Lam Du Du đau, Phong Hàng Lãng đương nhiên cũng sẽ đau! Suy cho cùng, anh cũng là một người trần mắt thịt, cũng khD? phải là thàn!
“Lam Du Du, những thủ đoạn này của cô có thê và chỉ có thể dùng trên người anh trai tôi Phong Lập Hân!
Nhiệm vụ kiếp sau của cô H hầu hạ anh trai tôi thoải mái! Nếu ngoan một chút, sẽ bót khổ! Biết chưa?”
Phong Hàng Lãng không dâu vêt từ trên cao nhìn xuống Lam Du Du, như thể anh đang giáo dục một đứa trẻ ngồ ngược, nghịch ngợm.
“Phong Hàng Lãng, anh khôn nạn!
Không nghĩ răng anh trai anh không thê sông sót qua những thủ đoạn này của em sao, sớm chết sớm siêu sinh?” Lam Du Du tức giận trừng mắt nhìn người đàn ông lạnh nhạt đến xa lạ.
Anh vẫn là người đàn ông yêu mị và đa tình trước đây?
Trước đây, Phong Hàng Lãng cũng sẽ hung dữ, nhưng anh không bao giờ tàn nhẫn, máu lạnh.
Người đàn ông trước mặt đã thực sự thay đồi làm cô gần như không thể thiền ra.
“Nếu anh đã ‘ ‘huynh nô” như vậy, tại Sao không thay Nhi trai anh mà nhận lấy thủ đoạn này của em!” Lam Du Du nháy mắt.
Đối mặt với người phụ nữ tùy tiện, Phong Hàng Lãng năm chặt tay thành quyên, nhưng anh biết rõ ràng, ít nhất bây giờ không thể đánh người phụ nữ này!
Phong Hàng Lãng không lý giải được cái gì là ma lực tình yêu, nhưng hiện tại anh phải sử dụng nó đề giải cứu người anh trai đang tuyệt vọng “9 Lập Hân! Cho dù dùng phương pháp nào để cứu sống Phong Lập Hân, làm anh trai một lân nữa khôi phục sức khỏe, Phong Hàng Lãng đều sẽ không từ bỏi Không được đánh phụ nữ thì chỉ dư lại dụ dỗ và cưỡng chế.
Tính tình của Lam Du Du rất mạnh mẽ, đến mức khi bị ai đó kề dao vào cổ thì mặt cũng không đổi sắc.
Vì Vậy, việc cưỡng chê hiền nhiên ít có tác dụng, trước sau gì cũng phải dỗ dành!
Phong Hàng Lãng đã để Nghiêm Bang điêu tra cuộc sống của Lam Du Du ở khu phố người Hoa sinh sông tại Mỹ.
Anh mơ hồ cảm thấy, phải có một ông lớn đứng sau Lam Du Du kiểm soát tất cả chuyện này.
Thành thật mà nói, mặc dù Phong Hàng Lãng cũng đã tham gia vào giới tài chính Mỹ, nhưng anh cũng không hiểu rõ lắm về các thế lực hắc bạch ở phố người Hoa.
Trong mỗi lĩnh vực đều có một ranh giới nhất định.
Phong Hành Lãng không phải là một vị thần toàn nắng!
Lam Du Du thân thể ngang ngược như vậy, cho dù Phong Hàng Lãng tỏ vẻ lãnh đạm, nhưng rồt cuộc cũng là sự khinh nhờn đối với người phụ nữ của anh trai.
Vì vậy, Phong Hàng Lãng đưa tay kéo tắm chăn mỏng lên, quần cơ thể Lam Du Du vào trong đó, Lam Du Du vừa rồi quyền rũ hờ hững giờ đã trở thành một con sâu bướm to lớn bát động, chân tay đều bị trói buộc trong chăn.
Cánh tay mạnh mẽ của Phong Hàng Lãng giữ ở trên mép chăn, không đề CÔ cÔ găng vùng vẫy thoát ra.
Anh từ trên cao quyên rũ tựa như vị thần có mị lực đốn sinh, nhìn xuống người đang bị quân trong chăn.
“Lam Du Du, cô là một người phụ nữ thông minh.
Cô nên biết rất rõ ràng, đôi với Phong Hàng Lãng tôi, giá trị sử dụng của cô năm ở đâu! Hãy sử dụng tôt giá trị của bản thân, đừng động đến giới hạn của tôi.
Điều đó thật không vui chút nào! Trong cuộc sống này, mọi người đều phải cùng nhau tuần thủ luật chơi! Nếu không tuân theo, liền sẽ bị trò chơi đào thải!
Như vậy thì thật không thú vị, cô nói có.phải hay không?”
Đối với một người phụ nữ thông minh, trong lời nói cân có kỹ năng và sự cân nhãc, cho nên cùng với Lam Du Du ở chung, mỗi một lời nói, mỗi một động tác đều cần phải trang bị tính toán kỹ lưỡng, như vậy đâu óc có thể không mệt mỏi sao?
Đây hoàn toàn khác với Lâm Tuyết Lạc, cô đơn thuần như một bông tuyết thanh khiết rơi từ trên cao xuông, không nhiễm bụi trần, có thể chơi đùa, có thể tận hưởng, cũng có thể chăm sóc nó.