Không hiểu sao một số kết quả nghiên cứu của con Hélius lại được đồn đại khắp nơi. Có lẽ do say sưa với thắng lợi, con vượn này đã không giữ được mồm miệng. Khắp thành phố ầm lên tin một nhà khoa học đã làm cho người nói được. Ngoài ra, những phát hiện khảo cổ về thành phố bị chôn vùi hàng ngàn năm cũng được đăng tải và bình luận trên các báo. Mặc dù ý nghĩa của những phát hiện đã bị bóp méo, một số nhà báo vẫn tỏ ra nghi ngờ. Kết quả là khỉ chúng rất hoang mang. Sự hoang mang này làm nẩy sinh sự nghi kỵ càng ngày càng tăng của giới lãnh đạo đối với tôi. Thái độ của chúng càng ngày càng đáng ngại.
Con Cornelius có một số kẻ thù. Nó không dám công bố các phát hiện của mình nữa. Đời nào nó lại để các giới chức chống lại nó chỉ vì các phát hiện của mình. Mặt khác, phái tinh tinh do con Zaius cầm đầu đang âm mưu chống lại nó. Chúng rêu rao là đang có những âm mưu chống lại loài khỉ và úp úp mở mở tuyên bố tôi là một trong những tên phiến loạn, về phần bọn khỉ đột, tuy không chính thức nắm giữ các chức vụ nhưng chúng luôn luôn chống lại những ai gây rối.
Hôm nay, tôi rất xúc động: sự kiện tôi hằng mong đợi đã xảy ra. Lúc đầu, tôi rất vui sướng. Nhưng nghĩ lại, tôi rùng mình vì hiểm họa trước mắt: tôi đã có một con trai, mà lại là con trên hành tinh Soror.
Tôi đã nhìn thấy nó mặc dù đó không phải là việc dễ. Lệnh giữ kín tin tức về mẹ con Nova càng ngày càng nghiêm cẩn, do đó tôi không sao thăm được Nova suốt tuần lễ trước khi cô đẻ. Khi con Zira báo tin tôi mới biết mình có con. Dù chuyện gì xảy ra đi nữa thì con vượn cái vẫn là một người bạn trung thành. Nó thấy tôi sôi sùng sục tới mức nó phải tự mình thu xếp cho tôi gặp mặt vợ con. Thế mà cũng phải mất mấy ngày sau khi Nova đẻ nó mới đưa được tôi tới gặp cô. Buổi gặp mặt diễn ra vào đêm khuya vì đứa trẻ bị canh giữ suốt ngày.
Tôi đã nhìn thấy con. Đó là một đứa trẻ tuyệt vời. Nó nằm trên nệm rơm, như một Chúa Hài đồng mới, cuộn chặt vào ngực mẹ. Chú bé rất giống tôi nhưng có nét đẹp của Nova. Cô gầm gừ khi nghe thấy tiếng cánh cửa bị đẩy. Thế là cô đã có cảm giác không yên tâm. Cô đứng lên, các ngón tay dương lên sẵn sàng cào xé, nhưng yên lặng trở lại khi nhận ra tôi. Tôi nghĩ sự sinh nở đã làm cô vươn lên nhiều nấc thang của sinh giới. Ánh mắt lẩn tránh được thay thế bằng ánh mắt rực cháy. Tôi ôm con mình một cách thắm thiết, quên hẳn những đám mây đen trên đầu.
Tôi có thể đoán chắc là con tôi sẽ trở thành một người đàn ông thực sự. Nét mặt và ánh mắt nó toát ra vẻ linh lợi. Tôi đã châm lại ngọn lửa thiêng. Nhờ tôi, một nhân loại đang sống lại và sẽ sinh sôi nảy nở trên hành tinh này. Khi con tôi trưởng thành, nó sẽ đông con nhiều cháu và...
Trưởng thành! Tôi rùng mình nghĩ tới cuộc sống thơ ấu của nó, tới những khó khăn sẽ xuất hiện trên con đường của nó. Mặc! Chỉ với ba người chúng tôi, tôi tin chúng tôi sẽ chiến thắng. Tôi nói ba người vì giờ đây Nova đã thuộc về chúng tôi. Chỉ cần nhìn cách cô chơi với con là đủ thấy. Tuy vẫn liếm con theo cách của những người mẹ trên hành tinh kỳ lạ này nhưng nét mặt cô đã có thần thái.
Tôi đặt con xuống nệm rơm, thấy yên tâm về nó. Nó chưa nói được, nhưng... - Tôi nghĩ vơ vẩn - nó sẽ nói vì hiện nay nó mới được có ba ngày tuổi. Kìa nó đang khóc, khóc theo kiểu trẻ Trái Đất, chứ không eo éo. Nova như đã ý thức, cô ngắm nghía con với vẻ si mê.
Con Zira như hiểu hơn. Nó lại gần đứa bé, đôi tai mượt như nhung vểnh lên và im lặng nhìn một lúc, vẻ nghiêm trang. Sau đó, nó cho tôi biết không thể ở lại lâu hơn, sẽ rất nguy hiểm cho tất cả nếu khỉ ta gặp tôi ở đây. Nó hứa sẽ chăm sóc con tôi và tôi biết nó sẽ giữ lời mặc dù tôi biết chính nó cũng đang bị nghi ngờ vì đã chiều và làm theo ý tôi. Tôi rùng mình nghĩ tới lúc nó bị đuổi việc. Tôi không có quyền tạo ra những nguy cơ cho nó.
Tôi ôm chặt vợ con một cách thắm thiết, sau đó đi ra. Lúc quay lại, tôi thấy con vượn cái cúi xuống đặt mõm vào trán con tôi trước khi khóa cũi lại. Vậy mà Nova không chống đối! Cô đã chấp nhận hành động thân mật đó như một hành động bình thường. Không thể không xem đó như kết quả của một phép mầu khi nghĩ tới sự ác cảm của cô đối với con Zira trước đây.
Chúng tôi ra ngoài. Chân tay tôi run run và tôi thấy con Zira cũng xúc động như tôi. Nó vừa nói vừa lau nước mắt :
- Ulysse, không hiểu sao thỉnh thoảng tôi thấy thằng bé như con mình.