Jinn và Phyllis cùng ngửng đầu khỏi bản thảo và nhìn nhau một lúc không nói một lời. Cuối cùng, Jinn cô gượng cười nói :
- Một chuyện bịa khéo.
Phyllis vẫn mơ màng. Một số đoạn của câu chuyện làm cô cảm động và cô thấy câu chuyện có vẻ thật. Cô nói nhận xét đó với người yêu :
- Câu chuyện chứng tỏ ở chỗ nào trong vũ trụ cũng có những nhà thơ và những tay bốc phét.
Cô tiếp tục suy nghĩ. Phải suy nghĩ mới tin được. Cuối cùng, cô đành không tin với một tiếng thở dài :
- Jinn, anh nói đúng, em đồng ý với anh... Sao lại có những con người biết suy nghĩ, những con người thông thái, những con người có thần cảm nhỉ?
Không, không thể như thế được, người viết chuyện này nhất định đã bốc phét.
- Anh hoàn toàn đồng ý với em. - Jinn nói cho qua chuyện - Đã đến lúc phải trở về rồi đấy.
Anh giương buồm hết cỡ cho bức xạ của ba mặt trời chiếu vào, sau đó điều khiển các cần lái bằng bốn tay uyển chuyển trong khi Phyllis lắc mạnh đôi tai mượt như nhung, lấy hộp phấn ra thoa nhẹ một lớp phấn hồng vào chiếc mõm vượn cái.
HẾT