Treo Máy Ngàn Tỷ Năm Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo Dịch


Tất cả mọi chuyện nàng làm, dùng từ liều mạng để hình dung cũng không quá đáng chút nào, chuyện gì cũng đè vào phía trước nhất.

Thanh danh của điện Thiên Loan, có thể nói là Diệp Hoàng dùng từng quyền từng quyền đánh ra.

Cũng vì chuyện này mà Diệp Hiểu Hiểu và Diệp Cầm Dao, mới đề cử Diệp Hoàng lúc ấy chỉ là Luyện Khí kỳ làm thủ lĩnh.

Mà sở dĩ Diệp Hoàng liều mạng như vậy cũng chỉ là vì không muốn làm mất mặt cha nàng, thật là một tiểu hài tử đáng yêu.

Hai người lại rảnh rỗi trò chuyện trong chốc lát, bỗng nhiên, lông mày Diệp Tùy Phong khẽ động:- Đi ra.

Vừa dứt lời, ánh sáng của lồng sáng trong suốt dần dần ảm đạm đi, bốn người đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa trong đó cũng chậm rãi mở mắt.

Một khí tức kỳ dị từ trên người bọn họ tản ra.

- Lão gia, tiểu thư.

Nhìn thấy Diệp Tùy Phong, mấy người vội cung kính nói.

Trong khoảng thời gian này, bọn hắn đã dần quen với thân phận người hầu của Diệp Tùy Phong, cũng đã gặp Diệp Hoàng mấy lần, coi nàng là tiểu chủ nhân của bọn hắn.

Diệp Tùy Phong giơ tay lên, ra hiệu bọn hắn không cần đa lễ.

Sau đó, một luồng lực lượng thần hồn khổng lồ quét qua thân thể mấy người, tất cả bí mất của bọn họ đều bị nhìn không sót chút gì.

Phùng Chí đã đả thông chín chủ mạch, cơ bắp cuồn cuộn, tinh thần tản ra, ẩn giấu sức mạnh khổng lồ.

Mã Phương đả thông tám chủ mạch, khí tức kéo dài.

Liễu Hồng và Vu Bằng Nghĩa thì đã chuyển hóa hoàn toàn linh lực, đả thông chín chủ mạch.

Chỉ có điều trong tầm mắt Diệp Tùy Phong, tình huống tổng hợp của Vu Bằng Nghĩa vẫn tốt hơn Liễu Hồng rất nhiều.

Hơn một tháng tu luyện, Diệp Tùy Phong càng thêm hiểu rõ thấu triệt đối với hiệu quả của công pháp Nguyên Thủy.

So sánh với phương thức tu luyện truyền thống, hiệu quả của Nguyên Thủy công càng thêm toàn diện, cũng càng thêm bá đạo.

Cho dù là đan dược, linh quả, linh thạch, hay nội đan yêu thú, máu yêu thú, thậm chí sát khí, ma khí, đều có thể trực tiếp hấp thu, chuyển đổi thành nguyên lực để có thể lợi dụng.

Điều này giải quyết vấn đề hạn chế tài nguyên trong phương thức tu luyện truyền thống ở một mức độ rất lớn, càng thêm thích hợp với dân chúng bình thường tu hành.

Tiếp theo, công pháp Nguyên Thủy tăng lên tố chất thân thể, hoàn toàn không phải phương thức tu luyện truyền thống có thể sánh được.

Hiệu quả tổng hợp của nó đạt đến Diệp Tùy Phong mong muốn.

Mặt khác, Liễu Hồng và Vu Bằng Nghĩa chuyển đổi công pháp cũng tương đối thuận lợi, chưa từng xuất hiện tình huống phản phệ.

Nếu như vậy, sau này khi mở rộng sẽ càng thêm dễ dàng.

Đối với kết quả này, Diệp Tùy Phong rất hài lòng.

Xem ra hai tháng bế quan cũng không uổng phí!Nguyên Thủy công đã hoàn toàn có thể làm công pháp cơ bản, có thể mở rộng ra ngoài.

Chỉ có điều, hiện tại còn không phải lúc.

- Diệp Hoàng, đi so chiêu một chút với bọn hắn.

Diệp Tùy Phong bỗng nhiên nói.

- Hả?Diệp Hoàng kinh ngạc, mặc dù khí tức của bốn người trước mặt này rất kỳ lạ, không thấy rõ tu vi cụ thể.

Nhưng dựa vào kinh nghiệm của nàng, bọn hắn tối đa cũng chỉ là Luyện Khí hậu kỳ mà thôi.

Hiện tại nàng đã là cảnh giới Hóa Khí, đánh với bọn hắn, chẳng phải là ba ba đánh con trai sao?- Ngươi trước tiên hạn chế tu vi ở cảnh giới Luyện Khí.

Diệp Tùy Phong nói.

Diệp Hoàng ồ một tiếng, chỉ có điều nàng vẫn không cho rằng bốn người này là đối thủ của nàng.

Rất nhanh, chiến đấu bắt đầu.

Trải qua ba lần Thối Thể, cơ thể Diệp Hoàng đã xảy ra biến hóa về chất, cho dù hạn chế ở Luyện Khí kỳ thì cũng có thực lực chiến đấu vượt cấp.

Với lại sau khi trải qua rèn luyện, kinh nghiệm thực chiến của nàng cũng cực kỳ phong phú.

Theo đạo lý mà nói, bốn Luyện Khí đại viên mãn bình thường đều khó có khả năng là địch của nàng.

Nhưng mấy người Phùng Chí lại hiển nhiên không giống nhau.

Hắn khí của bọn tức kéo dài, linh lực hùng hậu.

Mặc dù lực lượng không bằng Diệp Hoàng, nhưng cũng vượt xa khỏi tu sĩ cùng cấp bậc bình thường.

Dưới bốn người vây công, Diệp Hoàng gian nan đối kháng, có thể nói là từ đầu đến cuối bị đè lên đánh.

Hai bên đối chiến kịch liệt, sau khi đánh mười mấy chiêu, Phùng Chí tìm được cơ hội, lộn một vòng trên mặt đất, ôm lấy bắp chân của Diệp Hoàng, hạn chế động tác của nàng.

Mặc dù gần như chỉ trong giây lát đã bị Diệp Hoàng đạp bay ra ngoài.

Nhưng ba người khác đã kịp công kích đến, một thanh trường kiếm dừng lại ở vị trí cổ họng của Diệp Hoàng.

Thắng bại đã phân.

- Tiểu thư, thất lễ.

Liễu Hồng thu lại trường kiếm.

Diệp Hoàng có chút sững sờ, lịch luyện mấy tháng, nàng đã trải qua vô số lần chiến đấu, thậm chí nhiều lần đối chiến với tu sĩ cảnh giới Hóa Khí, nhưng trước giờ đều chưa từng thua trận.

Mặc dù không biểu hiện ra ngoài, nhưng trong lòng của nàng vẫn còn có chút đắc ý.

Mà lần này, đối chiến với bốn người Phùng Chí, nàng cũng không thể không biết mình sẽ bại.

Thật không ngờ, mình chẳng những bại, còn bị bại nhanh như vậy.

- Không sao.

Ánh mắt Diệp Hoàng hơi phức tạp nói.

Diệp Tùy Phong đứng ở bên cạnh nhìn, khóe miệng khẽ nở nụ cười ẩn ý.

Người trẻ tuổi, nên thỉnh thoảng gặp chút ngăn cản, nếu không sẽ thật sự coi mình là vô địch thiên hạ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui