Gần hồ thả xuống,lột toàn bộ thứ nàng đang mặc trên người xuống không kịp định thần đã bị đặt xuống hồ,nước nống ngấm vào người mang nàng trở về hiện thực.
"Này...này anh đang làm cái gì thế hả?"
Bình thảm vô ba đám lại lời.
"Vướng víu,nên lột hết đi tắm.Có vấn đề?"
Trời cũng chưa có tối hoàn toàn nha đã muốn động dực rồi ư.
"Xong thì anh có thể ra ngoài được rồi đó."
"Cùng tắm."
"Không được."
Tố Thanh Thanh kịch liệt phản đối.
"Sắc lang ra ngoài."
Trên mặt mô sói nở một nụ cười nham hiểm,ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào nàng.Vận đạm phong khinh tiếp lười.
"Để săc lăng chăm sóc chú dê thật tốt nha."
"..."
"Hay muốn hầu hạ chu đáo hơn."
"..."
Nàng hết lười để nói với tên này rồi.Trơ mắt nhìn tên nào đó xuống dưới tắm với nàng.Chạm hết chỗ này chỗ kia của nàng rõ ràng rất muốn sàm sỡ nàng.Cuối cùng nhẫn nhịn hết mức.Hô to.
"Tắm cũng đã xong còn làm gì nữa mà không lên?"
Thỏa hiệp ôm người lên,lâu chùi sạch sẽ,băng bó vết thương.Mặc y phục,tiếp sau đó mới đến lượt hắn.Xong xuôi tất cả ôm nàng rời khỏi.
Nàng bị hắn nhìn hết tất cả lại mặc đồ cho nàng cố tình còn trêu ghẹo chạm những chỗ nhạy cảm khiến nàng phải thở hồng hộc.Nhưng đến lượt hắn lại tìm một chỗ tối thay không cho nàng nhìn thật không công bằng chút nào cả.
"Du không công bằng."
"Cái gì không công bằng?"
Vẫn giọng nói trong trẻo mang hàm ý trêu trọng nàng.Dù biết mà vẫn cố hỏi.
"Đừng giả vờ."
"..."
"Thông minh như chàng mà không biết thì còn ai biết vào đây."
Mô nam vẫn khăng khăng phủ nhận.
"Là chuyện gì?"
"Hỗn đản."
Phồng mồm,chu mỏ quay sang chỗ khác.
Mặc Du nhìn thấy hành động dễ thương của nàng,làm nũng giống trẻ con bị người khác mất kẹo,không khỏi buồn cười.Khoái trá cười hà hà.
Người trong lòng xấu khổ đầu nhỏ chui tọt vào lòng không dám ngẩng đầu nhìn.