dự đoán được, hôn sự vốn là điềm lành thế nhưng trực tiếp biến thành cái tang lễ — tân nương lúc bước qua bồn than trước cửa thì hỉ phục đột ngột bốc cháy, trước mắt bao người bị thiêu đến hủy dung, vì thế cực kỳ bi thương trực tiếp đâm cây cột tự sát.

Bởi vì cái tang sự này, Ninh Vương phủ cùng phủ Thừa tướng không khí đều trầm trọng trong thời gian rất lâu, Ninh Vương điện hạ cũng vì thế mà buồn bực thật lâu.

Nửa năm sau, hoàng đế đau lòng đệ đệ của mình, lại lần nữa hạ thánh chỉ tứ hôn. Lần này được chọn trúng chính là vị tiểu nữ nhi hoạt bát rộng rãi, thông minh lanh lợi nhà Dương Thái úy. Ninh Vương điện hạ cũng rất thích, vì thế cọc hôn sự này liền như vậy được định ra.

Không lâu sau, lúc hai người chuẩn bị đại hôn, vì tránh cho thảm kịch lần trước lại phát sinh, thời điểm chuẩn bị hôn sự, hạng mục chậu than này liền bị trực tiếp bị cắt bỏ. Nhưng nào ngờ, lần này tân nương căn bản còn chưa đến được chỗ chậu than, không vào cửa liền ở bậc thang vướng một chút, ngã dập đầu ở cửa chính, người ban nãy còn sống sờ sờ nay đã chết.

Một hồi thảm kịch cứ như vậy làm náo loạn cả thành. Cũng chính là khi đó, chuyện Ninh Vương điện hạ mang số khắc thê bắt đầu được lưu truyền trong kinh thành. Vì thế những nhà từng muốn đem nữ nhi gả đến Ninh Vương phủ hơn phân nửa đều đánh trống khua chiêng mà chạy.

Trải qua hai sự kiện như vậy, những gia đình nguyện ý kết thân cùng Ninh Vương phủ đã thiếu nay còn thêm thiếu. Rốt cuộc nữ nhi nhà mình chính là đầu quả tim, có thể gả qua leo lên làm người hoàng gia đương nhiên tốt, nhưng nếu là đưa vào mà lại bước theo vết xe đổ của hai vị trước, chẳng phải là mất nhiều hơn được? Nếu như làm cho tâm can bảo bối nhà mình đi chịu chết, còn không bằng tìm cái gia đình bình thường an ổn mà qua cả đời.

Đã là chuyện đều có ngoại lệ, luôn có những người  không thích đi những con đường bình thường, tỷ như người có con đường làm quan vẫn luôn không thể nào thuận lợi Triều tán đại phu Trương gia.

Không biết tiểu thư Trương gia dùng phương pháp gì, loại con đường nào, tóm lại cuối cùng vô cùng uyển chuyển,hàm súc lại gãi đúng chỗ ngứa biểu đạt chính mình nguyện ý cùng Ninh Vương kết hôn. Vì hôn sự của đệ đệ thân ái mà Hoàng đế bệ hạ rầu muốn bạc đầu. Nghe được tin này liền vung bút hạ thánh chỉ tứ hôn, cũng đưa qua vô số thưởng vật, còn nâng từ Lục phẩm Triều tán đại phu trực tiếp đề bạt làm Từ tứ phẩm trung đại phu, quả thực là một bước lên mây.

Nghe nói Ninh Vương điện hạ lúc sau cảm động đến rơi nước mắt, thẳng thắn khoa trương khen tiểu thư Trương gia tri thư đạt lý*, thâm minh đại nghĩa*, vào lúc ban đêm thậm chí kích động đến ngủ không yên, nửa đêm trèo tường vào khuê phòng của Trương tiểu thư mà tâm sự.
*Tri thư đạt lý: Hiểu biết lễ nghi, thấu hiểu đại cục
* Thâm minh đại nghĩa: thông minh dũng cảm 
Truyện được dịch và edit bởi Trần Linh. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Việc ngoài ý muốn chính là ở thời điểm này phát sinh.
Truyện được dịch và edit bởi Trần Linh. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Không ai biết Ninh Vương đêm đó xông vào khuê phòng Trương tiểu thư rốt cuộc nói cái gì, làm việc gì, dù sao sáng sớm hôm sau ở Trương gia là một mảnh khóc trời than đất, nói là tiểu thư treo cổ tự sát.

Nguyên nhân Trương tiểu thư tự sát, đến nay vẫn còn là một bí ẩn. Việc mừng duy nhất chính là cảm kích Ninh Vương điện hạ bởi vì chuyện này bị đả kích, hơn nửa năm ngốc trong vương phủ đóng cửa không ra, sau nghĩ thông suốt lại lần nữa trong vòng phú nhị đại ở kinh thành sôi động lên, nhưng đối với việc đêm đó vẫn luôn im bặt không nhắc tới.
Truyện được dịch và edit bởi Trần Linh. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau một đoạn thời gian rất dài, trừ bỏ các bá tánh ngẫu nhiên nhàn rỗi không có việc gì sẽ đem chuyện này lấy tới làm như việc vui mà nói một phen, cũng không còn nghe nói qua về tin tức Ninh Vương đón dâu.

Qua một năm, thời điểm sự tích của Ninh Vương điện hạ cùng tiểu thư Trương gia sắp bị người dân quên đi, tin tức lớn nhất khiến cho cả kinh thành sóng to gió lớn chính là Hoàng đế lại ban tứ hôn cho Ninh Vương điện hạ, mà đối tượng lại là nhị tiểu thư phủ Tướng quân.

Nhà Trấn Quốc đại tướng quân có một vị nhị tiểu thư mang đầy hứa hẹn, cũng là một nhân vật có tiếng , nàng không chỉ nổi tiếng như Ninh Vương điện hạ, hơn nữa cả hai người đèu trải qua số phận tương tự. Nếu Ninh Vương điện hạ liên tục khắc chết ba vị thê tử trong vòng ba năm thì vị tiểu thư này cũng đã khắc chết ba vị trượng phu chưa cưới trong khoảng thời gian ấy.

Hai số phận này thật đúng là không thể giống hơn. Quả thực “Môn đăng hộ đối”!

Có thể nghĩ ra chủ ý tuyệt vời như thế, vị Hoàng đế bệ hạ uy vũ khí phách chúng ta phải có bao nhiêu cơ trí đây!
________________________________________________________________________________________

Kỷ Duy Tâm nhờ vả biểu ca Vu Lương tư vấn về chuyện cá nhân của Ninh Vương điện hạ, biểu ca đầy đủ phát huy khả năng bát quái của bản thân, lần thứ ba trong tháng, lần thứ mười lăm trong năm phổ cập lại một lần cho mọi người về chuyện xưa của “Khắc thê Vương gia”.

Kỷ Duy Tâm sau khi nghe xong quả thực lòng đầy căm phẫn, nàng nổi giận đùng đùng vỗ lên án thư, lập tức đứng lên, chạy vội tới chỗ mẫu thân nhà mình thâm tình khóc lóc cùng kể lể: “Mẫu thân, ngài phải vì nữ nhi làm chủ nha, ô ô…… Cha muốn đem nữ nhi gả cho cái tên Vương gia trời sinh đã khắc thê kia, nữ nhi nếu như bị khắc chết làm sao bây giờ nha? Ô ô……”

Vu thị dựa lưng vào giường mỹ nhân, mặc cho nữ nhi nhà mình ôm eo khóc đến nước mắt nước mũi giàn giụa, tâm vẫn không động, chỉ hết sức chuyên chú mà nhìn quyển binh thư trong tay.

Kỷ Duy Tâm trong chốc lát thấy vô dụng liền ngừng nước mắt, u oán mà nhìn vị mẫu thân ý chí sắt đá nhà mình, lên án nói: “Con khóc thê thảm đến như vậy ngài đều nghe không thấy sao?”

Vu thị liếc mắt một cái, ánh mắt khinh thường lướt qua nàng: “Nóc nhà còn chưa có sụp đâu sao, đây là chứng minh con còn chưa đủ thê thảm.”

Kỷ Duy Tâm giận mà không dám nói gì, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Ngài vẫn là mẹ ruột của con sao?”

“Không phải.” Vu thị chém đinh chặt sắt.

Kỷ Duy Tâm: “……”

Vu thị đem quyển sách trong tay lật một tờ, liền một cái ánh mắt cũng lười cho nàng: “Chính là bởi vì ta là mẹ ruột con mới cho con hạ thấp yêu cầu xuống, bằng không liền trực tiếp đem con ném đến phía dưới của trường thành mà khóc đi.”

“Nương ~~~” Kỷ Duy Tâm thay đổi sách lược, bắt đầu lôi kéo nàng tay áo làm nũng, “Nữ nhi không nghĩ gả cho cái tên Vương gia xui xẻo kia, vạn nhất con thật sự bị hắn khắc chết thì phải làm sao bây giờ? Con còn không phải chính là tiểu áo bông tri kỷ của nương và cha sao, ngài bỏ được con sao?”

Vu thị rốt cuộc nhìn nàng một cái, thở dài vỗ vỗ nàng vai nàng. Kỷ Duy Tâm trong lòng mừng thầm, nhưng ngay sau đó liền nghe được lời nói thấm thía của mẫu thân nàng: “Con nha, phải đối có lòng tin vào bản thân, nhỡ đâu hắn bị con khắc chết thì sao.”

“……” Kỷ Duy Tâm cắn chặt răng không nói một lời.

Vu thị lại nói: “Con xem hai người các con có bao nhiêu nhiều xứng đôi a, hắn đã khắc chết ba vị thê tử, con cũng đã khắc chết ba người trượng phu, quả thực đây chính là duyên trời tác hợp nha!”

“……” Chó má nó chứ cái duyên trời tác hợp!

“Lại nói, cái thanh danh khắc phu của con đã truyền ra khắp kinh thành, làm gì còn có gia đình nào nguyện ý cưới con vào cửa? Huống hồ con đã mười tám, tuổi lớn như vậy còn có người muốn sao! Ninh Vương điện hạ tuy rằng không phải là lựa chọn tốt, nhưng còn mỗi cái gia đình này chịu nhận người, chẳng lẽ con tính toán cả đời không gả chồng sao?”

“Đại sư đoán mệnh cho con nói con khắc phu vượng tử, vốn dĩ nghĩ tính rằng khắc chết trượng phu cũng không có gì, chỉ cần sinh hạ đứa con trai tuổi già liền có chỗ để dựa vào. Nhưng cái mệnh này của con thật sự quá rắn, còn chưa vào cửa liền đem trượng phu khắc chết, nào còn có cơ hội sinh nhi tử? Hiện tại vừa lúc đụng tới một người mệnh rắn như con, hai người các con ở cùng một chỗ nói không chừng có thể triệt tiêu cái mệnh chết tiệt này thì sao. Liền tính không triệt tiêu được, nhìn hắn như vậy hẳn cũng có thể chịu được một đoạn thời gian, con nắm chặt thời gian sinh một đứa con trai, liền tính hắn bị khắc chết cũng không còn là chuyện quan trọng.”

Vu thị nói xong,  trong mắt bỗng nhiên hiện ra một tia hưng phấn: “Kỳ thật ta và cha con thật sự rất muốn nhìn một chút, hai người các con rốt cuộc mệnh ai cứng hơn một chút.”

Kỷ Duy Tâm: “……” Đây mới là mục đích chân chính của ngài đi!

“Vạn nhất con bị hắn khắc chết thì sao?”

“Vậy không có biện pháp rồi. Bất quá, Hoàng Thượng khẳng định sẽ bồi thường cho nhà chúng ta, nói không chừng sẽ đem cái viễn cổ thần kiếm kia tặng cho nhà ta.” Vu thị nói ánh mắt sáng hẳn lên, biểu tình trên mặt quả thực là gấp không chờ nổi.

Kỷ Duy Tâm tuyệt vọng, vừa thấy liền biết không phải người một nhà!

Mẫu thân không chịu giúp, Kỷ Duy Tâm đành phải đi xin cha già nhà mình.

Buổi tối, thời điểm Kỷ tướng quân về nhà, mới vừa đem đầu thò ra từ cỗ kiệu liền thấy nữ nhi khắc phu nhà mình cười tủm tỉm đứng ở cửa chờ ông, nhớ lại buổi sáng ra trước khi ra cửa nương tử nhà mình dặn dò, ông vội vàng rụt đầu trở về, phân phó nói: “Đem cỗ kiệu này nâng vào, bổn tướng không muốn đi bộ.”

Kiệu phu: “……” Làm sao nâng cái cỗ kiệu này lên bậc thềm?!

Kỷ Duy Tâm: “……”  Cha già, ngài còn có thể lười hơn sao?!

Kỷ Duy Tâm lại đi tìm ca ca nàng.
 
Kỷ Trạch cực kỳ giống mẫu thân hắn, không chỉ giống ở điểm đam mê binh pháp, còn đồng dạng dựa vào giường mỹ nhân, cũng cầm một quyển binh thư thật dày mà nghiên cứu. Nghe xong Kỷ Duy Tâm thao thao bất tuyệt khóc lóc kể lể gần nửa canh giờ, hắn tư thế cũng chẳng buồn động. Chờ Kỷ Duy Tâm khóc đến giọng nói đều có chút khàn, hắn mới nhàn nhạt lên tiếng: “Ân, đã biết.”

Kỷ Duy Tâm nóng vội: “Ca ca, đến huynh cũng không đau lòng ta sao? Không sợ ta bị hắn khắc chết sao? Huynh sao có thể như vậy với tiểu muội ta nha, không có ta về sau cha ngược đãi huynh thì ai giúp huynh chỉnh hắn nha!”

Kỷ Trạch đưa cho nàng một cái liếc mắt, hiển nhiên đối với việc nàng nhắc tới chuyện này thực khó chịu: “Muội nỗ lực khắc chết hắn không phải được rồi sao.” Hắn thay đổi tư thế tiếp tục đọc sách, “Dù sao hai người các ngươi mệnh đều rắn, liền liều một lần mà thành thân.”

“Nhỡ đâu hắn so với ta càng cứng rắn, ta khắc hắn làm hắn trở nên bất tử thì sao?” Đến lúc đó người chết chính là nàng a! Kỷ Duy Tâm thực gấp đến không chịu được.

Kỷ Trạch mí mắt đều không nâng, buồn bã nói: “Khắc mà bất tử, liền nghĩ cách giết chết.”

Kỷ Duy Tâm: “……”
 
Nhìn quanh cả cái nhà này, còn có ai là người sao!

Đầu năm nay, cha mẹ thân sinh cùng ca ca ruột thịt đều không dựa vào được, chỉ có thể dựa vào chính mình! Kỷ Duy Tâm khẽ cắn môi, gọi tới thánh bát quái biểu ca nhà mình. Vu Lương nghe xong kế hoạch của nàng liền chấn động, “Muôi muốn đi xin Ninh Vương từ hôn?”

Kỷ Duy Tâm nghiêm túc gật đầu: “Vì sự an toàn cho sinh mệnh của hai người chúng ta mà suy nghĩ, việc hôn nhân này tốt nhất vẫn nên hủy bỏ. Nhưng mà bản thân ta tìm không ra hắn, Huynh đến giúp ta đi.” Dứt lời còn trịnh trọng mà vỗ bờ vai của của Vu Lương.

Vu Lương có chút khó xử: “Chính là, xem Ninh Vương như vậy, có lẽ sẽ không đồng ý, rốt cuộc thì hắn cũng là người muốn thành thân nha.”

Kỷ duy tâm nhìn hắn, ánh mắt liền có chút ghét bỏ: “Huynh chính là không có biện pháp mới cố ý nói như vậy đi?”

Vu Lương nổi giận, nghi ngờ cái gì đều không thể nghi ngờ cái địa vị của hắn trong vòng phú nhị đại ở kinh thành! “Cái gì mà không có biện pháp! Nói thật cho muội biết, ta cùng Ninh Vương chính là huynh đệ kết nghĩa! Ăn cơm, uống rượu, dạo thanh lâu quả thực là như hình với bóng đấy! Nếu không phải là ta đi cùng hắn đều không muốn ra cửa, biết không!”

“Huynh đệ kết nghĩa mà huynh còn ở nơi nơi truyền bát quái về hắn?” Kỷ Duy Tâm nháy mắt từ ghét bỏ đổi thành khinh bỉ.

Vu Lương sửng sốt một chút, ngượng ngùng mà ngồi xuống, vuốt cái mũi hắc hắc cười: “Huynh đệ tốt có bát quái thì phải cùng hưởng chứ sao!”

Kỷ Duy Tâm bĩu môi, hiển nhiên không tin lý do thoái thác này. Tuy nhiên, Vu Lương tuy rằng không phải là huynh đệ kết nghĩa của Ninh Vương, nhưng tìm một cơ hội gặp cũng không tính là việc gì khó.  Bên cạnh đám cẩu bằng hữu của Vu Lương không phải phú nhị đại thì chính là quan nhị đại. Tóm lại chắc chắn có người có giao tình với Ninh Vương.
“Huynh rốt cuộc có giúp ta hay không?” Kỷ Duy Tâm khí phách đập một cái lên bàn hỏi.

“Giúp, đương nhiên giúp! Ai bảo muội là biểu muội thân thiết của Vu Lương ta.” Vu Lương phe phẩy cây quạt cười tủm tỉm mà đáp ứng, hai con mắt sáng lấp lánh, lập loè ánh sáng của bát quái.

Gió lạnh khẽ tới, ánh trăng vô biên.

Tại Hồng diệp lâu, ở lầu hai bên cửa sổ đặt một bàn tròn, tai đây có hai vị thanh tú thiếu niên mặt ngọc môi đỏ, một người vóc dáng cao lớn đi kèm một bộ áo gấm hoa văn màu xanh đen, một người dáng người nhỏ xinh với một thân trường bào màu thiên thanh. Hai người nhìn chằm chằm không chớp mắt ở cửa sổ đối diện phía kỹ viện nam giới, một mặt tươi cười, một mặt lại mang theo sát khí.

Kỷ Duy Tâm nghiến răng nghiến lợi nhìn một lúc lâu, nắm tay siết lại vang lên tiếng kẽo kẹt. Vu Lương nhịn không được mà run một chút, bất động thanh sắc dịch xa nàng một ít.
HẾT CHƯƠNG 1.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui