Triệu Hoán Sư Khuynh Thành

Cùng lúc đó, Gia Cát Minh Nguyệt phóng xuất ra một đạo ma pháp hộ thuẫn, mang theo đoàn người phóng đến trong vòng vây. Hắc ám tinh linh bắn
tên, nhưng ở Gia Cát Minh Nguyệt hộ thuẫn cùng Quân Khuynh Diệu thi
triển kiếm kỹ tinh diệu, tất cả đều rớt xuống.

Đối mặt với kiếm
kỹ đấu khí màu lam của Quân Khuynh Diệu, tinh linh không am hiểu cận
chiến một bên bắn tên, một bên tự động làm ra một cái thông đạo, tùy ý
bọn họ cùng Hoa Tinh Linh hội hợp.

“Tôn kính Hoa Tinh Linh nữ
vương, ta là Phượng Yên Nhiên, đến từ Nguyệt Tinh Linh bộ lạc, đây là
bằng hữu của ta, Gia Cát Minh Nguyệt lĩnh chủ đại nhân cùng thuộc hạ của nàng, chúng ta là tới giúp các ngươi.” Phượng Yên Nhiên đi đếb trước
mặt Isabelle nữ vương, lấy lễ tiết truyền thống của tinh linh hành lễ
rồi nói.

“Xin chào, ta là Isabelle.” Isabelle hữu hảo hướng Gia
Cát Minh Nguyệt vươn tay. Đối mặt Gia Cát Minh Nguyệt, Hoa Tinh Linh nữ
vương không có ngạo mạn như bình thường tinh linh thường có, xuất phát
từ thiên tính hoạt bát, Hoa Tinh Linh không phải phi thường bài xích
chủng tộc khác, xem như hữu hảo nhiều. Đương nhiên, ở tình huống hiện
tại, các nàng cũng không có tư cách ngạo mạn.

“Không cần khách
khí, ta là bằng hữu của Nguyệt Tinh Linh, cũng là bằng hữu của các
ngươi.” Gia Cát Minh Nguyệt hữu hảo nói. Thời không xoay lên còn ở trong tay người khác, lễ phép không phải chuyện xấu.

“Bằng hữu của ta, phi thường cảm tạ các ngươi ở lúc này vươn tay viện trợ, nhưng địch
nhân của chúng ta phi thường cường đại, các ngươi không cần phải vì
chúng ta mạo hiểm.” Isabelle ôn hòa nói với Gia Cát Minh Nguyệt. Trong
mắt nàng, đám người Gia Cát Minh Nguyệt thực lực tuy rằng cường đại,
nhưng còn không đủ để thay đổi kết cục trận đấu, bất quá là đưa tánh
mạng mà thôi.

“Nếu ngươi thật sự đem chúng ta làm bằng hữu, vậy
không nên cự tuyệt sự giúp đỡ của chúng ta.” Gia Cát Minh Nguyệt đoán
được suy nghĩ của nàng, nhưng cảm nhận được quan tâm thiện ý phát ra từ
nội tâm, cho nên không có tức giận.

“Vậy… Ta thay mặt cho tất cả
Hoa Tinh Linh hướng các ngươi biểu đạt lòng biết ơn tự đáy lòng, nếu
tình thế nguy cấp, mặc dù các ngươi rời khỏi, chúng ta cũng sẽ không
trách các ngươi.” Isabelle chần chờ rồi nói với Gia Cát Minh Nguyệt.

So sánh với tinh linh, ma pháp thực lực của Hoa Tinh Linh hơn xa bắn cung, nếu đổi một thời gian đổi một địa điểm, hoặc là đổi một loại tình hình
khác, ma pháp sẽ là ưu thế lớn nhất, nhưng hiện tại, bị một đám Hắc ám
tinh linh vây quanh, không có bất kì yểm trợ, tốc độ phóng thích ma pháp lại xa thấp hơn bắn cung, huống chi Hắc ám tinh linh có ma pháp không
kém.

Cho nên đối với trận chiến này, Isabelle không có nắm chắc, không nghĩ liên lụy đám người Gia Cát Minh Nguyệt.

“Không sao.” Gia Cát Minh Nguyệt lên tiếng, chân thành hướng Isabelle mỉm
cười. Tuy chỉ nói mấy câu, nhưng Gia Cát Minh Nguyệt đối với tinh linh
nữ vương trẻ tuổi này hảo cảm. Ở nàng, nhìn không thấy ngạo mạn mà tinh
linh khác có, cũng không có giảo hoạt âm ngoan mà ở trên người chính
khách thường có. Nếu là người khác, ước gì lúc này viện binh đến, miệng
khẳng khái từ chối, sau đó đảo mắt liền đem bọn họ làm vật hi sinh.

“Lucy nữ vương, chúng ta lại gặp mặt, còn nhớ rõ ta sao.” Gia Cát Minh Nguyệt xoay người, cười nói với Hắc ám tinh linh nữ vương.

“Lại là
ngươi!” Lucy oán giận nhìn Gia Cát Minh Nguyệt. Thú nhân tế ti đáng
giận, lần trước chính là nàng phá hủy kế hoạch của mình, đoạt đi dòng
Lifestream, nếu không mình cần gì phải thiên tân vạn khổ chạy tới cùng
Hoa Tinh Linh đấu ngươi sống ta chết.

“Ngươi hẳn là còn không quên giáo huấn lần trước đi, nếu thông minh, ta khuyên ngươi nên sớm rời đi.” Gia Cát Minh Nguyệt nói.

“Ngươi cho rằng lúc này ngươi còn có thể dễ dàng chiến thắng chúng ta sao? Chỉ bằng vài người?” Ở bên cạnh Gia Cát Minh Nguyệt, Lucy không có nhìn
thấy Đường lang đao thủ và người lùn chiến sĩ, yên lòng. Cho dù đám
người Gia Cát Minh Nguyệt thực lực cường đại, dù sao nhân số có hạn, mà
Hoa Tinh Linh am hiểu ma pháp tại loại tình hình này không có nơi dùng,
cho nên Lucy tin tưởng mười phần.

“Phải không? Giống như ngươi
còn quên một cái này a.” Một trường cung tinh mỹ xuất hiện ở trong tay
Gia Cát Minh Nguyệt, quang hoa thần bí như thủy ngân.

Nguyệt thần cung! Thánh cung của Tinh linh bộ tộc. Một lần, chính là dựa vào cung
này, Gia Cát Minh Nguyệt dễ dàng đem Hắc ám tinh linh bức lui, ngay cả
Hắc ám tinh linh nữ vương đều không chống nổi.

“Nguyệt thần cung, ta đương nhiên không quên, lúc này, nó một lần nữa trở lại trong tay
ta.” Vẻ mặt của Lucy biến đổi, nhưng lập tức lại khôi phục trấn định.

“Hừ!” Gia Cát Minh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, gương dây cung, một mũi tên ma
pháp như ánh trăng trong thanh, lạnh lùng bay đi. Tiễn thuật của Gia Cát Minh Nguyệt tuy rằng không tốt, bất quá chỉ hơn mười thước, điểm chính
xác ấy vẫn phải có.

Đối mặt nguyệt thần tên bắn đến, Lucy cũng
không có kinh hoảng, khóe miệng hiện lên một nụ cười quỷ dị. “Ba” một
tiếng, một đạo huyễn quang xuất hiện ngoài thân thể, ma pháp tên bay vụt giống như bị bị luồng vô hình dẫn lực, trước một khắc bắn tới Lucy, tên run lên, thay đổi phương hướng, xẹt qua hai má của Lucy, biến mất ở bên trong tầm mắt, qua một hồi lâu, trong bóng cây mới tản ra ánh sáng
trong thanh nhưng lạnh lùng.

“Lucy nữ vương, động thủ đi, không
cần phải cùng các nàng nói nhiều.” Trong Hắc ám tinh linh, đột nhiên

vang lên một thanh âm mềm mại đáng yêu vô hạn.

Tiếp theo, Hắc ám
tinh linh tự động tách ra một con đường, hơn mười người thiếu nữ ngoại
hình đặc dị đi ra. Mỗi một người đều có dung nhan không kém tinh linh
nửa phần, nửa người trên thướt tha kiều diễm, chỉ dùng lá cây che trước
ngực, nửa người dưới lại thân lộc, cư nhiên là chủng tộc kỳ lạ, bán nhân bán yêu, thiếu nữ cầm đầu lại xinh đẹp, quyến rũ.

Nhưng kỳ quái
là, nhìn đến chủng tộc bán nhân bán yêu, đám người Gia Cát Minh Nguyệt
không có cảm giác khác thường, khuôn mặt mềm mại đáng yêu cùng thân lộc
linh động tổ hợp cùng một chỗ, thế nhưng có một loại mỹ cảm thực kỳ lạ,
thiếu nữ cầm đầu trời sinh khúm núm, toàn thân tản ra mị lực đoạt hồn.

“Tùng lâm thụ yêu!” Isabelle kinh hô một tiếng.

“Tùng lâm thụ yêu là chủng tộc nhiều thế hệ sinh hoạt tại Tinh Linh rừng rậm, chúng nó trời sinh có lực miễn dịch ma pháp rất mạnh, hơn nữa còn có
thể dời đi ma pháp công kích, chỉ cần thực lực không vượt qua 1 cấp, bất kỳ công kích ma pháp hoặc nhiều hoặc ít đều bị dời đi.” Phượng Yên
Nhiên nhìn Gia Cát Minh Nguyệt nghi hoặc liền giải thích.

“Nói
cách khác, nàng hẳn là có thực lực đại ma pháp sư.” Gia Cát Minh Nguyệt
vừa rồi bắn ra một mũi tên là dùng nguyệt thần cung phát ra ma lực của
bản thân, phỏng chừng tương đương với đại ma pháp sư sơ kỳ nhưng vẫn bị
cải biến một chút phương hướng, Thiếu nữ cầm đầu Tùng lâm thụ yêu thực
lực hẳn là cùng trình độ. Nếu lấy trình độ của ma pháp sư, thực lực như
vậy không tính yếu, huống chi, các nàng còn có năng lực dời đi ma pháp
công kích, không khác khắc tinh với Hoa Tinh Linh am hiểu ma pháp.

“Baresi trưởng lão, các ngươi không đi ra sao?” Tùng Lâm thụ yêu cười nói.

“Được rồi, ta vốn nghĩ đến không cần chúng ta xuất trướng.” Theo tiếng, lại
có mười tên nam tử cường tráng xuất hiện, bọn họ mặc áo tơi dùng cây mây bện thành, chòm râu dài đến trước ngực, thoạt nhìn có cảm giác tang
thương.

“Đại địa Druid!” Lúc này đây phát ra tiếng kinh hô là Phượng Yên Nhiên.

“Đại địa Druid là chủng tộc thờ phụng ma pháp tự nhiên cổ, ngoại trừ ma pháp chữa trị tự nhiên, bọn họ còn am hiểu thuật biến thân, đại địa Druid có thể biến thân thành đại địa nộ hùng, có được năng lực cận chiến cường
hãn, có thể cùng nhân loại trọng trang kỵ binh mạnh nhất và thú nhân
chiến sĩ chống đỡ, nhưng bọn hắn nhiệt tình yêu thương tự nhiên cùng hòa bình, cho tới bây giờ đều không cuốn vào bất kỳ tranh đấu nào?” Phượng
Yên Nhiên nói, rất nghi hoặc.

“Khó trách các ngươi dám xâm nhập
Hoa Tinh Linh lãnh thổ, nguyên lai là tìm Tùng Lâm thụ yêu cùng đại địa
Druid hỗ trợ.” Sắc mặt của Isabelle biến đổi, sau đó giận dữ nói với đại địa Druid, “Baresi trưởng lão, Druid các ngươi không phải không cuốn
vào bất kỳ tranh đấu nào sao? Vì sao phải giúp Hắc ám tinh linh xâm nhập lãnh địa của chúng ta?”

“Thực xin lỗi, tinh linh nữ vương tôn
kính, Hắc ám tinh linh từng giúp chúng ta, báo lại, chúng ta từng đồng ý giúp bọn hắn một lần, chính là lần này.” Baresi nói xin lỗi. Hắn càng
hy vọng Hoa Tinh Linh có thể cùng Hắc ám tinh linh đạt thành giải hòa,
như vậy hắn không cần thương tổn Hoa Tinh Linh, lại có thể thực hiện lời hứa, bất quá theo tình huống hiện tại, ý nguyện này không có khả năng
thực hiện.

“Isabelle nữ vương, hiện tại ngươi hẳn là tin tưởng
lời nói lúc trước của ta, chúng ta hoàn toàn có thực lực mạnh mẽ đánh
chiếm lãnh địa của ngài, cướp đoạt dòng Lifestream, nhưng vì không để
cho nhiều đồng bào bị thương tổn, mới lựa chọn đánh lén. Ta lại hướng
ngươi hứa hẹn, giao ra dòng Lifestream, ta tuyệt không làm bị thương bất luận kẻ nào.” Lucy tiếp tục khuyên bảo Isabelle.

“Thu hồi giả
nhân giả nghĩa của ngươi đi, đã không có dòng Lifestream, Hoa Tinh Linh
bộ lạc cuối cùng đi hướng diệt vong, cùng khuất nhục diệt vong không
bằng vì tôn nghiêm chiến một trận.” Isabelle không có nửa điểm dao động.

“Vì tôn nghiêm chiến một trận!” Lời nói của Isabelle vang vọng trong rừng,
tất cả Hoa Tinh Linh đều lâm vào nhiệt huyết mênh mông, Gia Cát Minh
Nguyệt vì Hoa Tinh Linh nữ vương dũng cảm đả động, đây là một tên tinh
linh đáng giá tôn trọng, cũng là một người có thể kết giao bằng hữu.

“Như vậy ngươi đâu, thân ái thú nhân tế ti, ngươi thật sự còn muốn kiên trì
sao?” Lucy khinh miệt hỏi Gia Cát Minh Nguyệt, mặc kệ theo góc độ nào,
trận này bọn họ thắng chắc.

“Xem ra ngươi là tưởng ỷ đa số
thắng?” Gia Cát Minh Nguyệt có chút đau đầu, một đám Hắc ám tinh linh
bắn cung cùng vũ kỹ mạnh, hơn nữa Tùng Lâm thụ yêu có năng lực miễn dịch ma pháp rất mạnh, hơn nữa còn có đại địa Druid biến thân thành hùng
chống lại ngưu đầu nhân chiến sĩ, xác thực khó giải quyết. Bất quá giống như Isabelle, Gia Cát Minh Nguyệt cũng không dễ dàng buông tha.

“Không có biện pháp, ai làm cho chúng ta nhiều người đâu?” Lucy nữ vương phát ra tiếng cười kiêu ngạo.

Gia Cát Minh Nguyệt bắt đầu suy nghĩ có nên mượn lực lượng của Miranda hay
không, theo tình huống hiện tại, nàng cùng Hoa Tinh Linh liên thủ đại
khái là rất khó chiến thắng đối phương, cho dù thắng cũng là thắng thảm, song phương đều chết thảm trọng. Bằng vào định vị quyển trục bao hàm
cảnh tấn ma pháp, ma pháp sư Miranda hẳn là rất nhanh có thể đuổi tới,
bất quá chính là ma pháp sư, đại khái cũng rất khó đối phó với Tùng Lâm
thụ yêu, ngoại trừ Socrates và Rijkaard buông chuyện cứu viện Nicola,
cho nên Gia Cát Minh Nguyệt do dự.

“Lĩnh chủ đại nhân, muốn kêu
người đến không?.” Ngay tại thời điểm Gia Cát Minh Nguyệt còn không có
hạ quyết định, Rincon đột nhiên hỏi.

“Tiến công!” Đúng lúc này,
Lucy nữ vương ra lệnh, Hắc ám tinh linh bắn tên như mưa hạ xuống, đồng

thời Tùng Lâm thụ yêu niệm chú ngữ, giai điệu như bài hát.

Isabelle vung tay lên, sớm vận sức chờ phát động nhóm Hoa Tinh Linh phóng xuất
ra ma pháp bình chường thật lớn, đồng thời bắn một mũi tên đuôi hoa về
phía đối phương, từng đạo ma pháp như nhiều loại hoa hướng tới Hắc ám
tinh linh.

Đại địa Druid không có trực tiếp tham dự tiến công,
nhưng theo thanh âm chú ngữ tang thương của bọn họ, một đạo lại một đạo
vầng sáng luân phiên xoay tròn rơi xuống trên người minh hữu, đây là đại địa Druid am hiểu nhất ma pháp chữa trị tự nhiên, ở nó phù hộ, tên cùng ma pháp của Hoa Tinh Linh căn bản không tạo thành vết thương trí mệnh
cho Hắc ám tinh linh, bất kỳ vết thương đều lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khép lại, sinh mệnh lực dư thừa đến từ Tinh Linh
rừng rậm cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong cơ thể Hắc ám tinh linh.

Một hồi đại chiến không chết không ngừng mở màn.

Đột nhiên, ma pháp dao động mãnh liệt truyền đến, quang mang chói mắt chợt
lóe, gần trăm đạo nhân ảnh vắt ngang giữa Hoa Tinh Linh và Hắc ám tinh
linh.

Phía trước, từng bóng người hùng tráng như núi khó có thể
lay động, dưới chân chớp động từng đạo quang hoàn màu vàng. Bên cạnh,
hơn mười người đại mập mạp đầu đội đấu lạp mắt đen, da trắng nõn, khiêng thiết bổng như con thoi lớn, vẻ mặt thoải mái thích ý. Phía sau, mười
mấy tên người lùn, dáng người không cao lại khỏe mạnh như nham thạch,
râu dài phiêu phiêu, trên vai súng tản ra khí thế áp bách. Ở bên người
mỗi người đều đặt một thùng gỗ lớn.

Mà phía sau, còn có mười mấy
tên nhân loại kiếm sĩ, trên người lóng lánh quang mang đặc hữu của đấu
khí. Phía sau cùng, Nancy, Stefan, Sophie, Lenny vui sướng nhìn Gia Cát
Minh Nguyệt. Ba gã đường lang đao thủ nhìn tình thế, thực tự giác thủ hộ bên cạnh Gia Cát Minh Nguyệt.

“Lĩnh chủ đại nhân, chúng ta chưa
tới trễ đi.” Barton tù trưởng ngậm nhánh cỏ, hàm hậu hỏi, xem ra là đang ăn cơm bị kéo đến đây.

“Vừa đúng lúc.” Gia Cát nguyệt triệt để thanh tĩnh lại.

“Rincon, đây là có chuyện gì?” Gia Cát Minh Nguyệt thấp giọng hỏi nói.

“Đây là đại hình truyền tống quyển trục lão sư tặng cho ta, ta ở lại lãnh
địa, định vị quyển trục mang trên người.” Rincon trả lời.

“Làm rất khá.” Gia Cát Minh Nguyệt khích lệ.

Rincon bị khích lệ đến thẹn thùng, ngại ngùng cúi đầu.

“Nhìn ngươi về điểm tiền đồ này.” Hạ Mỹ vì Rincon biểu hiện tự hào, bất quá theo thói quen chê hắn.

Vì thế, ma pháp sư Rincon càng ngại ngùng.

“Lucy nữ vương, nếu nói nhiều người có thể khi dễ ít người, giống như hiện
tại người của ta nhiều một chút nga.” Gia Cát Minh Nguyệt chế nhạo. Tùng Lâm thụ yêu cùng đại địa Druid không tới ba mươi mấy tên, người của
nàng hiện tại gần trăm, nhân số chiếm ưu thế tuyệt đối.

“Là Kim
linh ngưu chiến sĩ, thú nhân chiến sĩ cường đại nhất lịch sử.” Trưởng
lão Baresi kiến thức uyên bác nhìn ra lai lịch đám người Barton, kinh hô một tiếng.

“Trời ạ, đội súng người lùn.” Thủ lĩnh Tùng Lâm thụ
yêu cũng kinh hô ra tiếng. Các nàng chính là miễn dịch ma pháp và dời đi ma pháp công kích, lực phòng ngự vật lỹ kém đến đáng thương, súng người lùn đúng là khắc tinh lớn nhất của nhất. Nếu chỉ là Hạ Mỹ có một cây
súng các nàng còn không để ở trong lòng, nhưng nhìn thấy nhiều súng, nội tâm của các nàng đều nhanh lạnh thành băng.

“Còn có nhân loại
kiếm sĩ.” Hắc ám tinh linh cũng một trận tâm hàn, cung tiễn của các nàng là công kích xa, một khi bị kiếm sĩ tiến đến gần, ngay cả trốn đều đừng nghĩ thoát được.

Mặc kệ là Hắc ám tinh linh hay là cây cối thụ yêu
hoặc là đại địa Druid, đều bỏ qua Gấu trúc võ sĩ tồn tại, đem bọn họ trở thành Hùng tộc chiến sĩ bình thường, so sánh với trong truyền thuyết
Kim linh ngưu chiến sĩ, đội súng người lùn và nhân loại kiếm sĩ, Hùng
tộc chiến sĩ bình thường xác thực không có chỗ ngạc nhiên, bất quá rất
nhanh, bọn họ kiến thức đến chỗ đáng sợ của gấu trúc, tuyệt đối là một
hồi ác mộng.

“Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy?”
Lucy nữ vương kinh hãi, nhớ rõ lần trước nhìn thấy Gia Cát Minh Nguyệt,
thủ hạ của nàng còn không có cường hãn đi, tại sao đột nhiên có nhiều
chiến sĩ cường đại.

Chẳng lẽ lúc này lại thất bại, mỗi một lần,
đều vì nàng, mất đi dòng Lifestream, lúc này, vốn tưởng rằng nắm chắc
thắng lợi, chẳng lẽ lại vì nàng thất bại trong gang tấc? Mất đi cơ hội
lần này, các nàng đi nơi nào tìm kiếm dòng Lifestream? Hơn nữa tiếp
theo, đại địa Druid khẳng định sẽ không lại vi phạm tín điều giúp các
nàng.

Không! Không! Nàng tuyệt không cam lòng.

“Động thủ, giết bọn họ!” Lucy nữ vương rất rõ ràng, lúc này chính là cơ hội duy nhất, quyết tâm, dẫn đầu kéo trường cung.

Hắc ám tinh linh khởi xướng tiến công, Tùng Lâm nữ yêu cắn răng một cái,
cũng phóng xuất ra từng đạo ma pháp, Druid cứ việc không muốn tham dự

trận chiến này, nhưng nhìn tình huống, biết lại vô pháp lảng tránh, vì
thế phát ra một tiếng rống giận chấn thiên động thiên, thân hình nhoáng
lên một cái, một con đại đại nộ hùng cùng kim linh ngưu chiến sĩ so sánh xuất hiện, một ngọn lửa nhẹ nhàng di động trên đầu, phẫn nộ thiêu đốt.

Bronzebeard tộc trưởng vỗ tay, mở thùng gỗ, một mảnh ngân quang hiện lên, nguyên
lai bên trong là áo giáp. Bronzebeard tộc trưởng xuất ra áo giáp tùy tay quăng lên người, tạp âm lần lượt truyền đến, không đến 5 giây, một bộ
áo giáp hoàn chỉnh liền khớp trên người.

Trong tiếng hét điên
cuồng, thú nhân chiến sĩ trang bị đến tận răng như một dòng nước lũ sắt
thép chảy ầm ầm tới Hắc ám tinh linh.

“Dĩ nhiên là ma pháp trọng
trang áo giáp.” Lucy thấy cảnh này, tâm muốn khóc đều có, “Kim linh ngưu chiến sĩ mạnh nhất đại lục thêm người lùn chiến sĩ mạnh mẽ nhất, bản
thân đã đủ đáng sợ, lại còn mặc ma pháp áo giáp, làm sao có thể nghịch
thiên như vậy!”

Ở một khắc khi Kim linh ngưu chiến sĩ, người lùn
chiến sĩ và Gấu trúc võ sĩ đồng thời mặc vào ma pháp trọng trang áo
giáp, trận chiến này đã trở nên không có gì hồi hộp.

Trong tiếng
kêu rên thảm thiết, Hắc ám tinh linh và Tùng Lâm thụ yêu kế tiếp bại
lui, chỉ có đại địa Druid biến thân đại địa nộ hùng còn có thể miễn
cưỡng ngăn cản. Bọn họ tuy rằng được xưng có thể chống lại nhân loại
trọng kỵ binh mạnh nhất cùng thú nhân chiến sĩ, nhưng một đội nhân loại
trọng kỵ binh hoặc thú nhân chiến sĩ có ma pháp áo giáp tốt, lợi trảo
bén nhọn của bọn họ nhiều nhất chỉ có thể ở trên áo giáp lưu lại vết
trầy nhợt, mà thiết chùy của đối phương, mỗi một lần làm cho bọn họ vỡ
da tróc thịt.

Này còn không phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là
Hùng tộc chiến sĩ mắt đen không biết từ nơi nào đến, lực lượng cường đại như trâu, vũ kỹ so với nhân loại kiếm sĩ tinh diệu, mỗi một lần công
kích đều chuẩn xác dừng ở trên vết thương, ngay cả tốc độ khôi phục của
ma pháp chữa trị tự nhiên đều cản không nổi tốc độ công kích của bọn họ, thật sự là vết thương cũ chưa lành lại thêm vết thương mới a.

Tùng Lâm thụ yêu hiện tại phiền muộn muốn hộc máu, các nàng am hiểu nhất là
ma pháp miễn dịch và dời đi ma pháp công kích, coi như là ma pháp nhất
loại, mà tán ca của thú nhân tế ti là thiên địch của ma pháp.

Thú nhân tế ti có khí chất cao quý dung mạo so với các nàng còn quyến rũ
hơn rốt cuộc là cấp bậc gì, lại có thể phóng thích tà ác tán ca, ở suy
yếu, trì độn tán ca bao phủ, ma lực kịch liệt yếu bớt, liền ngay cả bình thường ma pháp của Hoa Tinh Linh đều khó có thể dời đi, càng miễn bàn
tinh linh nữ vương Isabelle.

Từng đạo vầng sáng lực lượng, nhanh
nhẹn, sức chịu đựng rơi xuống trên người thú nhân chiến sĩ, thú nhân
chiến sĩ vốn một thân ma pháp áo giáp phòng ngự mạnh biến thái lại như
hổ thêm cánh, liền thân hình đều đi theo lớn vài phần.

Druid rốt
cuộc chống không được, lui về phía sau. Liên quân Hắc ám tinh linh như
thủy triều tan tác, chỉ để lại đầy mặt đất chiến hữu kêu rên.

Các nàng muốn chạy trốn, nhưng đối mặt với vũ kỹ của nhân loại kiếm sĩ và Gấu trúc võ sĩ, ngay cả cơ hội chạy trốn đều không có.

Hắc ám tinh linh gian nan chống đỡ, không ngừng lui về phía sau, nhưng hiển nhiên, bọn họ bị tiêu diệt chính là vấn đề sớm muộn.

“Dừng tay, đều dừng tay!” Đúng lúc này, một tiếng kêu khẽ vang lên, một tên
Hoa Tinh Linh thiếu nữ thoát khỏi đội ngũ, nhanh chóng đi vào trận doanh của Hắc ám tinh linh.

“Minnie, ngươi làm gì? Dừng tay, đều dừng tay.” Isabelle hét lớn một tiếng.

“Đều dừng tay.” Gia Cát Minh Nguyệt hạ lệnh.

Tất cả mọi người ngừng lại, nhìn tinh linh thiếu nữ đứng trước Hắc ám tinh linh, là thị nữ của Isabelle, Minnie.

Lúc này, trong tay của nàng giơ lên cao một hộp gỗ dùng rễ cây điêu thành,
cứ việc đã thoát ly đại địa ôm ấp, nhưng cái hộp gỗ mọc ra vài lá cây,
tràn ngập sinh cơ.

Minnie chậm rãi mở ra hộp gỗ, một luyện kim
vật phẩm như pháp trượng xuất hiện, trên đỉnh được khảm ma tinh điêu đầy khắc độ, một vệt sáng theo quỹ tích không ngừng nhảy lên.

“Thời không xoay lên!” Đây là Gia Cát Minh Nguyệt nhìn thấy luyện kim vật phẩm trực giác phát lên ý niệm trong đầu.

Dùng Tham thần thuật tra xét, tinh thần của Gia Cát Minh Nguyệt tựa hồ tiến
vào thời không hoàn toàn vặn vẹo, giống như hết thảy đều là thác loạn
cùng nghịch chuyển, ngay lập tức, Gia Cát Minh Nguyệt có cảm giác kỳ dị
như đã trải qua vô số thế gian luân hồi, nàng có thể khẳng định, luyện
kim vật phẩm này chính là thời không xoay lên trong truyền thuyết.

“Thời không xoay lên, nàng dĩ nhiên trộm đi thời không xoay lên.” Tất cả Hoa
Tinh Linh đều giương mắt nhìn lên, nhìn đồ vật trong tay Minnie đều lộ
ra thần sắc vô cùng thành kính, càng xác định Gia Cát Minh Nguyệt suy
đoán.

“Minnie, ngươi có biết chính mình đang làm gì không?”
Isabelle từ trong kinh ngạc ngắn ngủi tỉnh táo lại, nhìn thị nữ của
mình, tức giận đến mặt trắng bệch.

“Thực xin lỗi nữ vương bệ hạ.” Minnie không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Isabelle.

“Khó trách bọn hắn khinh địch đột phá tiếu vệ của chúng ta trực tiếp xâm
nhập bộ lạc, nguyên lai là bởi vì có ngươi dẫn đường, Minnie, ngươi dĩ
nhiên mang theo ngoại nhân giết hại đồng bào mình!” Isabel lúc này rốt
cục hiểu được, phẫn nộ nói.

“Không, không phải như vậy, bọn họ
nói tuyệt đối sẽ không thương tổn bất luận kẻ nào, chỉ cần trộm được một ít Lifesteam liền rời đi, ta cũng không nghĩ đến sẽ biến thành như
vậy.” Minnie nói mang theo tiếng khóc nức nở.

“Vì sao, Minnie, vì sao muốn phản bội ta, phản bội thân nhân mình, là vì ta đối với ngươi
không tốt, hay là vì ngươi không hề lưu luyến gia hương?” Ngực của
Isabelle kịch liệt phập phồng, phẫn nộ cùng thống khổ khi bị người thân
cận nhất phản bội tích úc trong đầu.

“Không, không phải, nữ vương bệ hạ ngài đối với ta tốt lắm, so với thân nhân ta tốt hơn, ta vô cùng
yêu rừng rậm này, yêu mỗi một cây đại thụ, mỗi một cây cỏ nhỏ, nhưng…

Nhưng…” Minnie chần chờ, chậm rãi nghiêng mặt, ánh mắt thâm tình ngóng
nhìn Hắc ám tinh linh thân vương, kiên định nói, “Nhưng, ta thương hắn,
vì hắn, ta có thể trả giá hết thảy.”

Đáp án làm cho tất cả Hoa
Tinh Linh kinh ngạc không nói gì, nhìn Minnie, lại nhìn Hắc ám tinh linh thân vương. Đáp án như vậy, tựa hồ không thể tưởng tượng, lại tựa hồ ở
bên trong tình lý.

“Tiểu nhân ti bỉ, ngươi rốt cuộc sử dụng ma
pháp tà ác gì đi dụ dỗ một tên Hoa Tinh Linh thuần kết, mau cởi bỏ ma
pháp dơ bẩn của ngươi!” Isabelle quát Hắc ám tinh linh thân vương một
tiếng.

Gia Cát Minh Nguyệt nhìn Isabelle, nàng nói như vậy hiển
nhiên là muốn giúp Minnie thoát khỏi tội danh, đối với thị nữ của mình,
nàng xác thực có một phần tình cảm như tỷ muội, nếu không cô ta làm sao
có cơ hội trộm được thời không xoay lên.

“Không liên quan hắn, là ta tự nguyện.” Minnie biện giải.

Tất cả mọi người nhìn ra được, trong mắt của nàng lóe lên quang vận trong suốt, tuyệt đối không có bị hắc ám ma pháp khống chế.

“Này đứa ngốc!” Isabelle thầm mắng một câu, tức giận đến hận không thể đi lên đánh nàng một bạt tai.

“Thân ái, làm rất khá.” Hắc ám tinh linh thân vương ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn
mềm mại của Minnie, hôn thâm tình, sau đó tiếp nhận thời không xoay lên.

“Tôn kính Isabelle nữ vương, đây là thời không xoay lên mà Hoa Tinh Linh bộ
tộc nhiều thế hệ tương truyền đi, hiện tại nó ở trong tay ta, chúng ta
có phải nên một lần nữa nói điều kiện hay không? Dùng dòng Lifestream
đổi lấy bảo vật gia truyền giống như các ngươi cũng không chịu thiệt a.” Hắc ám tinh linh thân vương ra vẻ tao nhã nói.

“Ngươi cho là,
dùng thời không xoay lên là có thể uy hiếp ta sao? Bị trục xuất lâu lắm, các ngươi đã quên lời thề cổ của tinh linh bộ tộc, bất luận ở khi nào,
chúng ta đều tuyệt đối không hướng cường quyền cúi đầu, hướng tà ác thỏa hiệp, cho dù trả giá sinh mệnh.” Isabelle hướng đám người Gia Cát Minh
Nguyệt triển lãm sự cố chấp kiêu ngạo của tinh linh.

Ở bọn họ xem ra, có lẽ trọng yếu không phải là dòng Lifestream, cũng không phải thời không xoay lên, mà là tự tôn cùng kiêu ngạo. Gia Cát Minh Nguyệt mơ hồ
rõ ràng. Đây đúng là nguyên nhân tinh linh vương quốc cuối cùng bị tiêu
diệt, nhưng tinh linh bộ tộc đến nay vẫn là chủng tộc tôn quý nhất Phong Ngữ đại lục.

Tất cả Hoa Tinh Linh đều phẫn nộ, bảo vật gia
truyền còn ở trên tay người khác, nhưng không thay đổi được tôn nghiêm
của bọn họ, tuyệt đối không thỏa hiệp.

“Đi!” Lucy rốt cục từ
không cam lòng cùng tức giận trở lại, biết cho dù dùng thời không xoay
lên uy hiếp đều không có tác dụng, cho dù bọn họ thật sự hủy thời không
xoay lên, thì Hoa Tinh Linh căn bản không biết thỏa hiệp, cùng thú nhân
chiến sĩ võ trang hạng nặng như pháo đài di động sẽ làm cho bọn họ chôn
vùi cùng thời gian không xoay lên, vì thế quyết đoán hạ lệnh.

Hắc ám tinh linh vá Tùng Lâm thụ yêu sớm mất đi ý chí chiến đấu, đại địa
Druid vốn không cam lòng vì một cái hứa hẹn gia nhập trận chiến này, ước gì mau chóng tránh, vừa nghe lời của nàng lập tức chạy như bay.

Minnie do dự một lát, cũng theo sát bên cạnh Hắc ám tinh linh thân vương bỏ
chạy, phạm vào sai lầm ngất trời, toàn bộ Tinh Linh rừng rậm, thậm chí
toàn bộ đại lục, ngoại trừ Hắc ám tinh linh cũng không có người tiếp
nhận nàng.

Không đợi Isabelle phát lệnh, nhóm Hoa Tinh Linh liền
bắn ra từng mũi tên cùng từng đạo ma pháp, trong lúc đó, trong rừng bùng nổ nguyên tố triều tịch, giống như phẫn nộ mạnh nhất liệt đến từ thiên
nhiên. Tinh linh cao ngạo cùng lạnh lùng đồng dạng nổi danh, đối với
địch nhân tàn sát đồng bào, bọn họ tuyệt không có nửa điểm lưu tình.

“Dừng tay.” Thanh âm của Gia Cát Minh Nguyệt cùng Isabelle đồng thời vang
lên, hai người đều lo lắng đối phương chó cùng rứt giậu hủy diệt thời
không xoay lên. Isabelle tuy rằng nói nói năng có khí phách, nhưng không hy vọng bảo vật gia truyền bị hủy trước mắt, cho dù thời không xoay lên bị Hắc ám tinh linh cướp đi cũng so với bị hủy mạnh hơn, đó là bảo vật
Hoa Tinh Linh trân quý hơn vạn năm a.

Tiếng nói vừa dứt, hai
người đồng thời tung bay, đuổi theo Hắc ám tinh linh. Gia Cát Minh
Nguyệt âm thầm kinh ngạc, theo tốc độ của Isabelle, tinh linh nữ vương
hẳn là có thực lực không thua ma đạo sư, không hổ là Hoa Tinh Linh am
hiểu ma pháp nhất.

Giờ khắc này, cũng nhìn ra tố chất quân sự của Hoa Tinh Linh bộ lạc so với lãnh địa Yarra kém bao nhiêu lớn. Gia Cát
Minh Nguyệt vừa dứt lời, Tất cả Kim linh ngưu nhân chiến sĩ và Gấu trúc
võ sĩ bị kích động lập tức dừng lại, Stefan cùng vài tên Khô Lâu cường
đạo nhảy vọt giữa không trung, cũng mạnh mẽ ngừng, nhẹ nhàng hạ xuống.

Mà Hoa Tinh Linh lại vẫn như cũ chỉ phóng thích ma pháp cùng mũi tên,
thẳng đến nhìn thấy Isabelle xông ra ngoài, sợ ngộ thương đến nàng mới
ngừng lại.

Gia Cát Minh Nguyệt cùng Isabelle ra sức truy đuổi,
khoảng cách với Hắc ám tinh linh nhanh chóng kéo gần, hai người mục tiêu nhất trí, đều là hướng tới Hắc ám tinh linh thân vương.

Phía
sau, đột nhiên truyền đến thanh âm của mũi tên phá không hướng tới sau
lưng của Hắc ám tinh linh thân vương. Đây là một mũi tên dài đến từ tiễn thủ mạnh nhất Hoa Tinh Linh bộ lạc bắn ra, mặt trên có phong hệ ma pháp từ ba gã Hoa Tinh Linh trưởng lão thêm vào, thủy hệ ma pháp cùng thổ hệ ma pháp, bất luận tốc độ hay là uy lực, đều đủ để sánh với ma đạo sư.

Hắc ám tinh linh thân vương tê rần da đầu, lấy trực giác cùng thực lực của
hắn tự nhiên cảm nhận được uy lực của mũi tên này, bất quá tình huống
hiện tại căn bản không cho phép hắn xoay người kéo cung.

Liền không hề nghĩ ngợi, Hắc ám tinh linh thân vương bắt được Minnie, thuận tay ném về phía sau.

Lục quang hiện lên, Minnie phát ra một tiếng kêu thê thảm, thân thể như đóa hoa ngày thu điêu linh, theo gió mà rơi.

“Minnie…” Isabelle phát ra một tiếng kinh hô đau thấu tim gan, sững người, tiếp được Minnie đang rơi xuống.

“Hắn, thế nhưng đối xử với một người yêu hắn như vậy, nguyện ý vì hắn trả giá hết thảy, thậm chí vứt bỏ thân nhân gia viên.” Isabelle cùng mọi người
trong lòng dâng lên hàn ý, tiếp theo đó là lửa giận ngập trời.

Gia Cát Minh Nguyệt cũng nổi giận, giận thiếu nữ kia ngu xuẩn cùng không
tranh, giận hắc ám tinh linh thân vương vô sỉ cùng tàn khốc. Nàng đột
nhiên dừng bước, nguyệt thần cung xuất hiện trong tay, băng hàn tựa như
ánh trăng, giống như tâm tình lúc này của Gia Cát Minh Nguyệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận