Tuyêt Lạc xâu hỗ đên mức mặt đỏ bừng, sự thô bạo của người đàn ông này, cô không cách nào lay động.
Có một sự bất lực gọi trời trời không thấu, gọi đất đất không hay.
“Cái giá cho việc lừa dối tôi, cô chịu nồi không? Hay là, cô rất muốn tôi phạt cô như vậy?”
Âm thanh tà ý của Phong Hàng Lãng như ma chú bao phủ, Tuyết Lạc vừa xâu hỗ vừa phẫn.
nộ, không nói không thể ngăn được cái tay làm xăng làm bậy của người đàn ông này, hơn nữa tay còn lại của anh ta…anh ta, thế mà lại-đang đánh Úp ở ngực cô.
Kiểu áo len như thế này, vốn dĩ rất rộng rãi, cộng với sự thô lỗ của người đàn ông kia, giông như cảng rộng ra thêm, một mảng trước ngực đêu Ở trạng thái bị vây lại miêu tả đầy sinh động, Tuyết Lạc sắp bị kỹ năng của người đàn ông này ngược tới sắp xấu hỗ đến chết rồi.
“Phong Hàng Lãng, anh không thê làm vậy với tôi được! Anh làm như thế, anh của anh sao có thẻ chịu được đả kích này? Hay là sự tôn kính của anh với anh của anh chỉ là hư tình giả ý?”
Tuyết Lạc không còn cách nào khác, chỉ có thê lây Phong Lập Hân ra đề ngăn cản ma niệm của người đàn ông này.
Cô thật sự phục người đàn ông này không coi thắt lưng ra gì, bắt kê lúc nào, dù cho là đang ở trên xe, lúc anh ta muốn lăn qua lăn lại cô liền lột xác thành một ác thú không có hành vi tiêu chuẩn vậy.
“Lại lôi anh tôi ra làm gì? Không phải nói với cô rất nhiều rồi sao, đến cả cô đều là do anh tôi cường ngạnh đưa cho tôi! Chúng ta càng thân mật, anh ấy chỉ càng vui mừng hơn thôi.”
Đây đúng thật là kỹ thuật cao, Phong Hang Lãng dùng cái miệng nhỏ của mình thay cho đôi tay làm xằng bậy, dường như khiến cả người Tuyết Lạc đêu cong thành một hình cung duyên dáng.
Chỉ là một câu nói, nhưng Phong Hàng Lãng lại cỗ tình không nói ra lời tỏ tình như người bình thường.
Dường như anh rất hưởng thụ người phụ nữ một bên vừa ôm thân tra tần về mặt đạo đức, một bên lại bị lưới tình của anh ta càng lún lại càng sâu.
Hoặc theo cách nhìn của Phong Hàng Lãng, tình cảm mà người phụ nữ có thê vượt qua trói buộc đạo đức mới càng thêm kích thích.
Đương nhiên, trong đó cũng không thê không loại bỏ tình huỗông khách quan: đó là loại trạng thái tạm thời gãn bó này, có lợi cho mạng sông của nh Lạc dưới mí mắt của Lam Du u Nếu để Lam Du Du biết được người Lâm Tuyết Lạc gả cho vốn là Phong Hàng Lãng, người đàn bà có lòng dạ độc ác như rắn rết kia chắc chắn sẽ đem con dệ nhỏ Lâm Tuyết Lạc thành tắm bia ngắm! Đến lúc đó người phụ nữ này chết như thế nào cũng không biết được!
Dạo gần đây chỉ tiêu các hạng mục kỹ năng cơ thể đều khôi phục không tệ, đến Mỹ làm phẫu thuật cây ghép da đã như là chuyện hằng ngày rôi.
Phong Hàng Lãng nghĩ cũng sẽ khôg có thêm biên chứng gì.
Con cá lớn đã xuất hiện rồi, bản thân cũng không có ba đầu sáu tay, anh cũng không thể dành ra nhiều sức lực đề bảo vệ người phụ nữ này!
Vậy nên cứ để người phụ nữ này ngỗc nghếch cho răng người đàn ông mình gả cho là Phong Lập Hân cũng được, như vậy có thê giảm thiểu không ít rắc rồi.
Mà mâu thuẫn ở phía Lam Du Du cũng có thê dễ dàng giải quyết Anh em hai người bày mựu bắt nạt một người phụ nữ yếu đuối như tôi thì hay lắm à? Phong Hàng Lãng riêng chuyện anh giả làm anh trai anh lừa gạt tôi cả đời này tôi cũng sẽ không tha thứ cho anh!”
Tuyết Lạc trừng mắt phẫn nộ nhìn.
người đàn ông gân ngay trước mắt, như thế thù cũ hận mới đều tuôn ra trong lòng cùng một lúc.
“Cô cho rằng tôi tạo một thân da dẻ mới giá trị cao từ ‘Mỹ trở về chỉ để lừa gạt cô? Lâm Tuyết Lạc, cô không quan trọng đên thê.
đâu! Tôi là vì muôn giúp anh tôi ồn định lại tập đoàn Phong thị, không bị Phong Nhất Minh thâu tóm! Còn cô, chỉ là tôi thuận tay chơi đùa mà thôi! Tôi muốn nhìn xem, một người lựa chọn lầy anh tôi như cô thì có gan to đến mức như nào?”
Một câu giải thích này cũng không thể xem là giải thích, chỉ khiên Tuyệt Lạc nghe thây tức càng thêm tức.
Cái gì gọi là “thuận tay chơi đùa cô mà thôi”chứ? Người đàn ông này coi Lâm Tuyết lạc cô là cái gì? Có thê dựa vào một Phong Hàng Lãng như anh ta mà tùy ý trêu đùa hay sao?