Chỉ cần anh trai Phong Lập Hân có, chỉ cân Phong Hàng lần) anh thích, thì Phong Lập Hân sẽ đều đưa cho Phong Hàng làng sử dụng.
Mãi về sau, Phong Lập Hân đã dùng mạng sống trẻ trung của mình đề đôi cho Phong Hàng Lằng có thê khỏe mạnh.
Vậy thì Phong Hàng Lãng sao có thê từ bỏ mạng sông của anh trai Phong Lập Hân của mình được! Cho dù có một tia hi vọng, thì anh cũng nhất định sẽ nỗ lực 100%I Bởi vì Phong Lập Hân hoàn toàn xứng đáng được Phong Hàng Lãng làm cho như vậy!
Sáng sớm, Phong Lập Hân sẽ đến Bệnh viện Đa khoa Quân khu đề điều trị biến chứng và làm sạch da, mở rộng da.
Lân nào cũng không thể tách rời khỏi Lam Du Du.
Mặc dù trong hầu hết mọi thời gian, thì Lam Du Du vẫn đều ngủ ở buổi sáng, Phong Lập Hân chỉ lặng lẽ nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cô ta.
Trước bữa tối, Phong Lập Hân sẽ trở vê Phong gia để tiệp tục nghỉ ngơi điều dưỡng.
Mặc dù khó khăn mệt mỏi, nhưng.
bác sĩ Kim nói việc này sẽ giúp cho việc khôi phục lại chức năng và sự phối hợp của cơ thê của Phong Lập Hân.
Trên thực tế, ngủ say buồi sáng là do Lam Du Du giả vờ.
Cô ta thật sự không muôn nhìn thấy khuôn mặt gớm ghiếc.
của Phong Lập Hân.
Chỉ cần nhìn vào nó thì liên khó chịu.
Nếu như không phải bởi vì Phong Lập Hân là anh trai của Phong Hàng Lãng, thì Lam Du Du thật sự rất không muôn để bản thân mình oan ức liêc nhìn Phong Lập Hân một chút nào.
Nhưng mỗi buổi tối, Lam Du Du sẽ ngoan ngoãn ngôi ở phòng khách chờ bọn họ trở vê.
Tât nhiên cô ta không phải là chờ Phong Lập Hân, mà là muôn chờ Phong Pin Lãng người đi cùng Phong Lập Hân.
“Lập Hân, anh về rồi đó hả? Có mệt không?”
Diễn một bộ mặt giả dối hời họt thì vẫn phải được hoàn thành tốt, nhát là khi Phong Hàng Lãng đang bày ra một khuôn mặt jh lùng, cho nên Lam Du Du chỉ có thê dịu dàng hỏi một câu.
“không mệt.
Du Du, để em phải đợi lâu rôi.
Phong Lập Hân vẫn chưa thẻ tháo ra, anh ây vân đội một chiếc mũ lưỡi trai và đeo mặt nạ, cả hai tay đều đeo găng tay vải trắng.
Có lẽ Phong Lập Hân người đang say trong tình yêu hư ảo, sẽ không bao giờ nghĩ răng người mà Lam Du Du chò đợi không phải Phong Lập Hân ânh, mà là người đang đây xe liền ở phía sau đó chính là Phong Hàng Lãng.
“Quả thật là rất lâu đó… Lâu đến mức em đau cả tim rôi.”
Khi Lam Du Du nói điều này, thì mắt cô ta vẫn nhìn thẳng vào Phong Hàng Lãng đang ở phía sau xe lăn.
Nét mặt lạnh lùng và gương mặt sạch sẽ, cho dù Phong Hàng Lãng lạnh lùng không nói không cười, thê nhưng khi lọt vào mắt Lam Du Dù thì đó vẫn là một điểm sự hắp dẫn không hề nhỏ.
Ngay cả một ánh mắt lạnh lùng thì Phong Hàng Lãng cũng không muốn thưởng cho người phụ nữ yêu nghiệt Lam Du Du một chút nào, mà anh cúi người xuÔng, khẽ nói với Phong.
Lập Hân: “Anh, chắc anh cũng mệt rôi, đúng không, để em đưa anh lên tầng nghỉ ngơi.
“Không, anh không mệt, anh muốn ở đây ngôi một lát.” Phong Lập Hân vội vàng ngăn cản.
Bởi vì anh ây biết rõ, chỉ cần anh ấy lên lầu và vào phòng y tế, thì anh ấy sẽ không nhìn thây công chúa Du Du của anh ây.
Lúc trước, Phong Lập Hân bi quan không muôn rời khỏi phòng y tê, chỉ muôn ở trong không gian hạn chế không có ánh sáng.
Mà bây giờ, vì người phụ nữ Lam Du Du, tinh thần chiên đấu và niềm tin vào cuộc sông của anh ây ngay lập tức bùng cháy.
Anh ây tích cực hợp tác với bác sĩ Kim trong việc điều trị.
Di chứng của phản ứng thuốc sẽ khiến cơ thê anh ây khó chịu, nhưng vì Lam Du Du, đề khôi phục lại hình dáng ban đầu: và đối mặt với người phụ nữ anh ây yêu hơn, thì Phong Lập Hân vần luôn cô găng chịu đựng để cho thể khôi phục Ìại sớm hơn.
Tình yêu, thật là một ma lực không gì thay thế được.
Phụ nữ trang.
điểm đẹp là vì người mình yêu, mà đàn ông cũng thê.