Tiên Môn khổng lồ trên bầu trời càng không ngừng bắt đầu run rẩy, phát ra âm thanh ùng ùng.Hình như đang gào thét!Sau một lát, tia sáng màu vàng ở đầu vai Diệp Tùy Phong đột nhiên co vào.Mà Tiên Môn kia sau khi lắc lư mãnh liệt lại từ trên bầu trời rớt xuống!Bóng tối khổng lồ bao phủ trên đỉnh đầu Diệp Tùy Phong.Từ xa nhìn lại, diện tích Tiên Môn che đậy lại rộng hơn cả mấy chục ngọn núi!Diệp Tùy Phong kinh ngạc, không ngờ bản thể của đồ chơi này lớn như vậy.Còn Diệp Cầm Dao đứng bên cạnh đã triệt để choáng váng.Đây là cái gì?Tại sao trên trời lại có thể có một cánh cửa?Tại sao trong cửa lại có thể có ánh sáng?Thứ đồ khủng bố như vậy, Đại bá lại chỉ hơi động ngón tay đã có thể lấy nó xuống?- Ta là ai? Đây là đâu?Nàng triệt để ngơ ngác.- Đến.Diệp Tùy Phong xòe bàn tay ra, Tiên Môn khổng lồ lập tức nhanh chóng thu nhỏ, biến thành một cánh cửa nhỏ màu vàng tinh xảo, lơ lửng trong lòng bàn tay hắn.Tiếp theo, hắn múa ngón tay, tùy ý nhào nặn, hình dạng của tiên môn dần dần xảy ra thay đổi, trong nháy mắt đã mất đi bộ dáng trước đó.Cuối cùng, biến thành một tấm gương tinh mỹ.- Cứ gọi ngươi là Kính Hồng Trần đi.Cái gương này, là lấy Thiên Âm là tài liệu chính, Tiên Môn làm phụ trợ, lại dùng quy tắc Đại Đạo tiến hành dung hợp để chế ra.Tác dụng chủ yếu nhất của nó chính là luyện tâm.Một khi đi vào kính, giống như tiến vào một thế giới khác, sau đó trải qua một đoạn cuộc sống hoàn toàn bất đồng.Diệp Tùy Phong nhìn Diệp Cầm Dao còn đang ngây ngốc bên cạnh, chỉ tay một cái, để nàng khôi phục lại sự thanh tỉnh.- Ngươi chuẩn bị xong chưa, sau khi đi vào thì toàn bộ mọi việc đều chỉ có thể dựa vào chính ngươi.Diệp Tùy Phong nói.Diệp Cầm Dao nhìn lên tấm gương trước mặt, nghiêm túc gật đầu.- Vậy thì rèn luyện cho tốt đi.- Nhớ kỹ, vô luận xảy ra chuyện gì thì cũng không được quên mình là ai?!Diệp Tùy Phong nói xong, mặt Kính Hồng Trần bỗng nhiên biến thành sóng nước.Sau đó, bóng người Diệp Cầm Dao chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.- Con đường của mình, vẫn là tự mình đi thôi.Diệp Tùy Phong cảm thán một tiếng, sau đó nhìn lên bầu trời.Bầu trời đã khôi phục bình tĩnh.Nơi Tiên Môn xuất hiện chỉ còn lại một chút vết tích màu vàng kim nhàn nhạt, rất nhanh đã biến mất.- Hình như ta làm có chút quá tay rồi.
Đầu tiên là trêu đùa Thiên Kiếp, sau đó lại cướp đoạt Cửu Cửu Lôi Kiếp, sau đó còn đùa giỡn Tiên Môn, hiện tại lại trực tiếp chặt người ta.
Giống như ta và người ta đã kết thù với nhau rồi...Diệp Tùy Phong nháy mắt, sau đó cười hắc hắc:- Được rồi, loại vật trời cho này chính là dùng để nghịch, nếu không nếu lộ ra sẽ không theo kịp trào lưu.- Cùng lắm thì chờ sau này, sau khi phi thăng Tiên giới, ta sẽ bồi thường sau...Nói xong, Diệp Tùy Phong bỗng nhiên sững sờ…- Quên mất.Lập tức, sắc mặt của hắn biến thành cực kỳ khó coi.- Xong rồi, ta chặt Tiên Môn của mình.
Vậy sau này làm sao phi thăng Tiên giới?…………Mang theo kính Hồng Trần dùng Tiên Môn của mình tạo thành, Diệp Tùy Phong đen mặt về tới nhà.- Lần này thật qua loa, không để ý đánh gãy mất con đường thành Tiên của mình.- Sau này phải làm sao bây giờ?Chẳng lẽ lại tìm người nào đó vừa Độ Kiếp thành công, thừa dịp hắn chuẩn bị phi thăng cướp Tiên Môn của hắn cho mình dùng?- Ừm...!Hình như cũng không phải không được, chỉ là có chút không có võ đức...- Được rồi, loại chuyện này sau này hãy nói.Diệp Tùy Phong bình phục lại tâm trạng, lần nữa xuất hiện trong đình viện.Hiện tại, chỉ còn lại hai người Diệp Hiểu Hiểu và Diệp Khiêm.Hắn dàn xếp cho ba người Diệp Hoàng xong đã đến gần giữa trưa, ngẫm lại mình cũng thật không dể dàng, vì bọn hắn, mà hao tốn bao nhiêu sức lực.- Tốt, tiếp theo, sẽ là ngươi...Diệp Tùy Phong duỗi ngón tay ra, rơi vào trên người Diệp Hiểu Hiểu.Diệp Hiểu Hiểu lập tức mặt mày hớn hở, chuẩn bị nói chuyện.Nhưng ngón tay lại bắt đầu di động, ngoặt một cái, cuối cùng chỉ về phía Diệp Khiêm.- Diệp Khiêm, ngươi nói đi.- Hả?Diệp Khiêm hiển nhiên không ngờ tới sẽ là mình trước, thực lực của hắn chính là yếu nhất trong mấy người.Nhưng hắn cũng sẽ không khiêm tốn gì, tiến lên nói:- Đại bá, lựa chọn của ta chính là...!Hoàn toàn tuân theo sắp xếp của ngài!Diệp Tùy Phong nhếch mi, mấy người trẻ tuổi này thật đúng là đều có chỗ khác người.Không ngờ lựa chọn của mỗi người lại đều không giống nhau.- Vì sao?Diệp Tùy Phong hỏi.Diệp Khiêm rất nhanh đã trả lời:- Ta chỉ muốn trở nên mạnh hơn, nhưng chính ta, vô luận là kiến thức hay kinh nghiệm cũng đều quá nông cạn.
Cho nên, để ngài đến quyết định, với ta mà nói, chính là lựa chọn tốt nhất!Diệp Tùy Phong gật đầu, quyết định của hắn, cũng không tính là sai.Đây không phải đáp án chính xác nhất, nhưng nó nhất định là lựa chọn ổn thỏa và thông minh nhất.- Có thể.Diệp Tùy Phong nói:- Chẳng qua nếu như ta đoán không sai, ngươi không chỉ có là muốn để cho mình mạnh lên, cũng muốn để những người đi theo ngươi mạnh lên.Diệp Khiêm cười gãi đầu, không phủ nhận..