Trần Thiếu Anh Là Món Nợ Đời Em


- Đây là người tình đã giúp đỡ Tô Mộng Vũ rất nhiều cô coi anh ta như là tính mạng của mình nên khi nhìn thấy anh bị Trần Hạo bắt cô vô cùng run sợ
“Đừng động vào anh ấy! Các người thả anh ấy ra tôi sẽ thả Gia Hân”
“Cô muốn ra điều kiện với tôi sao? Lỗi vào”
- Nói dứt câu người của Trần Hạo đã lôi bố của Tô Mộng Vũ vào trước mặt cô.

Bố của Tô Mộng Vũ là một người cực kì độc ác trước khi đến đây anh có nghe tin bố cô ta đã cho người ném phân vào nhà chính của anh cũng như phá hàng quán của bố mẹ Gia Hân.
- Bố Tô Mộng Vũ trước đây cũng dính líu tới vụ chết của em Gia Hân nên nhân cơ hội này Trần Hạo tính sổ một lượt với người của Tô Gia
- Anh chỉ tính sổ với hai cha con Tô Mộng Vũ còn mẹ và người nhà cô vô tội đã được anh sắp xếp cho sang một vùng quê ở thành phố khác sinh sống
“Bố!”
“Con ơi cứu bố”
“Anh được lắm Trần Hạo coi như lần này là tôi thua! Người đâu mau cởi chói cho cô ta rồi đem sang bên kia”
“Vâng”
- Vì ở thế bị động nên Tô Mộng Vũ không còn một con đườn lui cô ta buộc phải làm theo lời của Trần Hạo nếu không tính mạng của ba người đều đứng ở bờ vực thẳm
“Gia Hân em sao rồi”
“Hạo à em đau quá”
“Được rồi anh sẽ đưa em đến bệnh viện”
- Trần Hạo cho người ném bố và người tình của Tô Mộng Vũ sang cho cô.


Nhân lúc cô ta còn đang loay hoay cởi chói thì đám người của Trần Hạo đã rời đi khá xa.

Anh cho người trực tiếp châm lửa rồi cho nổ bom ngồi nhà hoang đó
- Kết cục của những người dám đối đầu với anh đều phải chết nhưng lần này anh lại để cho người con gái của anh thấy cảnh tượng đáng sợ đến vậy.

Anh liền ôm cô vào lòng che đi tầm mắt của cô không muốn cho cô thấy
“Gia Hân anh xin lỗi”
“Hạo à em xin lỗi”
- Cả hai người cùng nói câu xin lỗi với đối phương Trần Hạo cũng rất ngạc nhiên khi Gia Hân nói ra lời xin lỗi
“Em xin lỗi tôi cái gì? Em đâu có lỗi?”
“Có rất nhiều! Đáng lý ra em không nên bỏ đi đáng lý ra em phải nghe anh giải thích”
- Gia Hân khóc nấc lên cô được Trần Hạo ôm trọn vào lòng cảm giác an toàn này khiến cô thiếp đi lúc nào không hay
“Cô ấy ngủ rồi”
“Ngủ rồi thì tốt cả quãng đường cứ khóc mãi tôi cũng thấy mệt “
“Cậu mệt cái gì lo mà tập trung lái xe đi”
“Dạ dạ thưa thiếu gia thiếu phu nhân em sẽ đưa hai người về nhà nhanh nhất”

“Không đến bệnh viện”
“Được được”
- Trần Hạo nhìn những vết đòn roi trên người Gia Hân mà không kìm nén được cơn đau lòng.

Tại sao cô gái nhỏ nhắn này lại phải chịu nhiều thiệt thòi đến vậy
- Trần Hạo hứa với lòng sẽ không để cô phải chịu khổ thêm lần nào nữa.

Công ty của gia đình cô anh sắp thay cô lấy lại được rồi bây giờ điều quan trọng nhất với anh là cô hãy mau khoẻ lại vì anh đã ăn chay tháng nay rồi
- Nhìn thấy cô anh rất có cảm giác ham muốn nhưng sợ cô đau anh lại phải kìm nén.

Nếu cô không nhanh khỏi thì cái hỏng lại chính là anh
- Con sói nhỏ của anh nó mong ngóng cô từng ngày.

Anh cũng rất muốn nó ngủ ngoan nhưng mỗi khi chạm vào da thịt cô là nó tự khắc chào cờ anh cũng đành bất lực
[….]
Bệnh viện!
“Lại sao nữa cả tháng nay anh không cho tôi có thêm bệnh nhân mới rồi? Anh định đóng ván ở bệnh viện luôn sao Trần Thiếu”
“Thật ngại quá lại phải làm phiền anh rồi bác sĩ Hạ”
“Hazz số tôi sao nó chật vật thế này.

Hết vợ đến chồng thay nhau vào đây nằm để hành hạ cái thân này”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận