Trận Vấn Trường Sinh


Sau khi Mặc Họa tiến vào Thông Tiên Môn, cuộc sống tông môn một năm mới liền bắt đầu.
Thông Tiên Môn là tông môn nhất phẩm, tông môn nhất phẩm là tông môn tầng thấp nhất trong giới tu đạo.
Tông môn trong giới tu đạo có phẩm giai sâm nghiêm.
Tông môn mới thành lập, đầu tiên cần định phẩm, do Đạo Đình xét duyệt quyết định.
Yêu cầu của định phẩm rất nghiêm khắc, đối với tài sản của tông môn, chiếm cứ sơn mạch, nội tình truyền thừa sâu cạn, đức hạnh của chưởng môn có thiếu hay không, tu vi và số lượng của trưởng lão và giáo tập trong môn, số lượng đệ tử có thể thu nạp được đều có khảo hạch nghiêm khắc.
Tông môn thăng phẩm càng nghiêm khắc, phải có mấy vị tu sĩ cao giai tọa trận truyền đạo đạt tới một năm mới có thể đi tới Đạo Đình xin thăng phẩm.
Thăng phẩm đối với bất kỳ tông môn nào mà nói, đều là đại sự hàng đầu, cần phải chuẩn bị nhiều năm, hơn nữa còn phải cấu thành quan hệ với Đạo Đình, hao phí rất nhiều nhân lực và tài lực.
Trong Thông Tiên Môn, chỉ có lão chưởng môn là tu sĩ Trúc Cơ, còn lâu mới đủ điều kiện cho tông môn thăng thành nhị phẩm.

Hơn nữa đoán chừng trong vòng trăm năm, cũng không có tư cách thăng phẩm.
Ngoài ra, gia sản của Thông Tiên Môn cũng chỉ có ba ngọn núi, Thông Linh phong, Thông Huyền phong và Thông Minh phong.
Trong cửa Thông Tiên Môn, đệ tử Luyện Khí tiền kỳ tầng 1 - 3 ở Thông Linh Phong tu hành học đạo, đệ tử Luyện Khí trung kỳ tầng 4 - 6 ở Thông Huyền Phong, đệ tử Luyện Khí hậu kỳ tầng 7 - 9 cực ít, cũng ở Thông Huyền Phong, bởi vì những đệ tử này nhân số quá ít, cho nên liền tạm thời an trí.
Mà nội môn và đệ tử thân truyền, bao gồm chưởng môn, trưởng lão cùng giáo tập tông môn đều ở Thông Minh Phong.
Nghe nói nguyên lai còn một Thông Tiên phong, đơn độc cung cấp cho chưởng môn trưởng lão tu hành, về sau bởi vì tông môn kinh doanh bất thiện, không trả được nợ, cho nên rưng rưng bán đi.

Thông Tiên Môn không có Thông Tiên Phong thì sao có thể gọi là Thông Tiên Môn được?
Các đời chưởng môn Thông Tiên Môn đều mong muốn chuộc Thông Tiên phong về, chỉ tiếc cái ý nguyện to lớn này đến nay vẫn chưa thực hiện được.
Đệ tử của mỗi phong của Thông Tiên môn đều chia làm bốn ban Giáp Ất Bính Đinh, mức độ ưu khuyết của đệ tử giảm dần từ lớp chữ Giáp xuống, mức độ coi trọng và mức độ bồi dưỡng của tông môn cũng như vậy.
Lớp chữ Giáp chỉ thu nhận cái gọi là "thiên chi kiêu tử", linh căn tốt, thiên tư ngộ tính cao, tu luyện nhanh.
Đương nhiên nếu như ngươi có giao tình với chưởng môn, trưởng lão của tông môn, hoặc là nguyện ý quyên góp một khoản linh thạch xa xỉ cho tông môn, cũng có thể tiến vào lớp chữ Giáp.
Nói ngắn gọn, hoặc là có thiên phú, hoặc là có nhân mạch, hoặc là có linh thạch.
Lớp chữ Ất thu nhận sử dụng linh căn, nhưng thiên tư ngộ tính không tệ, tương đối khắc khổ, thành tích của các đệ tử cũng không tệ.
Đệ tử lớp chữ Bính linh căn bình thường, ngộ tính và thành tích cũng bình thường, linh căn và thành tích của đệ tử lớp chữ Đinh bình thường đều kém hơn, trên cơ bản chỉ có thể là đồ vô lại.
Mặc Họa được chia vào Ất ban, thuộc về loại đệ tử có linh căn, nhưng tương đối khắc khổ, các hạng mục bài tập cũng không tệ lắm.
Mặc Họa chỉ có Luyện Khí tầng hai, cho nên ăn ở tu hành đều ở Thông Linh Phong, đây cũng là ngọn núi có nhiều đệ tử Thông Tiên Môn nhất.
Sau khi tiến vào tông môn, chào hỏi đồng môn quen thuộc, Mặc Họa liền bắt đầu học tập và tu hành một năm.
Tu sĩ tầng dưới chót, mặc dù có nghèo, cũng phải gom chút linh thạch để hài tử tiến vào tông môn tu hành, ít nhất đánh xuống một ít cơ sở tu hành, cũng không đến mức quá ngây thơ đối với các loại tri thức của tu đạo giới, cho nên đệ tử Luyện Khí sơ kỳ trong Thông Tiên Môn nhiều nhất.
Về phần đến Luyện Khí trung kỳ, có thể tu luyện tiếp hay không, phải xem thiên phú của bản thân tu sĩ, thứ hai là nhìn của cải của tu sĩ.
Có một số gia đình tán tu thực sự không bỏ ra được linh thạch, chỉ có thể cho con trẻ bỏ học, giúp người luyện khí làm việc vặt, hoặc là học lên núi săn yêu, miễn cưỡng có thể kiếm miếng cơm ăn.


Một năm một trăm linh thạch cũng không tính là số lượng nhỏ.

Bằng không nếu đợi đứa nhỏ tu luyện thành tài, trong nhà đã chết đói.
Mà có thể đến Luyện Khí hậu kỳ còn có thể tiếp tục ở lại tông môn tu luyện, thì càng là số ít.
Mấy đồng môn quen thuộc của Mặc Họa đã không thấy bóng dáng, sau khi nghe ngóng mới biết được, mấy người đều là vì gia cảnh bần hàn, lại gặp phải việc khó, cho nên không giao nổi học phí, chỉ có thể bỏ học.
Tu đạo bác đại mà lại tinh thâm, nếu không có người dạy bảo, đường vòng không biết phải đi bao nhiêu.

Luyện Khí sơ kỳ liền nghỉ học, trừ phi có cơ duyên ngập trời, nếu không rất khó ở trên tu đạo có cái gì tịnh tiến.
Mặc Họa khẽ thở dài, trong lòng rất tiếc hận, nhưng mà tình trạng của hắn cũng không tính là tốt lắm, cũng không có bao nhiêu thời gian để cảm khái.
Mặc Họa vừa đi học, vừa tu hành, thời gian rảnh rỗi liền vẽ trận pháp, trải qua bận rộn mà phong phú.
Mấy tháng sau, trong lúc bất tri bất giác, Mặc Hoạ đã đột phá đến Luyện Khí tầng ba.
Luyện Khí kỳ tu luyện phần lớn vẫn là dựa vào kiên trì và tích lũy, mỗi ngày kiên trì tu luyện, tích lũy tháng ngày, Linh thạch dùng đến đúng chỗ, tự nhiên nước chảy thành sông là có thể đột phá.
Nhưng tán tu thiếu nhất, vĩnh viễn đều là linh thạch.
Đột phá cảnh giới nhỏ dựa vào tích lũy, đột phá cảnh giới trung, sẽ có bình cảnh.


Những bình cảnh này, cần một ít thiên tài địa bảo tương ứng, hoặc là đan dược đến trợ giúp đột phá.
Về phần đột phá đại cảnh giới, thí dụ như Luyện Khí đến Trúc Cơ, càng nhiều hơn chính là xem số phận, đối với đa số tán tu tầng dưới chót mà nói, là vùng trời mà cả đời không vượt qua được.
Cảnh giới mỗi lần tăng lên, đối với tu sĩ đều có chỗ tốt cực lớn.
Mặc Họa Luyện Khí tầng ba cảm giác linh lực càng thêm dồi dào, thần thức tự nhiên cũng càng mạnh hơn.
Lúc trước vẽ Minh Hỏa Trận phí sức, hiện tại đã tính là thành thạo, thậm chí vẽ xong cũng không cần nghỉ ngơi bao lâu.
Mặc dù đã nằm trong dự liệu, Mặc Họa vẫn rất kinh hỉ.
Khó trách nhiều tu sĩ chịu đựng tu hành buồn tẻ như vậy, một lòng muốn tăng cảnh giới lên, loại khoái hoạt sau khi tu hành tấn cấp đạt được đơn giản tự nhiên, mới thật sự khoái hoạt a.
Mặc Họa mười tuổi, Luyện Khí tầng ba, tu vi này thuộc loại trung đẳng trong Ất ban.
Mà đến Luyện Khí tầng ba, Mặc Họa phải lựa chọn công pháp.
Sau một ngày học, Nghiêm giáo tập để cho mấy đệ tử Luyện Khí tầng ba ở lại, trong đó cũng bao gồm Mặc Họa.
Nghiêm giáo tập để Mặc Họa bọn hắn lưu lại, sau đó liền đi thẳng vào vấn đề:
"Đây vốn là chuyện của Chu lão giáo tập, nhưng thân thể của ông ta có chút không khỏe, ta liền tạm thời làm thay, nói cho các ngươi nghe về công pháp."
"Tu sĩ quan trọng nhất là linh lực, vô luận là thể tu hay linh tu, vô luận họa trận, luyện đan, hay luyện khí chế phù, đều phải dùng đến linh lực.

Linh lực mạnh, ngươi liền cao hơn người khác một bậc, linh lực yếu, ngươi liền kém người khác một bậc.


Căn bản giữa tu sĩ, khác biệt nhất, đó là linh lực."
"Linh lực của tu sĩ do công pháp quyết định, công pháp lại do linh căn quyết định.

Linh căn gì, tu công pháp gì sẽ quyết định linh lực của ngươi nhiều hay ít."
"Linh căn là trời sinh, tiên thiên chú định, hậu thiên không cách nào nghịch chuyển.

Các ngươi không chọn được linh căn của mình, có thể lựa chọn là tu công pháp gì."
"Lựa chọn một môn công pháp thích hợp, đối với tu hành tương lai rất có ích lợi.

Linh căn kém một chút, tu đúng công pháp, cũng sẽ có con đường tu đạo tương đối lâu dài, mà nếu linh căn thượng đẳng, lại sai công pháp, cơ bản tương đương tự đoạn trường sinh đạo đồ."
"Cho nên bất kể là ưu khuyết linh căn hay công pháp sự tình, đều phải cực kỳ thận trọng..."
"Công pháp sao..." Mặc Họa trong lòng thầm đọc.
Mặc Họa là trung giai hạ phẩm tiểu ngũ hành thuộc tính linh căn, ở trong những người cùng lứa tuổi tại Thông Tiên Thành, xem như là tư chất linh căn trung đẳng.
Cũng không biết với linh căn của hắn, có thể học công pháp dạng gì.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận