Triền Miên Sau Ly Hôn


Ông ta nói xong, tức giận kéo người bên cạnh rời đi.
Lúc này, trong nhà hàng có rất nhiều người bị tiếng ồn ở bàn họ thu hút.

Lương Hạnh vốn thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng dù thế nào cũng đã có Triệu Mịch Thanh ra mặt thay cô, mọi chuyện cuối cùng sẽ được giải quyết tốt đẹp.
Nhưng không ngờ, ba người họ còn chưa bước ra ngoài đã bị giọng nói lạnh lùng của Triệu Mịch Thanh chặn lại.
“Nếu đã là người thân của Hạnh Hạnh, cháu đương nhiên không có lý do gì để làm mất mặt.

Cứ gửi CV của mình vào địa chỉ email trên mạng, cháu sẽ đánh tiếng với người phụ trách.

Công việc kỹ thuật thì không được, làm ở bộ phận lễ tân thì có thể.”
Lương Hạnh nghe vậy, bàn tay đang nắm Triệu Mịch Thanh của cô cứng lại.

Cô không hiểu rõ ý tứ của anh, nên cô chỉ có thể thầm nhắc nhở anh.
Lúc này, không chỉ Lương Hạnh mà ba người họ cũng đều kinh ngạc.


Nhưng Triệu Mịch Thanh lại tỏ ra rất bình tĩnh với nụ cười khẽ.
Vợ chồng ông bác vừa mới xị mặt xuống, lúc này không tốt khi hỏi thêm gì nữa.

Vẫn còn đôi chút đắn đo nhưng bác gái rõ ràng lại rất vui, bà ta nhướng mày hỏi: “Thật sao?”
Triệu Mịch Thanh do dự một chút, sau đó quay lại nhìn Lương Hạnh, trong mắt tràn đầy sự cưng chiều: “Chuyện này chỉ có Hạnh Hạnh mới có thể quyết định.”
Anh nói xong, ánh mắt bọn họ lại tập trung vào Lương Hạnh.
Bác trai ho nhẹ hai tiếng, rốt cuộc cũng xuống nước, thiện ý thuyết phục.

Tựa như sợ Lương Hạnh không đồng ý.

Nói qua nói lại một lúc, cô cuối cùng cũng lên tiếng nói với người phụ nữ bên cạnh: “Chuẩn bị CV cho tốt.”
Cơ mơ mơ hồ hồ được Triệu Mịch Thanh dẫn ra khỏi nhà hàng.

Lương Hạnh vẫn chưa thả lỏng.

Mãi đến khi lên xe, bị tiếng động cơ xe quấy nhiễu, cô mới khó hiểu hỏi anh: “Tại sao?”
Sau một lúc dừng lại, cô ấy bình tĩnh lại rồi nói thêm: “Tổng giám đốc Triệu anh không giống người sẽ cho phép chuyện đi cửa sau.

Vả lại anh chắc chắn có thể nhìn ra được bọn họ không tốt đẹp gì, càng sẽ không cảm kích vì tấm lòng của anh.


Triệu Mịch Thanh dường như không để trong lòng, những gì Lương Hạnh nói đều nằm trong dự đoán của anh.
Khi bầu không khí giữa họ dịu lại, anh ta vừa lái xe vừa nhẹ nhàng đáp lại: “Thượng Đỉnh là món quà của anh tặng em.

Anh hy vọng em có thể có thêm địa vị xã hội và có thêm chỗ để phát huy nhờ nó.


Vì vậy ý định ban đầu khi thành lập, không phải thuần túy là vì lợi nhuận kinh tế, em hiểu không? “
Lương Hạnh đã hiểu đại khái, đột nhiên cảm thấy tim đập rất nhanh.

Lời nói ra khỏi miệng Triệu Mịch Thanh vẫn mang giọng điệu lý trí lãnh đạm như thói quen, nhưng Lương Hạnh lại nghe ra được tình cảm sâu sắc phía sau đó.
Cô cúi đầu, đưa hai tay ra trước mặt, nhanh chóng cười nói: “Vậy thì món quà của anh không phải là kiểu quý giá bình thường nữa rồi.”
Triệu Mịch Thanh cong môi, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, nhưng đáy mắt dần dần trở nên dịu dàng.

Anh dịu dàng hỏi: “Người này có giữ lại hay không là tùy ý em.

Quan trọng là để cho một số người hiểu rằng, em có quyền quyết định.

Nhưng đôi khi quyết định của em không dựa trên bất cứ điều gì khác, mà chỉ dựa trên tâm trạng của em thôi.


Lương Hạnh đột nhiên hiểu ra ý tốt của Triệu Mịch Thanh.

Anh làm như vậy, quan trọng hơn là vì sợ sự ràng buộc của mẹ anh.
Đợi đến khi Lương Hạnh cũng có địa vị xã hội giống như Triệu Mịch Thanh, bà ấy tự nhiên sẽ không nói gì nữa, cũng không dám nói nữa.

Trong lòng cô dâng lên một cảm xúc không thể giải thích được, nghe theo anh cô “ừm” một tiếng khe khẽ.

Lúc này cô mới chú ý đến hướng xe rồi chợt nhớ tới công việc buổi chiều của mình: “Không phải khách sạn đặt bữa tối ở đường Vĩnh Hà sao? Sao lại trên đường về nhà rồi? “
“Anh hủy rồi.” Lông mày của Triệu Mịch Thanh nhíu lại xếp thành những nếp nhăn mờ mờ, ánh mắt của anh cũng trở nên nặng nề hơn.
Lương Hạnh cảm nhận được, liền hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Bọn họ đều biết mối quan hệ đằng sau sếp Mao, ông là nhóm khách quen đầu tiên hợp tác với Thượng Điền.
Đúng lúc hai năm gần đây, các nhà sản xuất sẵn sàng thay thế các vật liệu công nghệ mới.

Nếu không nể mặt ông Tống, sếp Mao sẽ không bao giờ để ý một cái tên mới mới Thượng Đỉnh, vì vậy ông ta là nhân tố không chắc chắn nhất trong số các đối tác tiềm năng.
Nếu có thể ký kết thuận lợi với sếp Mao, các nguồn lực mà ông mang lại từ các mối quan hệ phía sau sẽ là một chuỗi lợi ích hấp dẫn hơn.
Nhưng có thể thấy Thượng Điền cùng sếp Mao làm việc cùng nhau nhiều năm, quan hệ cũng sẽ không tệ lắm.

Thượng Điền biết được chắc chắn sẽ có ý đồ ngăn cản bọn họ, cho nên Triệu Mịch Thanh không hoàn toàn chắc chắn về kết quả cuối cùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận