"Cậu hãy lựa đồ cho cô ấy dùm minh" anh đưa cô vào tiệm của một người bạn học chung với anh hồi trung học.
"Ok cứ giao cho mình" anh ta dắt cô vào trang điểm. Bọn họ cứ bôi bôi trét trét lên mặt cô.
Sau2h cuối cùng cũng xong cô bước từ trong ra anh nhìn cô đắm đuối làm cô khẽ mỉm cười.
"Đẹp không?" Cô hỏi anh
"Em là người đẹp nhất trong tim anh" nói xong anh bước tới gần cô lấy trong túi áo ra một cái hộp.
Trong đó là sợi dây chuyền kim cương cô vừa mới thấy hồi hôm trước. Cô rất thích nó, cô đã gọi điện đặt hàng nhưng người bán lại nói sợi dây này sản xuất với số lượng có hạn nên đã có người mua rồi.
Làm cho cô rất thất vọng nhưng giờ cô rất vui vì người mua nó là anh. Anh đeo lên cổ cho cô, anh tưởng tượng khi cô đeo nó sẽ rất đẹp nhưng không ngờ hiện thực lại còn đẹp hơn.
"Cám ơn anh em rất thích"
"Vậy tối nay báo đáp anh thế nào đây" anh giở trò lưu manh thổi hơi vào cổ cô, vì thán hình to lớn anh che sau cô để giở trò xấu xa.
Tay anh vuốt nhẹ từ lưng đến mông cô rồi bóp nó làm cô đỏ mặt.
Vì không có nhiều thời gian nữa nên anh tạm tha cho cô. Sau cuộc họp báo anh đưa cô tới party.
Hai người khoác tay nhau vào đại sảnh làm tin tức bùm nổ. Buổi tiệc này chỉ có một ít nhân viên và các đối tác từ xưa đến nay.
Đến giờ hai người bước lên sân khấu
"Cảm ơn mọi người hôm nay đã đến đây. Hôm nay là ngày cty tôi giới thiệu sản phẩm mới. Xin được giới thiệu với mọi người, người đẹp đang đứng cạnh tôi là người mẫu đại diện của sản phẩm mới và cũng là em gái tôi MỘ KHUYNH LY"
Tiếng vỗ tay vang lên. Nhưng ở đằng xa có 4 người nhìn chằm chằm lên sân khấu không chớp mắt. Một người là Hoàng Thiên Phúc.
Còn 3 người chính là 3 người đã ở trên giường với cô khi cô bị hạ thuốc ở nước ngoài.
Anh đưa cô tới chỗ họ đang đứng.
"Ly ly đây là hai người đã hợp tác với chúng ta lần này ceo tập đoàn Thượng Quan HOA MINH NHẬT và Ceo của tập đoàn Hoa thị HOA MINH THÁI."
"XIN CHÀO RẤT VUI ĐƯỢC QUEN BIẾT CÁC VỊ" cô chào hỏi
"Không biết vị đây là" anh hỏi người đang đứng cạnh hai người họ
"À đây là anh trai tôiHOA MINH KHÊ" HOA MINH THÁI
Cô nhận ta bọn họ là người đêm đó. Cô không biết họ có nhận ra cô hay không. Sau một lúc cô nói với Mộ Thừa Văn ra ngoài một lát.
Cô đang đi bỗng nhiên có ai bịt mũi cô lại làm cô hôn mê không biết gì hết. Khi tỉnh lại thì thấy mình đang trong một căn nhà hoang.
Thấy cô tỉnh lại đám người đó đã gọi điện cho ai đó đến. Một lúc sau có một người phụ nữ xuất hiện trước mặt cô. Cô nhận ra cô ta vì cô ta là thư kí của anh cô mà. Nhưng cô không biết sao cô ta lại bắt cô.
Tại nơi tổ chức party Thiên Phúc đi theo cô ra vườn thì thấy có người bắt cô đi. Anh chạy theo đến căn nhà hoang và cũng gọi điện báo cảnh sát cùng Mộ Thừa Văn.
Vì không biết có bao nhiêu người và nguy hiểm gì cho cô hay không nên anh đã lặng lẽ vào trong đó một mình yên lặng theo dõi chờ người tới.
Anh thấy có khoảng 20 người anh liều mạng cũng không sao nhưng không thể gây nguy hiểm gì cho cô hết.