Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm


Tuyết Lạc lắc đầu liên tục.

Hai người cứ như vậy ngôi ở bậc thang, kẻ đau lòng nghẹn ngào rơi nước mát, kẻ lăng lặng ngôi bên cạnh.
Sau một hồi nức nở, Tuyết Lạc mới ngừng khóc, nói: “Phương Diệc Ngôn, cảm ơn anh.”
“Cảm ơn tôi vì cái gì? Đã giúp em vạch trần âm mưu của Phong Hàng Lãng?” Phương Diệc Ngôn hỏi ngược lại, sau đó như lại thở dài: “Nếu biết trước em sẽ buồn như vậy thì tôi đã không vạch trần anh ta!”
Phương Diệc Ngôn hiểu, Tuyết Lạc càng buồn bao nhiêu thì cô càng cảm thấy không an tâm về người đàn ông tên Phong Hàng Lãng bây nhiêu.
Phương Diệc Ngôn có một linh cảm rât xâu và mạnh mẽ răng, Phong Hàng Lãng có thể sẽ sử ; dụng âm mưu và thủ đoạn như vậy đề cưỡng ép chiếm lầy Tuyết Lạc.
Nhưng Phương Diệc Ngôn thực sự không tiện mở miệng hỏi về chuyện của Tuyết Lạc, anh ta và cô chưa đủ thân quen đề việc gì cũng có thể hỏi han.
“Không vạch trần anh ta sao? Chẳng lẽ anh cũng là đồng bọn của Phong Hàng Lãng giông như bọn họ?”
Tuyết Lạc, người đã khóc nức nở một lúc lâu, dường như không thể thoát ra khỏi nỗi uất hận đối với Phong Hàng Lãng, cô cần phải giải tỏa cảm xúc của mình, vì vậy, Phương Diệc Ngôn trở thành nơi chút giận của cô.
“Họ? Còn ai nữa?” ng Diệc Ngôn cau mày hỏi.
Tuyết Lạc mím môi giống như không muôn nói thêm về vân đề này.

Còn có thể là ai nữa, dì An và quản gia Mạc, thậm chí có khả năng chính Phong Lập Hân cũng tham gia.

Thế thì gia đình này quá quái đản và hèn hạ rồi!
Tuyết Lạc thật sự không biết nhà bọn họ cấu kết lừa gạt cô có ý nghĩa gì!
Lâm Tuyết Lạc cô chỉ là một người phụ nữ nhỏ bé bình thường, có cân đến cả một nhà điều động nhân lực bắt nạt cô không?
Thấy Tuyết Lạc không trả lời câu hỏi của ] Phương Diệc Ngôn không tiếp tục hỏi nữa mà nói một cách chắc chắn giống như một lời hứa hẹn: “Tuyết Lạc, bất kế khi nào, Phương Diệc Ngôn tôi Sẽ là chỗ dựa vững chắc của em.”
Trong mũi Tuyết Lạc Cay cay, sự đẳng chát lan dần trong tim, cô không biêt phải đáp lại những lời nói của Phương Diệc Ngôn như thế nào, vì Tuyết Lạc biết răng Phương Diệc Ngôn có ý với cô, mặc dù ý này được xây dựng trên cơ sở cô có thê ‘chấp nhận anh ta, anh ta sẽ không ép buộc cô.
“Được rồi Tuyết Lạc, bên ngoài rất lạnh, chúng ta lên làu đi.” Phương Diệc Ngôn đứng dậy, đưa tay kéo Tuyết Lạc đang ngôi trên bậc thang lên.

Cả nhà tải app truyện hola đoc tiếp nhé!
Lên lầu? Là tới nơi anh ta sống? Nếu đổi thành thời điểm vài tháng trước, Tuyết Lạc vẫn có thê vui vẻ chấp nhận, khi đó anh ta và cô trên danh nghĩa chỉ là bạn trai bạn gái bình thường, anh ta cũng tương đối tôn trọng cô.

Quan trọng là mỗi lần hai người gặp nhau đêu có Viên Đóa Đóa làm bóng đèn sáng chói đi cùng cô.
Nhưng bây giờ, cô đã mang lên mình danh xưng Phong phu nhân rồi.
Hay lắm!
Dù người nhà họ Phong có thừa nhận hay không, hay có xem thường Lâm Tuyệt Lạc cô hay không, về mặt pháp lý, cô vận là Phong phu nhân.

Hơn nữa, tối nay không có Viên Đóa Đóa đi cùng, đến nửa đêm thật sự rất bắt tiện.
“Không! Em sẽ quay lại ký túc xá nữ.”
Tuyết Lạc từ chồi lòng tốt của Phương Diệc Ngôn.
“Trở về ký túc xá nữ muộn như vậy?
Có lẽ họ đã khóa cửa từ lậu rồi.”
Phương Diệc Ngôn nói thẳng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui