Anh che trời trong giới quân chính, đã không còn đối thủ, chỉ còn lại một số đảng phái cũ từng bị bãi nhiệm lưu lạc tàn thở, mới nhất có động tĩnh là đám người phe Nhân.
Mà biểu tượng trước mắt chính là dấu hiệu mà phe Nhân vẫn dùng.
Bởi vậy những tin tức mà sở tình báo đưa lên mới mơ hồ như vậy.
Hóa ra gián điệp ẩn núp bên cạnh anh chính là cô.
Thật tuyệt.
Đường Ly không thể thiếu chiếc khăn quàng cổ, cảm giác lạnh lẽo bên cổ khiến cô có một cảm giác nguy cơ bị phơi bày, nhưng cô đã sa vào lưới, còn chưa kịp dùng tay che cổ thì đã bị người đàn ông bóp chặt nơi yếu hại.
"Sao thế, muốn làm gián điệp ư? Chơi thật với ông đây à?" Anh lạnh lùng mím môi, áp bức rùng rợn.
Bàn tay to của anh trượt từ cổ cô xuống, dừng lại trên làn da trắng ngần như ngọc nơi có hình xăm, dùng đầu ngón tay trượt xuống một vết anh.
Giống như một kẻ cầm đao muốn lột da cô.
Đường Ly gần như nín thở, không ngờ trong chớp mắt, khí thế của anh lại trở nên đáng sợ như vậy, ngay khi cô tưởng sức lực của anh có thể trực tiếp xé toạc cô ra thì ngón tay anh lại trượt xuống…
Trượt vào khe ngực của cô.
Ngay sau đó là một cái bóp chặt, bóp chặt bầu ngực của cô, liên tục xoa bóp không còn khoảng cách của quần áo.
Bầu tuyết đầy đặn mềm mại vô cùng, tạo thành từng luồng sữa, như đậu phụ non nằm gọn trong lòng bàn tay anh theo sự xoa bóp của người đàn ông.
Màu trắng đôi khi bị màu đồng cổ thô ráp bao phủ, tình sắc dâng trào!
"Khi xăm hình, ngực em có rung không?" Anh cực kỳ hung dữ, câu hỏi tàn bạo gần như có thể bóp nát cô: "Có để người khác nhìn thấy không?"
Bấy nhiêu năm không cho anh sờ, không cho anh chạm, nhưng hình xăm lại xăm ở vị trí này!
Anh thực sự đã đánh giá thấp cô, tưởng rằng cô chỉ nhất thời nổi hứng mới viết thư phản đối anh, không ngờ lại có bản lĩnh như vậy.
Chiếc khăn quàng cổ này cô đã đeo nhiều năm, thậm chí từ năm đầu tiên quen biết cô đã đeo nó.
Hóa ra xương cốt cô từ lâu đã méo mó, cấu kết với người ngoài, muốn tạo phản.
Tần Du nửa đời quân uy sâu nặng, không ngờ lại bị một mỹ nhân lừa.
Cô dám khiêu khích anh, rất tốt.
Vậy thì cô rơi vào tay anh phải chịu hậu quả!
Đường Ly không ngờ anh lại hỏi một câu quá đáng như vậy, phản ứng ngây ngô chậm chạp, đầu vú bị anh bóp đau cũng không chịu kêu.
Vì cô thấy xấu hổ.
Ai mà ngờ được, khí khái thanh cao cứng cỏi của cô lại một lần nữa bị anh dễ dàng nhìn thấu.