Trêu Ghẹo Hạ Đường Thê

Vĩ thanh
Trong thư phòng ở Hoài Viên, Cừu Dận Khang khó có thể tin nhìn chằm chằm Đỗ tổng quản.
"Ngươi nói gần đây, phu nhân thường mua các căn nhà và đất đai xung quanh kênh đào?"
"Dạ."
Đỗ tổng quản cũng cảm thấy khó xử, việc xây dựng kênh đào đang tiến hành, ồn ào ầm ĩ, không ai làm ăn được, Cừu Gia nhân cơ hội này mà tích cực thu mua lại với giá rẻ. Không ngờ lại xuất hiện rất nhiều địch thủ tranh mua cùng Cừu Gia, không ngờ lại là đương gia chủ mẫu sau lưng!
"Dạ, thưa Gia, phu nhân trừ mua đất ra còn khích lệ các hạ nhân ở Thiên Thủy lâu mua, nàng còn lập ra một phong trào là 'trả tiền theo kỳ'." Hắn cau mày, "Có nghĩa là do nàng bỏ tiền ra mua trước, sau đó bọn họ sẽ trả theo từng giai đoạn, có lẽ đến vài năm nhưng không cần một lợi tức nào." ,
Sau khi kinh ngạc, con ngươi đen của Cừu Dận Khang tỏ ý tán thưởng. Ý nghĩ của lão bà đúng là mới mẻ độc đáo, càng chứng minh cho việc linh hồn nàng đến từ tương lai.
Nhìn chủ nhân đắc ý, hắn không biết còn một chuyện nữa có nên nói hay không ? Suy nghĩ lại, Đỗ tổng quản đành mở miệng, "Phu nhân còn có một quân sư, tên quân sư này thường đi giao thiệp với các thương gia thay nàng, cũng không phải ai xa lạ, là bạn tốt của chủ nhân ngài."
Nguyên Lãng! Đáng chết, hắn nên sớm biết là hắn ta! Biết rõ giữa hai người họ chỉ là tình bạn thuần khiết nhưng hắn vẫn thấy ghen tức! (Ghen ăn tức ở với người khác =))
"Cha, cha, xem mẹ mới mua đồ chơi cho Đào Nhi nè."
Đào Nhi cười tít mắt chạy đến, chạy theo sau là Hạ Mẫn Nhi, vừa thấy đôi mắt trong sáng kia, mọi tức giận trong lòng hắn cũng bay đi hết.
N.g.u.ồ.n. .t.ừ. .s.i.t.e. .T.r.u.y.e.n.G.i.C.u.n.g.C.o...c.o.m.
Hắn ôm lấy Đào Nhi, "Con ngoan, ra ngoài chơi, ba có việc muốn nói với mẹ."
"Được, con đi tìm bà nội chơi vậy."
Đỗ tổng quản nắm tay tiểu thiếu gia rời khỏi.
Hạ Mẫn Nhi cười nhìn hắn, "Biết rồi sao ?"
Chẳng lẽ nàng cũng biết ư? Hắn mỉm cười gật đầu,
"Ta chỉ muốn xem xem ta và chồng ta có suy nghĩ giống nhau như trong lịch sử nói hay không thôi."
Cho nên, nàng từ từ nói, theo lịch sử ghi lại, thời nhà Đường, Ba Tư, Bà La Môn, Nhật Bản, Triều Tiên, thương nhân các nước này đều phải qua lại Dương Châu, mà Dương Châu có hai kênh đào được khai thông, trở thành nơi then chốt quan trọng nhất trong việc vận chuyển từ Bắc xuống Nam, khắp kênh đào đều là khu vực vàng để người ngoại quốc ra vào giao dịch, muốn ở, muốn ăn, muốn dùng đều liên quan đến kênh đào, đến lúc đó giá đất nhất định tăng cao, nàng có thể làm địa chủ a!
"Không ngờ ngươi nhìn xa trông rộng như vậy!"
"Đó là đương nhiên, còn nữa, ngươi có thể có tiền để mua đất, lại có tiền ượn..." Hắn đột nhiên đem nàng bồng lên."Ngươi làm gì?"
"Sự nghiệp của Cừu gia càng lúc càng lớn, ngươi cũng lo lắng nên cố gắng muốn tích lũy cho Cừu gia, đúng không ?"
Hạ Mẫn Nhi gật đầu, nhưng vẫn không hiểu tại sao hắn bồng nàng từ thư phòng đến phòng ngủ làm gì, sau khi đặt nàng lên giường còn khóa cửa lại. Rốt cục, nàng cũng hiểu, măc dù hơi chậm.
"Xin nhờ, ban ngày ban mặt ngươi cũng muốn làm sao? !"
"Dĩ nhiên, ta đang suy nghĩ cho Đào Nhi, sau này nó quản lý gia nghiệp của Cừu gia rất cực khổ, vậy nên ── "
Vẻ mặt hắn tà mị chiếm lấy môi nàng, nàng nhanh chóng tránh khỏi, "Đợi đã, ngươi quên một chuyện."
Nhếch miệng cười một tiếng, hắn nhẹ giọng nói mật mã bên tai nàng, "Khoảng cách xa nhất trên đời không phải là sống hay chết, không phải là người trời nam kẻ phương bắc ── "
Aizz, lão bà đại nhân đã nói, tuy đã có quan hệ thân mật với hắn nhưng nếu linh hồn bên trong không phải của nàng, nàng sẽ tức giận, vì vậy mật ngữ này không thể quên được.
"Mà là ta đứng trước mặt ngươi, ngươi lại không nhận ra ta yêu ngươi."
Hạ Mẫn Nhi thâm tình vòng quanh cổ của hắn.
"Không... Ta biết ngươi yêu ta, ta cũng biết ta yêu ngươi nhiều đến thế nào..." Cừu Dận Khang lẩm bẩm nói nhỏ, ôn nhu nhìn nàng, sau đó chiếm cứ lấy đôi môi đỏ mọng kia.
Ngoài phòng, ánh nắm ấm áp, trên các cành cây trụi lũi không biết đã nhú mầm lên từ lúc nào, lặng lẽ nói cho ngọn gió đang rong ruổi biết, mùa xuân đã đến rồi.
~ hết trọn bộ ~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui