Lúc Lam Du Du muốn quay người bỏ chạy, Phong Hàng Lãng xông qua, tựa như báo săn vô con mồi, bắt lây cơ thể yêu đuôi của cô ta ôm chặt vào trong lòng, rồi từ từ tiêm thứ chất lỏng màu xanh nhạt kia vào sau gáy của cô ta.
Cơ.
thể của Lam Du Du từ từ mềm xuống, cô ta dần mắt đi ý thức ngã vào trong lòng Phong Hàng Lãng, xinh đẹp như một nàng tiên đang ngủ.
Diệp Thời Niên.
lập tức ôm lấy Lam Du Du đang mêm nhữn trong lòng Phong Hàng Lãng, anh ta sợ tâm trạng Phong Hàng Lãng đang rất kém sẽ mắt không chê mà làm cô bị thương, rồi sau đó sẽ lại giam cầm cô một thời gian.
“Anh Lãng, việc này có thể giấu được một lúc, nhưng nêu kéo dài, anh Lập Hân tìm anh đồi người thì phải làm thế nào?” Diệp Thời Niên nói ra lo lắng trong lòng mình.
Phong Hàng Lãng suy tư một lúc.
Anh ta vốn dĩ không muốn lừa Phong Lập Hân, nhưng lân này không thê không lừa anh ây được.
Đề Lam Du Du như quả bom nồ châm bắt kỳ lúc nào cũng có thê phát nô bên cạnh Phong Lập Hân, sớm muộn gì cũng sẽ loạn thành một trận như sáng hôm nay.
Phong Hàng Lãng không thể nào tha thứ cho hành động xắc láo như thế của Lam Du Du được.
Mà việc Lam Du Du đột nhiên đưa ra yêu câu muốn vào ở trong nhà họ ng rõ ràng là cho anh ta một cơ ội “Tôi tự có cách của mình, cậu chỉ cần trông giữ cô ta cho cần thận là được.
”
Phong Hàng Lãng thúc giục Diệp Thời Niên mang Lam Du Du đi: TNếu như cô ta còn dám trước mặt cậu chơi trò thoát y, thì cậu cứ làm cô ta.
”
Diệp Thời Niên nhát thời đơ ra.
“Thật… thật sao?”
Người phụ nữ trong, vòng tay thắm vào lòng người, khiên Diệp Thời Niên nuốt nước bọt dữ dội, trái tim anh ây lập tức xúc động và vui sướng.
Nhưng Diệp Thời Niên vẫn dè dặt và khéo léo hỏi: “Anh Lãng, chuyện này không tốt lắm… Cô ta là người phụ nữ yêu quý của anh Lập Hân, vợ của anh em không thể động đến được.
Anh thực sự muốn đề em ngủ với cô ta sao?”
Phong Hàng Lãng không vội trả lời Diệp Thời Niên người đang lộ rõ vẻ vui sướng, mà nhìn chăm chăm vào tận đáy lòng anh ấy, sau đó hừ lạnh nói: “Xem ra là cậu thực sự muôn ngủ cùng cô ta?”
“Không, không, tôi không muốn!” Nhìn thây sắc mặt của Phong Hàng Lãng không đúng lắm, Diệp Thời “Niên thu lại trái tim đang dao động của mình, vội vàng nghiêm túc nói: “Vọ’ của anh em không thê đụng đền! Tôi kiên quyết bảo vệ quyên sở hữu của anh Lập Hân đối với cô ta, nhất định không động đến cô ta!”
“Cũng gần như vậy!” Phong Hàng Lãng hừ lạnh một cái: “Người phụ nữ này cậu không thê đụng đên được!
Nếu muốn có phụ nữ thì tự mình đi đến Dạ Trang, tôi Số để Tùng Cương thay cậu vài ngày.
”
Quá nguy hiểm! Nếu như anh Phong Hàng Lãng đã không ‹ cho phép người đàn ông khác động đến phụ nữ của anh cả của anh, vậy sao còn nói ra lời trêu ghẹo như vậy? Đây rõ ràng là cổ ý muôn kéo người khác vào vũng bùn! May mắn thay, mình khá lạnh trí, kịp thời khôi phục lại suy nghĩ trong trái tim mình.
“Không, không cần! Tôi không cần phụ nữ!” Diệp Thời Niên nhanh chóng từ chôi.
Diệp Thời Niên biệt rằng nêu Lam Du Du rơi vào tay Tùng Cương, thì cô ta dù không chết thì cũng sẽ biên thành bộ da mà thôi.
Tùng Cương chưa bao giờ là dịu dàng thương hoa tiếc ngọc.
Nếu rơi vào tay anh ta, thì đều không phân biệt nam nữ, chỉ phân biệt sông và chết.
ˆƯ, vậy thì cậu mau chóng người phụ nữ này đi đi!” Phong Hàng Lãng cảm thầy mình chỉ cân liễc nhìn người phụ nữ này một cái thôi là đã cảm thây đau đầu rồi.