Đời này kiếp này cô không muốn đặt chân lên nơi mà khiến cô bi thương đau lòng đến nhường này!
“Phu nhân, muộn rồi, cô định đi đâu vây? Phu nhân… bên ngoài đã quá muộn rồi, cô đừng đi mài”
Dì An vội vàng bò dậy từ trên mắt đất, vội vàng lao đến ngăn Tuyết Lạc đang loay hoay mở cửa phòng khách.
Tuyết Lạc hiển nhiên đã không còn nghe lời khuyên của dì An nữa rồi: “Dì tránh ra! Đừng ngăn cản tôi! Mau tránh rai”
Trong cơn tức giận và đau đớn Tuyết Lạc lại thúc mạnh dì An sang một bên.
“Phu nhân, muộn vậy rồi mà cô còn muốn đi đâu?” Quản gia Mạc vội vàng chạy đến, nhìn thấy một màn như: phát điên của Tuyết Lạc.
“Các ngươi cùng Phong Hàng Lãng lừa gạt tôi phải không? Các ngươi đều là kẻ dối trá! Tôi hận các người!
Tôi hận tất cả các người!” Tải app truyện hola đọc tiếp nhé!
Khi một người đang đau buôn tuyệt vọng, tiếng gào thét lại càng buồn và bi thương hơn nhiều.
Nước mắt của Tuyệt Lạc và câu hỏi của Tuyết Lạc khiên cho dì An và quản gia Mạc run lên.
Không cân nói cũng biết, chắc là sự việc Nhị thiệu gia Phong Hàng Lãng đóng giả Đại thiêu gia đã bị bại lộ rồi, có lễ là bị phu nhân lột trần.
Chẳng trách phu nhân lại đau lòng bi thương đến như vậy.
“Phụ nhân, muộn như vậy rồi, cô muôn đi đâu? Có chuyện gì từ từ nói được không?”
Có vẻ như quản gia Mạc cũng không ngờ phụ nhân lại kích động đện như: vậy.
Nhị thiếu gia lừa gạt cô đương nhiên là không đúng, nhưng phu nhân Tuyết Lạc rõ ràng là đã yêu Nhị thiếu gia rồi? Tức giận rồi chiên tranh lạnh một thời gian là xong, sao hiện tại lại phải đến mức bỏ nhà ra đi như thế này.
Có lẽ quản gia Mạc không biết quá nhiều và chuyện tình cảm của giới trẻ bi giờ.
Chính vì Tuyết Lạc đã có tình cảm với Phong Hàng Lãng, cho nên lúc này sau khi biết việc anh lừa dối mình, cô mới đau thương căm giận đến như vậy.
Tuyết Lạc không đáp lại lời của quản gia Mạc mà đâm đâu lao vào màn đêm.
“Phu nhân, phu nhân…” Quản gia Mạc vội vàng chạy ra ngoài, dựa vào ánh đèn đường chạy theo Tuyết Lạc.
Sự căm phẫn và uất ức tột đỉnh, Tuyết Lạc lảo đảo chạy như điên trên đường, ý nghĩ duy nhất trong đầu cô lúc này là ra khỏi nhà họ Phong, đi thật ra khỏi nhà họ Phong, Vĩnh viên không quay lại đây nữa, cô phải rời khỏi nơi khiến cô cực kỷ đau khổ.
Bước chân của Quản gia Mạc khá nhanh nên không khó đề bắt kịp Tuyết Lạc.
Khi chạy ra khỏi cửa khu biệt thự, nhìn thấy Tuyết Lạc đang lảo đảo sắp bị ông đuôi kịp thì một chiếc xe rồ ga phóng tới.
“Tuyết Lạc, lên xe!” Người lái xe máy nặng nê gào lên, Tuyết Lạc vội vàng nhảy lên xe máy, sau đó hai người phóng đi mắt.
Quản gia Mạc không thể theo kịp một chiếc xe gắn máy dù ông có khỏe mạnh dẻo dai đến đâu.
Trong khu biệt thự cao cấp này ‹ có rất ít taxi, quản gia Mạc chỉ có thê tro mắt nhìn chiếc xe máy biên mắt trước mắt mình.
Nhưng xét theo hướng mà chiếc xe máy vừa đi tới, có lẽ người lái xe đã chờ đợi ở đây, mà phu nhân Tuyết Lạc có lẽ cũng biết người điều khiển xe máy.
Quản gia Mạc nghĩ đên một người, Phương Diệc Ngôn, người học trưởng lân trước đã đên nhà họ Phong tìm phu nhân!
ltra Tuyết Lạc .cũng được một người quen đón đi, vậy nên có lẽ sự an toàn của phụ nhân không phải là vấn đề.
Quản gia Mạc nhanh chóng quay lại tiểu khu ¡ thông báo cho Nhị thiêu gia để câu ấy lái xe đuôi theo phu nhân Tuyết Lạc.