Chương 6: Sách
Yến Hạ Nguyệt lo sợ ngồi ngay ngắn ở trước bàn ăn, sợ Bình Bình không cao hứng liền cho nàng ăn đồ nàng không thích.
Ngày thường Bình Bình không ép nàng dùng những cái nàng không thích nhưng phải là đồ ăn tốt cho thân thể, nhưng là hiện tại……
Nàng xới cơm, thế nhưng trong lòng dâng lên cảm giác quỷ dị giống như may mắn sống sót sau tai nạn: Bình Bình không có đem cơm trưa dọn đi hết rồi lại làm cho bọn họ một bàn cơn nữa mang lên, thật là quá tốt bụng.
Cố Diêm thản nhiên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Yến Hạ Nguyệt một bên cắn dưa chuột, một bên trộm trừng hắn.
Đều do hắn! Nếu không phải do hắn đột nhiên làm ra cái biểu tình như vậy, làm sao nàng có thể làm ra động tác như vậy, nàng sẽ hoảng loạn chọn con đường trực tiếp nhảy xuống giường sao!
Nàng Yến Hạ Nguyệt nói như thế nào cũng là Khang Dương công chúa đã được ca ngợi từ nhỏ được, trước chỉ có Yến Tuyết Thanh hoặc là Yến Quy Xuân làm như vậy bị nàng răn dạy.
Hiện tại……
Yến Hạ Nguyệt cười lấy lòng đối Bình Bình một chút, Bình Bình không có nhìn nàng liền gắp cho nàng một khối nấm.
Yến Hạ Nguyệt: Khóc chít chít.
Cố Diêm săn sóc đem nấm kẹp đi, lại găp cho Yến Hạ Nguyệt khối xương sườn.
Yến Hạ Nguyệt cũng không nhìn hắn hắn.
Đừng tưởng rằng như vậy nàng liền sẽ quên hắn mới là đầu sỏ gây tội!
Chờ đến khi đồ ăn trên bàn đã hết, Yến Hạ Nguyệt cao quý đứng dậy: “Phò mã đã dùng xong bữa rồi liền trở về đi, từ tiền viện tới đây cũng quá mệt rồi đi, bữa tối bổn cung tự ăn được rồi.”
Nàng khẽ mỉm cười: “Không phiền phò mã nữa.”
Cố Diêm: “……”
Hắn nhìn Yến Hạ Nguyệt không chút lưu luyến rời khỏi, nhéo nhéo mũi, đứng dậy.
“Gia, đến tiền viện?”
Cố Diêm đi rất nhanh, Cố Tả cơ hồ có chút theo không kịp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đi Kinh Ngô Vệ.”
Cố Tả nhìn Cố Diêm đi thẳng đến chuồng ngựa, nháy mắt liền ra cửa, lắc đầu líu lưỡi: “Không phải đã hồi tâm chuyển ý sao? Sao lại thành như vậy.”
Chu Sơn đang luyện binh, hắn thấy Cố Diêm cưỡi ngựa ở rất xa lại đây, đi tới đại doanh cửa: “Tướng quân hôm nay như thế nào lại tới đây muộn vậy?”
Cố Diêm bình thường đều là hạ triều xong liền tới.
Chu Sơn nhìn Cố Diêm mặc thường phục, kinh ngạc: “Ngài quên không mặc khôi giáp sao?”
Cố Diêm lắc đầu, về phòng làm việc của mình thay đổi quần áo, bắt đầu tuần tra binh lính Kinh Ngô Vệ huấn luyện hằng ngày.
Chu Sơn sách một tiếng.
Xem ra là lại ở chỗ công chúa gặp chút chuyện rồi.
Đáng thương cho mấy tiểu tử, mới khoan khoái mấy ngày, liền lại gặp phải huấn luyện ma quỷ của Cố Diêm.
“Giữa trưa không ăn cơm? Tay cũng không nâng được thẳng nữa hả?”
“Ta kêu ngươi quăng ngã ta, ngươi là đang làm cái gì? Đập đầu với ta hay gì?”
“Ta nhớ rõ ta đã dạy các ngươi mẹo sử dụng chiêu này như thế nào, lúc này mới mấy ngày liền quên không còn một chút?”
Chu Sơn ngồi xổm bên cạnh, lặng lẽ gặm quả lê lắc đầu.
Là một thảng nam, cả tâm hồn và thân thể đều phải được thoản mãn, bằng không sẽ giống Cố Diêm như vậy, nghẹn một bụng tinh lực bây giờ đều dùng để tôi luyện mấy cái tiểu tử, không biết còn tưởng rằng Cố Diêm nguyên bản chính là như vậy đâu.
Nhớ đến hắn năm đó nhập ngũ bị phân đến làm cấp dưới của Cố Diêm, Cố Diêm còn sai hăn chút việc vặt bảo để tránh cảm thấy nhớ nhà, bảo hắn lần đầu tiên giết người ngàn vạn lần đừng ăn cơm, tốt nhất trước khi ngủ uống chút rượu, nói là như thế này mới không dễ dàng bị ác mộng.
Lại nói đến uống rượu, Cố Diêm giống như đã năm không uống qua rượu.
Kêu đi ăn cơm, hắn cũng không uống rượu.
Truyện được Kem edit và đăng độc quyền trên LustAveland
Khang Dương công chúa không cho hắn uống?
Bằng không hắn thật sự nghĩ không rõ Cố Diêm vì cái gì đột nhiên liền không uống rượu.
“Ngươi đi nhìn bọn họ.”
Cố Diêm trên mặt mang theo chút mồ hôi chảy xuống tới, thấm ở vạt áo.
Chu Sơn đáp câu “Tuân lệnh” liền đứng dậy nghênh ngang hướng đám nhãi ranh rõ rang còn sống lại giống như đã đi chết hết cả rồi, trong lòng tính toán khi nào hỏi chuyện tại sao lại không có uống rượu nữa.
Cố Diêm cởi bỏ mũ giáp, về phòng rửa mặt.
Sau này vẫn là lại khắc chế chút.
Bằng không lại giống hôm nay như vậy, rõ ràng đang hòa hợp như vậy, nhưng vì hắn lóng nòng, lại làm hỏng, một lần hắn còn có thể nhịn một chút, nhưng vài lần, hắn cũng không biết chính mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Giống chuyện nam ấy, không thể để nó xảy ra một lần nữa.
Yến Hạ Nguyệt kêu Bình Bình đi ra ứng phó với chưởng quầy của cửa hàng, còn nàng lại bắt đầu cầm bổn quyển sách nhỏ hoàng tẩu đưa cho kia.
Đằng trước còn thực bình thường, chỉ là bình thường dạy dỗ phu thê ân ái nên thông cảm lẫn nhau, những trận cãi vã bất hòa có thể xảy đến rất là nhanh, nếu không biết giải hòa, cuối cùng cũng chỉ mang bản thân vào ảnh ân hận tột cùng.
Yến Hạ Nguyệt âm thầm chấp nhận.
Tuy rằng này bổn quyển sách nói lên ví dụ là phu quân nạp thiếp, sủng thiếp diệt thê, thê tử thương tâm muốn chết cuối cùng trở thành oán phụ, nhưng nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc Yến Hạ Nguyệt tổng kết ra những điều trọng tâm của quyển này.
Nàng lúc ấy chính là quá mức tự cao, chỉ nghĩ về bản thân, trước nay đều không có nghĩ tới thông cảm cho Cố Diêm.
Nàng nghĩ tới thời điểm bây giờ mình chưa có hòa li chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng.
Sau lại……
Yến Hạ Nguyệt đồi thần, lật tới tờ tiếp theo.
Tờ này viết thời điểm thê tử một chính đối với trượng phu, ở thời điểm thích hợp, liền phải mềm mại hơn hẳn, bày ra sự quyến rũ của một nữ nhân, làm nũng si mê đến cực hạn, đến lúc đấy phải dứt khoát hành động như một người đàn ông. Nên ôm thì phải ôm không được buông tay, lúc nào nên bày ra chút tính khí liền bày, để hắn biết mình không phải là một người lúc nào cũng nóng nảy.
Yến Hạ Nguyệt ngón tay gõ gõ, chiêu này nàng sẽ dùng.
Nàng khi đó quấn lấy hắn đi dạo phố đạp thanh, lại phát hiện hắn thế nhưng mỗi ngày đều dùng nước lạnh tắm, nàng liền mất bình tĩnh nói nếu bị nàngphát hiện ra hắn dùng nước lạnh tắm một lần nữa, liền không cho hắn lên giường, dạy hắn từ nay về sau mỗi khi tắm gội đều phải dùng nước ấm.
Căn một miếng trên điểm tâm lại tiếp tục lật trang kế.
Ách, này một tờ bắt đầu có tranh vẽ.
Yến Hạ Nguyệt đỏ mặt.
Nàng cho rằng mặt trước đã đủ lớn mật rồi, không nghĩ tới còn có mặt sau như vậy…… Tóc mai chạm vành tai, tư thái triền triền miên miên.
Mặc dù trên bản vẽ hai người đều quần áo hoàn chỉnh, nhưng Yến Hạ Nguyệt vẫn là có chút ngượng ngùng.
Như vậy tình ý miên man, khanh khanh ta ta hành động như vậy…… Nàng là chưa từng làm qua.
Còn có ôm phu quân chủ động hôn…… Tự mình đặt đùi vào tay hắn…… Này, này như thế nào làm được……
Yến Hạ Nguyệt không tự chủ được nghĩ đến chuyện khuê phòng của nàng cùng Cố Diêm.
Cố Diêm thực giỏi chuyện giả vờ.
Yến Hạ Nguyệt hiện tại rõ rang đã ý thức được chuyện này.
đêm Động phòng đó hắn khắc chế lại, nhu thuận hôn nàng, nho nhã lễ độ lại hết sức ôn nhu, đến nỗi nàng không phân biệt được ngày đêm, tùy ý hắn bài bố.
Ngày kế cũng là bộ dáng cực kỳ lễ độ, dò hỏi nàng có thểcho hắn họa mày cho nàng.
Nói thực ra hắn họa cũng không tệ lắm, làm nàng hoài nghi hắn có phải từ trước cũng làm như vậy đối với người khác hay không.
Lúc ấy nàng trong lòng chỉ là có chút không thoải mái, nhưng rất nhanh đã bị Cố Diêm đem cái này ý niệm vứt tới sau đầu rồi.
Lúc bọn họ thành thân Cố Diêm có nghỉ phép, hắn lúc ấy thoạt nhìn cực kỳ tự nhiên, luôn là trong lúc lơ đãng đi đến bên cạnh Yêm Hạ Nguyệt, hỏi nàng đang làm cái gì, đang đọc sách gì, hỏi xong còn hỏi hắn có thể ở bên cạnh nàng hay không.
Yến Hạ Nguyệt khi đó không biết Cố Diêm có ý định gì, chỉ cho rằng hắn là thật sự muốn xem cùng nàng, liền hào phóng đem một nửa sách nhường sang bên hắn.
Cố Diêm đương nhiên là một đầu tâm tư hiểm ác, hắn kề sát vào nàng, giống như chỉ là vô tình, cằm đã gần tiến đến sườn mặt nàng, gần như dán lại một chỗ với nàng.
Yến Hạ Nguyệt vừa mới qua tân hôn, hai người còn không có phu thê chi thật, hắn thò qua, hô hấp nóng rực đánh vào da thịt trên người nàng, khiến cho nàng luôn là nghĩ đến bộ dáng của hắn khi bọn họ ở trên giường, tự nhiên nàng thấy thẹn thùng liền né tránh, Cố Diêm cũng không có tiếp tục làm tới, điều đó làm nàng cảm thấy thởi mái hơn.
Lúc sau Cố Diêm cũng thử như vậy rất nhiều lần, hắn luôn biết thế nào là đủ, biết nàng có thể để hắn làm tới múc nào, dần dà liền lấn tới nhiều hơn.
Lúc dùng bữa rất tự nhiên mà ngoắc lấy ngón út nàng, lúc nàng vẽ tranh câu liền tiến đến lấy nàng tóc vòng vòng ở đầu ngón tay, lúc nàng đi tắm cố ý đứng ở bên ngoài dò hỏi “Công chúa có cần ta ôm người ra ngoài không”, lúc tháo kẹp tóc của nàng thì tỏ vẻ “Trâm này ta thấy thực tốt, công chúa nàng tặng nó cho ta được không?”, thời điểm nàng ăn bánh cố ý đem trà bánh lấy đi, để nàng trong vô thức cầu hắn……
Thực sự nhiều đếm không xuể.
Rất lâu sau nàng mới hiểu được hắn khi đó có cái ý đồ gì.
Chỉ là khi đó chính mình không biết, thời điểm muốn hòa li cũng không biết.
Nàng chỉ một lòng thấy phiền chán hắn, như là bị phóng đại lên ở trong lòng vậy một chút nàng cũng không thể tiếp nhận hắn nữa, chưa bao giờ nghĩ tới mặt tốt của hắn.
Yến Hạ Nguyệt nhớ kỹ biện pháp dây dưa với phu quân, lại lật một tờ.
Tờ này…câu dẫn…dạy câu dẫn nam nhân?!?.
Yến Hạ Nguyệt đột ngột đem quyển sách khép lại, nhớ lại khi hoàng tẩu nàng nói cái biểu tình khi hoàng huynh lưu lại.
Trách không được hoàng huynh ngày thứ hai tỉnh lại không muốn đi gặp hoàng tẩu.
Nguyên lai là bực chính mình không có chịu đựng được dụ hoặc, bị vợ mình ăn không còn một cái gì.
Như vậy…biện pháp ở trên giường dùng hiệu quả tốt như vậy sao?
Yến Hạ Nguyệt nhớ tới Cố Diêm, hơi lắc lắc đầu.
Nếu nàng thật sự dùng thành công loại biện pháp này, chính là tự đem mình làm Cố Diêm thỏa mãn, khác nào là nàng không muốn mạnh mình nữa?
Huống chi, Cố Diêm trong lòng còn có nút thắt, chỉ sợ đến lúc đó cho dù tên đã lên dây, hắn cũng sẽ bứt ra mà rời đi.
Cũng không chỉ có một mình nàng sợ.
Yến Hạ Nguyệt không có tiếp tục xem, chỉ biết mặt sau càng ngày càng lộ liễu, lúc nàng lơ đãng lật đến, chính là hai người cùng không mặc quần áo.
Nàng đem quyển sách về vị trí cũ, Bình Bình vừa lúc tiến vào: “Công chúa, Hoa Dung quận chúa có đưa bái thiếp tới.”
Yến Hạ Nguyệt cau mày nhìn dòng chữ trên thiếp.
Bình Bình nhận thiếp, nói: “Công chúa?”
Yến Hạ Nguyệt khó hiểu: “Các nàng một đám tiểu cô nương mở tiệc mở tiệc, kêu ta làm cái gì?”
Bình Bình suy đoán: “Có lẽ là muốn ngài tới trấn bãi?”
Yến Hạ Nguyệt dù sao cũng là Đại công chúa, gả cũng là đương triều đại tướng quân, Chiêu Dương công chúa Yến Quy Xuân cùng Thọ Dương công chúa Yến Tuyết Thanh cũng phá lệ phải nghe lời nàng nói, cái này làm cho nàng rất có uy nghiêm.
Rốt cuộc kinh thành ai không biết Yến Quy Xuân là hay lo chuyện bao đồng, nàng nếu là tham gia yến hội, các quý nữ đo có cái thủ đoạn hãm hại nào đều phải nhịn không thể ra tay, nếu bị Yến Quy Xuân vạch trần ra, các nàng về nhà chính là gia quy trách phạt.
Đến Yến Tuyết Thanh, nàng mà tới tham gia yến hội thì nàng chính là lớn nhất, cái gì cũng phải nghe nàng. Mọi người muốn chơi cái gì mà làm nàng không vui liền sai tỳ nữ thay đổi quy tắc thay đổi chỗ chơi, không có chuyện nàng bị chịu thiệt.
Có thể quản được hai cái hỗn thế ma đầu này, Yến Hạ Nguyệt uy danh vang xa, ở ngoài đường ai ai cũng nói.
Phía dưới đường đệ đường muội, bởi vì hai công chúa đều nghe lời nàng nói, cũng đều phá lệ kính trọng nàng.
Bình Bình đem thiếp cầm lại, đứng ở một bên, Yến Hạ Nguyệt nghĩ nghĩ, nói: “Đi báo lại với nàng, ta sẽ đến.”
Bình Bình theo tiếng, lại hỏi: “Phò mã hôm nay……”
Truyện được Kem edit và đăng độc quyền trên LustAveland
Yến Hạ Nguyệt nhớ tới chuyện hôm nay hắn làm, liền nhịn không được hừ: “Đi phân phó tiền viện, bảo họ làm bữa tối cho dụng tâm chút, đừng chậm trễ phò mã của bổn cung.”
Bình Bình khó xử nhìn Yến Hạ Nguyệt, thấy nàng tâm ý đã quyết, lĩnh mệnh rời đi.