CHƯƠNG 168: KHÔNG CÓ ANH, TÔI VẪN CÓ THỂ SỐNG TỐT
Ý cười hiện lên trong đôi mắt lạnh lùng của Triệu Mịch Thanh, anh nhẹ nhàng giải thích: “Sáng nay tôi đã hỏi em mấy lần muốn đi đâu, nhưng em đều phớt lờ tôi nên tôi chỉ có thể dừng lại ở địa điểm gần nhất thôi.”
“Tôi, tôi…” Lương Hạnh lắp bắp, tức giận cắn răng: “Khi ấy tôi đang suy nghĩ, anh không thể nói lớn tiếng hơn được à?”
Đừng nói với cô rằng anh không nghĩ đến hai toà nhà đều bằng kính, bên dưới có động tĩnh gì mà không nhìn thấy? Anh không cần nghĩ cũng có thể nhận ra điều này.
Nội dung ăn cắp từ Truyenhayonline.com Đọc chương đầy đủ CHƯƠNG 168: KHÔNG CÓ ANH, TÔI VẪN CÓ THỂ SỐNG TỐT.
Người đàn ông đưa tay lên tự nhiên vén tóc trên mặt cô, anh thấp giọng cười, chỉ là trong nụ cười này lại có vài phần xấu xa: “Chuyện đã qua một ngày rồi, bây giờ em vẫn tiếp tục vì nó mà gây khó dễ cho bản thân à? Hay là cả ngày hôm nay em đều nghĩ đến tôi?”
Tai Lương Hạnh nóng lên, cô tức giận nói: “Ai nghĩ đến anh, mau nói những gì anh biết cho tôi, tôi còn phải về nhà.”
Đôi mắt thâm thuý của Triệu Mịch Thanh nhìn cô đầy dịu dàng, anh nắm tay cô đi về phía trước, nhẹ nhàng chậm rãi nói: “Không vội, ăn tối trước đã rồi vừa ăn vừa nói.”
Nội dung ăn cắp từ Truyện hay online
“…”
1995672_1_25,60 1995672_2_25,60
.