Phương thức rèn luyện kiếm ý có rất nhiều, tỉ như so chiêu với cao thủ tinh thông kiếm đạo, hoặc tu hành trong một ít kiếm trận cường đại, rất nhiều đại thế lực đều bồi dưỡng con cháu hạch tâm của mình như thế.
Nhưng Diệp Tùy Phong đương nhiên sẽ không dùng loại thủ đoạn rác rưởi này.
- Diệp Hoàng đi theo ta, mấy người các ngươi trước chờ đợi một lát.
Diệp Tùy Phong quơ quơ ống tay áo, ngay lập tức, hai người biến mất trong đình viện.
Không có người phát hiện, bây giờ bóng dáng của bọn họ đã bay trên trời cao cách mặt đất mấy vạn dặm.
Nếu như dùng góc độ kiếp trước mà nhìn, đây chính là tầng khí quyển.
Vạn dặm phía trên, cuồng phong tàn phá bừa bãi, như dao cắt, cho dù là tu sĩ cấp bậc Kim Đan ở chỗ này, chỉ sợ cũng phải trong nháy mắt hóa thành bột mịn.
Một chiếc lồng ánh sáng trong suốt, bảo vệ lấy hai người, đứng sừng sững trong gió to gào thét, như bất động.
- Đây chính là Nhất trọng thiên (tầng trời đầu tiên).
Diệp Tùy Phong nói.
Trong mắt Diệp Hoàng tràn đầy hiếu kỳ, nàng nhưng chưa từng có bay lên độ cao như thế.
- Cha, ta ở chỗ này tu luyện sao?Diệp Hoàng hỏi.
Tu luyện trên vạn dặm không trung, thật đúng là quá đẹp rồi!- Dĩ nhiên không phải, nhiêu đây đã là gì?Diệp Tùy Phong ngẩng đầu, có chút đưa tay, hai người tiếp tục bay lên cao.
Trên đường đi, bọn hắn trải qua biển mây mênh mông, sương mù bao la, trời đất rực rỡ, còn có khu vực tràn đầy sấm sét kinh khủng.
Cuối cùng, bọn hắn tới một thế giới tuyệt đẹp màu sắc lung linh.
Nơi này tựa như là thế giới truyện cổ tích, các loại sắc trời màu sắc khác nhau, biến ảo khó lường, đơn giản chính là như nằm mộng.
- Cha, đây là nơi nào?Diệp Tùy Phong mỉm cười:- Cửu trọng thiên, cũng gọi là biên giới thế giới.
Nếu tiếp tục đến bên ngoài, chính là Vô Tận Hỗn Độn.
Diệp Hoàng há to miệng, nơi này chính là biên giới thế giới sao?Trên sách cổ nói, biên giới thế giới vô biên vô hạn, nơi này không có cái gì, chỉ có vô tận hủy diệt với hỗn loạn.
Nhưng hiện tại xem ra, hình như cũng không phải như thế, nhìn lên rất giống như Tiên giới.
- Trước mắt huyễn lệ, nhưng không nhất định tuyệt mỹ giống như ngươi nhìn thấy.
Diệp Tùy Phong cười cười, sau đó vẫy tay, một vòng tia sáng màu tím, bị hắn bắt được trong lòng bàn tay.
Tia sáng màu tím nhẹ nhàng trôi nổi, nhìn vào trông như vật vô hại.
Tiếp theo, Diệp Tùy Phong từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra một cây gậy màu đen.
Đây là một thanh vũ khí Địa cấp cực phẩm, được chế tạo thành từ Địa Tâm Hắc Kim, danh xưng không gì không phá, càng là vĩnh viễn không bao giờ tổn hại.
- Nhìn.
Diệp Tùy Phong cầm lấy cây gậy màu đen trong lòng bàn tay, chậm rãi chạm đến sắc trời màu tím.
Khi vừa mới đụng, cây gậy có chút dừng lại một chút.
Ngay sau đó, dưới ánh mắt hoảng sợ của Diệp Hoàng, cây gậy màu đen trực tiếp tan nát, hóa thành vô số bột phấn nhỏ xíu, biến mất không thấy gì nữa.
- Đây là thôn phệ sức mạnh.
Diệp Tùy Phong nói.
Diệp Hoàng khó khăn nuốt nước miếng một cái, toét miệng nói:- Cha, ta nghĩ mình không cần dùng loại vật này tu luyện? Thứ này cũng quá kinh khủng!Vẻ mặt Diệp Tùy Phong nở nụ cười:- Cần.
Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ căn cứ vào thực lực của ngươi, sẽ cắt giảm lực lượng của nó đến một phần tỷ.
Theo sự phát triển của ngươi, nó cũng sẽ từ từ tăng cường.
Cha rất hi vọng, một ngày nào đó có thể nhìn thấy ngươi chiến thắng bọn chúng, khống chế bọn chúng.
Ánh mắt của Diệp Hoàng phức tạp, ngu ngơ hồi lâu, cuối cùng, nàng nhẹ gật đầu.
- Ta tuyệt đối sẽ không để cha thất vọng!……….
.
Sau khi thu xếp xong cho Diệp Hoàng, Diệp Tùy Phong trở lại đình viện của mình.
Lúc này, cũng mới trôi qua một phút mà thôi.
Ba người vẫn như cũ đứng ở nơi đó, chờ đợi Diệp Tùy Phong trở về.
Chỉ có Diệp Hiểu Hiểu, đang ăn trộm bồ đào Diệp Tùy Phong đặt ở dưới cây liễu, nhìn thấy hắn trở về, mới vội vàng chạy về vị trí của mình, lau miệng ngoan ngoãn đứng đấy.
Diệp Tùy Phong buồn cười, cô nàng này thật đúng là hoạt bát.
Nhưng hắn cũng không thèm để ý, mỗi người đều có tính cách của mình, nếu như Diệp Khiêm, trầm mặc ít nói, làm việc dựa theo quy củ, cũng sẽ rất nhàm chán.
- Không nên quá câu nệ, chúng ta đều là người một nhà, tùy ý một chút.
Diệp Tùy Phong nói.
Nghe thấy câu nói này, Diệp Hiểu Hiểu lập tức ngẩng đầu, cười hì hì chọt vào Diệp Cầm Dao đứng cái cạnh:- Ta đã nói rồi, Đại bá rất hiền.
Diệp Cầm Dao biểu lộ tia bất đắc dĩ.
- Tốt.
Diệp Tùy Phong liếc nhìn một vòng, cuối cùng đưa ánh mắt dừng ở trên thân Diệp Long.
Từ trước đến nay, Diệp Long chính là hậu bối xuất sắc nhất trong Diệp Gia.
Tính cách của hắn cứng cỏi, tu luyện khắc khổ, làm việc ổn trọng, vóc người còn đẹp trai, là một ngôi sao mới chói mắt nhất của Diệp gia, cũng là thể diện duy nhất của Diệp gia.
Cho đến gần đây nhất, tên tuổi của Diệp Hoàng với Diệp Cầm Dao mới chạy tới vượt qua.
Vị trí thứ nhất của Diệp Long chính là nhận lấy từ khảo nghiệm tàn khốc nhất.
Nhưng theo Diệp Tùy Phong quan sát, hậu bối này cũng không có vì vậy mà sinh ra đố kỵ hoặc có tâm tư riêng, ngược lại càng trở nên sáng sủa hơn rất nhiều.
.