Trâu Già Gặm Cỏ Non FULL


Lý Đạo không nhịn được hỏi nhân viên làm việc: "Cô gái ở bên cạnh Thẩm Tiếu Ngu tên gì?"
Nhân viên làm việc nói cô tự giới thiệu là Tô Hoa, sinh viên nghành biểu diễn năm thứ ba của đại học A.
Thời gian trước Lý Đạo có ghé qua đại học A, nhưng trường học chỉ giới thiệu một cô gái tên là Tiếu Giai, anh cảm thấy phong cách không hợp nên không muốn ký hợp đồng, nếu như lúc ấy xem xét kỹ một chút, có lẽ đã sớm chọn được người thích hợp.

Chỉ là người làm Tiểu Tam sẽ không thể có cơ hội bước vào tổ kịch của bọn anh, cho nên anh còn phải quan sát lại cho chính xác.
Tô Tô cầm microphone của người ký giả, chỉ nghe ký giả nói: "Mặc dù tôi chưa từng thấy qua Thẩm phu nhân, nhưng cũng đã nghe nói qua vài chuyện về cô ấy, đó chính là một người có tâm hồn lương thiện, lại rất khiêm tốn, thành thục."
Nghe những lời khen như thế, Tô Tô che microphone, liếc Lão Thẩm một cái, cười khẽ: "Em cho tới bây giờ cũng không biết mình thì ra tốt như vậy, anh biết không?"
Lão Thẩm chân mày vốn đang nhíu chặt cũng theo đó buông lỏng, cười: "Anh làm sao có thể không biết, bởi vì chính là anh nói cho bọn họ biết ."
Lần này đến phiên Tô Tô sửng sốt,cô nằm ở trong ngực Lão Thẩm, hai mắt trừng lớn , hít vào thở ra một hơi, giống như kịp thời phản ứng, thân mật dính vào bên lỗ tai anh, dùng âm thanh chỉ hai người có thể nghe gầm nhẹ: "Con mẹ nó anh lại đi mua mấy người viết bài tâng bốc phải không?"
Lão Thẩm nhất thời lộ ra khuôn mặt khổ não, cầu xin tha thứ: "Vợ yêu, bình tĩnh bình tĩnh, mặc dù lời đánh giá này hiện tại cực kỳ không hợp, nhưng là người chồng mẫu mực anh tin chắc, mười năm sau hoặc là hai mươi năm sau hoặc là nhiều hơn nữa, em nhất định có thể trở thành người phụ nữ như vậy."
Anh vừa nói ra, Tô Tô nhất thời bị lửa giận thiêu đốt: hừ, Lão Thẩm, anh điên rồi, ý của anh là hiện tại bà đây cũng không thiện lương cũng không thành thục, không khiêm tốn đúng không? Tốt, bà đây sẽ cho anh biết thế nào là không thiện lương , không khiêm tốn!
Nói xong cô lại quay lại hướng microphone, khuôn mặt tươi cười nhẹ nhàng nói: "Vậy sao? Đáng tiếc Thẩm tiên sinh có nói với tôi về phu nhân của anh ấy lại, trái lại không hề giống với những gì anh nói." Cô quay về phía Lão Thẩm hất cằm: "Anh ấy nói phu nhân của anh ấy.

.

.

.

.

.

Ai, không biết có nên nói hay không, anh bạn ký giả này, dùng ngòi bút xin hãy lưu tình, các người đều biết, Thẩm tiên sinh tính khí không được tốt, người đàn ông ở nhà mà bị tức giận thì tính cách thật là.

.

.

.

.

.

Ai, tôi thật sự là nói xằng nói bậy rồi." Nói xong nhút nhát nhìn Lão Thẩm, bộ dáng kia giống như một con thỏ nhỏ bị hoảng sợ, chọc cho người ta càng thêm yêu mến, làm sao có thể trách cứ cô?
Lão Thẩm vô cùng bất đắc dĩ, nhưng là chỉ có thể tiếp tục bất đắc dĩ, ai bảo anh mới vừa rồi quá thành thực, cái này phải nói cho đông đảo các đức ông chồng biết: vì cuộc sống vợ chồng, con cái hạnh phúc, có đôi khi cũng cần những lời nói dối thiện chí.
Ký giả nhạy cảm nắm bắt ngay được mấy nguồn tin quý giá : thứ nhất, cô gái này trông còn rất trẻ nhưng pháp lực rất cao, lại không sợ chết dám đưa ra yêu sách như vậy; thứ hai, tình cảm của Thẩm Tiếu Ngu và vợ đã đến mức báo động đỏ rồi, đây là một tin tức hết sức kinh người; thứ ba, Thẩm Tiếu Ngu còn có khuyng hướng bạo lực! Khó trách trước đó, trong nghề còn có tin đồn nói anh tar a tay đánh ký giả.

.

.

.

.

.
Các ký giả hai mặt nhìn nhau, lộ ra biểu tình "A, thì ra là như vậy" , nghĩ thầm hôm nay, ngày mai, mấy ngày kế tiếp chừng mấy trang báo đều có một phần nội dung như nhau.
Bởi vì người tổ chức hoạt động này là liên hiệp giới truyền thông, cho nên khi thấy các ký giả đào được tin tức tốt, thì cũng mắt nhắm mắt mở, tính toán hỏi thêm chút thông tin nữa sẽ cho người lên giả vờ giả vịt hộ tống Thẩm Tiếu Ngu rời đi.
Trên sân khấu, nhưng người khác cũng đã đi xuống hết, vì vậy cả khán đài to như thế chỉ còn lại một mình Tô Tô cùng Thẩm Tiếu Ngu độc chiếm.

Tô Tô ngược lại mừng rỡ nhẹ nhõm, dù sao thể lực Lão Thẩm rất tốt, để cho anh ôm lâu thêm một chút cũng sẽ không hề gì, về phần ký giả.


.

.

.

.

.

Hắc hắc, đã phun ra niều tin tức cho bọn họ như vậy, bọn họ muốn viết như thế nào đó là chuyện của bọn họ, viết xong rồi thì Lão Thẩm làm thế nào để dọn dẹp đó là chuyện của anh, dẫu gì chỉ cần sau đó cô cùng Lão Thẩm sẽ lại cùng nhau đưa ra một tuyên bố cái gì mà vợ chồng họ tình cảm đang rất mặn nồng là được rồi.

Đến lúc đó lại phun ra chút tin tức cho ký giả.

.

.

.

.

.

Ai, nhìn xem cô đối tốt với họ như thế.

Phụ nữ nha, lúc mang thai sẽ đặc biệt thiện lương, hừ, mới vừa rồi chẳng phải có người dám nói cô không thiện lương hay sao?
Cô len lén liếc mắt sang Lão Thẩm, sử dụng ánh mắt nói cho anh biết: anh chờ đó cho em .
Lão Thẩm giống như chưa tỉnh, ánh mắt ôn hòa nhìn cô, ghé vào Microphone bên cạnh cười khẽ: "Tốt lắm, em yêu đừng làm rộn."
Lý Đạo nhìn một màn kích tình cẩu huyết này, đang định rời đi, chợt nghe hai chữ “thân ái”, nhất thời hứng thú: đã sớm nghe nói tới tác phong và khí phách của Thẩm Tiếu Ngu, không nghĩ tới giờ phút này còn có ý định tán tỉnh? Một nam một nữ này có chút ý tứ.

Vì vậy anh lại đứng cùng với đám đông xem kịch vui, dù sao dáng vẻ mềm mại, lười biếng của cô gái kia cũng rất hợp ý anh, lại nghe nói cô học ngành biểu diễn, tin tưởng rằng sẽ rất có ưu thế so với nhiều người.
Cẩu huyết, Tô Tô cũng cảm thấy cẩu huyết.

Chính cô cũng không nhịn được cả người run lên một cái, kết hôn lâu như vậy, vào lúc này mới biết Lão Thẩm lại vẫn sẽ kêu"Thân ái" , còn là trước mặt đám đông , da mặt của anh cũng thật dày!
Nếu muốn so mức độ da mặt dày như thế, cô bất chấp giá nào.

Đôi tay ôm lấy cổ Lão Thẩm, đôi mắt đẫm lệ nhẹ nhàng nhìn Lão Thẩm, nức nức nở nở nức nở lên: "Tiếu Ngu.

.

.

.

.

.

Anh rốt cuộc thừa nhận em, rõ là.

.


.

.

.

.

em thật là vui, các bạn, giúp chúng tôi chụp mấy tấm hình nhé.

Dấu diếm lâu như vậy, hai chúng tôi cũng không dám chụp hình, mỗi khi đi ra ngoài cũng chỉ có thể một trước một sau mà đi, tôi cũng từng nghĩ tới, chúng tôi cũng không phải là minh tinh, nhưng tại sao lại phải chịu cái cảnh này đây? Nhưng là hôm nay, tôi đều đã hiểu, anh ấy là yêu tôi , so với tưởng tượng của tôi còn nhiều hơn rất nhiều, tôi cũng không mong muốn gì nhiều, chỉ mong được ở mãi bên cạnh anh ấy.

Cám ơn mọi người!"
Lão Thẩm cười, cười đến khóe mắt cũng xuất hiện nếp nhăn, anh cúi người hôn lên trên trán Tô Tô, lúc lại gần nhỏ giọng nói: "Lần này hài lòng?"
Tô Tô sững sờ một chút: Hoắc, thì ra là anh đang bồi mình diễn trò đấy.
Cuối cùng hai người rốt cuộc khoan thai theo sự chậm chạp của những nhân viên bảo vệ rời đi, lúc đi Lão Thẩm cười đến hiền lành, lại giao phó nhân viên làm việc: "Viết cho tốt vào."
Tô Tô càng nghĩ càng không đúng, một câu cuối cùng này của Lão Thẩm , chẳng phải là làm cho người ta bị áp lực rồi hả ? Đây là sự uy hiếp trần truồng, không được, anh không thể như vậy!
Vì vậy, sau khi xuống khỏi sân khấu, tô Tô cũng không ngay lập tức rời đi cùng Lão Thẩm, sửng sốt mang theo anh đi tới phía sau sân khấu.

Sắp đến trưa rồi, nhân viên làm việc vội vàng gọi cơm trưa, Tô Tô kéo cánh tay Lão Thẩm, nhằm phía cửa khẽ mỉm cười: "Chớ vội, buổi trưa Thẩm Tiếu Ngu mời khách, tới đáp tạ mọi người đã chú ý tới chúng tôi, đây là một chút thành ý của chúng tôi, các nguwoif không thể từ chối.

Đúng rồi, các bạn ký giả đâu rồi, cực khổ từ sáng sớm tới giờ cũng cùng đi thôi." Cô chợt sưng mặt lên nói, "Không cho phép không đến!" Nói xong liền cười rất thân thiện.
Hoắc, cô gái này âm tình bất định, làm cho người ta thật đoán không ra cô rốt cuộc là vui mừng hay là tức giận đây? cô rốt cuộc muốn làm gì.

Trầm Tiếu Ngu, lại không có biểu hiện gì kiềm chế cô ấy, cô nói gì đều gật đầu.

Ai yêu, thật là cưng chiều vô cùng nha.

Nhân viên làm việc đẩy đưa mãi không được, vì vậy không thể làm gì khác là đồng ý đi ăn cơm.
Chỗ ăn cơm là Tô Tô chọn , phòng ăn Nhật Bản hạng sang, món ăn Nhật được bày trên một cái bàn nhỏ thực sự rất đặc sắc, mùi vị mặc dù tinh xảo, nhưng là lượng quá ít, một người ăn cũng may, nếu là một bàn người, mỗi một người gắp được một miếng cũng vừa hết.

Hơn nữa tốc độ thức ăn được đưa lên, thực rất chậm.

tất cả các món ăn đã được phân chia hết rồi, nửa giờ sau mới lại có món mới mang lên.

.

.

.

.

.

Cứ như vậy mà ăn, cũng chính là làm cho người ta đói chết mà.
Vì vậy các ký giả mệt nhọc cho tới trưa lại đói bụng, các nhân viên làm việc muốn trộm chuồn êm đi ra ngoài ăn cho no bụng, nhưng là người phục vụ nơi cửa chặn lại nói: "Theo quy định nếu món ăn chưa được bưng lên hết thì không ai được phép ra khỏi cửa ."
Mẹ nó, đây là cái quy định khốn khiếp gì thế hả!
Tô Tô ở bên ngoài ôm bụng cười lăn lộn lên: "Ha ha, lần trước chúng ta tới ăn cơm, hai người ăn thôi mà cũng bị chết đói, lần này đám người bọn họ, rõ là.

.


.

.

.

.

Hảo hảo hưởng thụ thôi.

诶, chỉ là Lão Thẩm, anh nói gì với người chủ kia thế? Thần bí, chẳng lẽ là bảo họ trộn thuốc tiêu chảy vào trong thức ăn hay sao? Không thể nào, thế thì quá xấu xa rồi.

Nhưng nếu như ăn vào bị đau bụng, không chỉ có bọn họ bị tội, mà cửa hàng này cũng sẽ bị người ta kiện mất thôi.

.

.

.

.

."
Lão Thẩm lắc đầu, cười nhạt: "Anh chỉ nói với cô ấy, nếu như không muốn bị sa thải, thì phải giữ chân đám người kia lại, nhất là những người mang giấy chứng nhận phóng viên, đi vào thì có thể, nhưng đi ra thì.

.

.

.

.

.

Chờ ăn xong đã."
Tô Tô cười đến nghẹn: "Ặc, chờ ăn xong, vậy phải tới tận ngày mai đi? Em đã gọi cho bọn họ rất nhiều món, mỗi món một ít một ít, lại dặn dò đầu bếp nửa tiếng hãy cho mang lên một món.

.

.

.

.

.

诶, không đúng, bếp trưởng sao lại nghe lừi em như thế nhỉ? Em nhớ lần trước lúc tới ăn, thái độ của ông ấy cũng không tốt như vậy."
Lão Thẩm trấn định tự nhiên: "Không đối đãi như vậy với bà chủ được sao, thái độ của hắn có thể không tốt một chút mà được àh?"
Tô Tô xuất mồ hôi trán rồi.
Ước chừng là các bạn ký giả đói bụng đến nỗi vô cùng độc ác, cho nên đồng lòng trả thù cùng nhau, ngày thứ hai quả nhiên có rất nhiều tiêu đề về hôn nhân đang báo động của Lão Thẩm.

Cũng không chỉ truyền trên đường chính thống alf báo chí, mà còn có nick ảo trên mạng đưa ra một dòng tiêu đề, nói một vị mới kết hôn không lâu đã ở trong tình trạng báo động, xuất hiện ở một công ty môi giới hôn nhân, đồng thời cũng port lên tấm hình của Lão Thẩm và Tô Tô ngày hôm qua, chỉ là mặt của hai nhân vật chính bị làm mờ đi.

Còn nói cô gái được công ty môi giới hôn nhân kia giới thiệu là người điển hình của cái loại ngực lớn nhưng không có đầu óc, hoàn toàn dựa vào dáng vẻ bề ngoài mê hoặc đàn ông.

.

.

.


.

Ba Lạp Ba Lạp.
Trên web có rất nhiều người thích hóng hớt bát nháo, cũng có rất nhiều người “tài ba”, chỉ có hai ba lượt phân tích đã tìm ra người đàn ông kia chính là Thẩm Tiếu Ngu, mà người anh đang theo đuổi là ai, thật sự khiến cho mọi nguwoif lâm vào đám sương mù.
Đang lúc này, có một nick gọi là"Ngực lớn nhưng không có đầu óc" xuất hiện: ai, cái gì mà người mới với không người mới, tôi nghe nói công ty môi giới hôn nhân nói anh ta cũng đã mời rất nhiều người rồi, nào là minh tinh màn bạc cho tới sinh viên non nớt tất cả đều có thể cùng tới khách sạn phục vụ, thật là động vật ăn tạp, ai đến cũng không cự tuyệt.
Một viên đá làm gợn ngàn tầng sóng, nhất thời trên mạng ầm ĩ ngất trời, mọi người nhất loạt cùng đem các xì căng đan về chuyện Trầm Tiếu Ngu chi tiền cho bao nhiêu cô gái liệt kê một loạt, tổng hợp thành một bộ” Trầm Tiếu Ngu hậu cung đồ”, chánh cung nương nương vẫn đang để trống, sủng phi bên kia chính là hình mơ hồ của Tô Tô ngày hôm qua.
Ngay sau đó "Ngực lớn nhưng không có đầu óc" lại viết một bài “Tiểu Tam đoạt vị kí sự” sống động , lại đem sủng phi bỏ vào vị trí chánh cung nương nương, này vừa khéo, khiến cho mọi người cãi vã càng thêm náo nhiệt rồi.

.

.

.

.

.
Lão Thẩm hôm nay nghỉ ngơi, nhìn người phụ nữ bên cạnh mình một hồi lâu, bất đắc dĩ nói: "Cô nhóc này, dậy sớm thế làm cái trò gì nữa vậy?" Nhìn thấy cô cầm cái PAD đầu ngón tay thật nhanh đánh chữ, còn cười đến đặc biệt vui vẻ.
Chỉ thấy cô ném đi mị nhãn, phong tình ngàn vạn: "Lão Thẩm, anh có cảm thấy ngực của em rất lớn không?"
Lão Thẩm cũng không nói chuyện, liền đưa tay lên sờ, tay lõm thành cái bát, cầm bộ ngực của cô, cau mày, tay giả bộ run lẩy bẩy, lúc này mới nghiêm túc nói: "Hình như là nặng hơn trước một chút, trướng sữa rồi hả ?"
Tô Tô trực tiếp một chưởng gạt tay anh ra, cả giận nói: "Trướng cái đầu anh, mới chưa được hai tháng, trướng cái gì sữa!"
Lão Thẩm cười nhạt: "Vậy chính là công lao của anh rồi, xem ra mỗi đêm đều xoa bóp quả thật có hiệu quả."
Thật là không có biện pháp nói chuyện với anh, vừa nói, Tô Tô liền thua trận rồi.

Nhưng cô vừa nghĩ: mình là người văn minh không thể theo bọn lưu manh so tài đúng không? Vì vậy lại bình thường trở lại, tiếp tục hồi đáp “ngực lớn nhưng không có đầu óc”.

.

.

.

.

.
Không biết lúc này Lão Thẩm cũng cầm điện thoại di động lên.
Bất quá trong chốc lát sau, tiêu đề mà Tô Tô vẫn theo sát lại xuất hiện một bước ngoạt lớn, chỉ thấy một người tên là"Oán phu Nhất Hào" lần nữa tuôn ra một dự đoán mãnh liệt, mà đối tượng bùng nổ cũng chính là nhân vật sủng phi, nói sủng phi cũng không phải là đèn đã cạn dầu, cô cũng đã hấp dẫn một đống đàn ông, trước cũng chưa cần nhắc tới những thanh niên đã tới công ty môi giới kia, cũng không hề thiếu các đại gia già lụ khụ lắm tiền nhiều của bị cô thu phục, nào là ngoài 90, ngoài 80, ngoài 70 tuổi đều đối với cô rất chung tình.

.

.

.

.

.
Vì vậy phía dưới cũng liền tạo ra một bước ngoặt thần kỳ rồi, vốn là đang bàn luận về thế giới hậu cung của một thanh niên nào đó tới công ty môi giới bây giờ kiếm phong đột ngột đổi hướng phóng tới trên người vị sủng phi này rồi, hô to: hồng nhan họa thủy a.

.

.

.

.

.
Tô Tô buồn bực.
==========


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận