Triệu Hoán Sư Khuynh Thành

Editor: Fuurin

“Phải làm sao để vừa giải quyết
được tai họa lần này, vừa có thể dẫn dư luận phát triển theo hướng có
lợi cho Giáo Đình đây?” Thánh Chủ chưa gì đã bắt đầu suy nghĩ tới việc
thu xếp hậu quả, đúng là một gã Thần Côn…à không phải, là một gã Thủ
Lĩnh Thần Côn biết nhìn xa trông rộng.

Các tín đồ bên dưới đã bắt đầu bình tĩnh lại từ cơn hoảng sợ, họ cất giọng hát lên bài Thánh Ca.

Bỗng một bóng dáng trắng tinh bay ra, dừng lại giữa không trung.

“Hỡi các tín đồ ngoan đạo, ánh sáng thần thánh vĩnh viễn rọi khắp muôn nơi,
cứu vớt các ngươi khỏi tai họa, ban cho các ngươi hòa bình và hạnh
phúc.” Băng Thánh Nữ Anne vẻ mặt thánh khiết, dùng giọng nói du dương mà tràn ngập nhân từ nói với các tín đồ.

“Ả này cũng không phải quá ngốc, không ngờ ả biết lợi dụng thời cơ này nhảy ra chiếm đoạt thành
quả, xây dựng hình tượng sáng chói trong lòng các tín đồ.” Gia Cát Minh
Nguyệt chỉ cần nhìn qua cũng đoán được âm mưu của ả Băng Thánh Nữ bụng
dạ âm hiểm kia.

Gia Cát Minh Nguyệt đã đoán đúng được phần nào,
Băng Thánh Nữ hiểu rõ, Gia Cát Minh Nguyệt trở thành Quang Minh Thánh Nữ đã là điều chắc chắn. Chức vị Băng Thánh Nữ của ả sẽ bị tước mất do tội vu khống mà ả phạm phải, may thay lúc này Hắc Ám Thần Điện tới đánh lén Saintis, nên ả mới không bị trừng phạt ngay. Nhưng khi mọi chuyện kết
thúc, vận mệnh của ả vẫn sẽ chẳng có gì thay đổi.

Trước mắt, biện pháp duy nhất chính là giả vờ làm một Thánh Nữ nhân từ chính nghĩa
trước mặt các tín đồ, lấy được sự ủng hộ từu họ. Chỉ cần tín đồ đứng về
phía mình, dù có là Thánh Chủ, cũng sẽ không vì một việc nhỏ như vậy mà
đối nghịch với họ, nên danh hiệu Thánh Nữ của ả sẽ không bị tước đi.

Không thể không nói, trong chuyện này Băng Thánh Nữ không còn ngu ngốc như
lúc trước. Ả hiểu rất rõ tính cách Thủ Lĩnh Thần Côn, nếu được ủng hộ
bởi tín đồ, thì quả thực ngay cả Thánh Chủ cũng không thể tùy tiện phế
đi danh hiệu Thánh Nữ của ả, ít nhất trong một thời gian ngắn hắn sẽ
không làm thế.

“Thật may khi Hắc Ám Thần Điện đánh lén Saintis vào lúc này.” Băng Thánh Nữ nghĩ.

Giờ phút này, khi thấy các tín đồ chết thảm dưới răng nanh của Thực Thi
Quỷ, nội tâm nàng ta không có chút thương hại hay đau xót gì mà chỉ toàn là may mắn và vui sướng.

“Là Thánh Nữ đại nhân, là Băng Thánh Nữ Anne.” Như ả suy đoán, trong nhóm tín đồ truyền đến những tiếng hoan hô đầy sùng bái và mừng rỡ.

Anne mỉm cười chào hỏi, truyền hào
quang tinh khiết xuống nhóm người. Mỗi một Thánh Nữ, ngoài việc tu luyện ma pháp căn bản, đều có thiên phú về Quang Minh Ma Pháp vượt xa người
bình thường và có thể sử dụng một ít Quang Minh Ma Pháp, nếu không, làm
sao có tư cách trở thành Thánh Nữ được.

Khi vầng sáng thánh khiết rọi xuống, lòng các tín đồ trở nên bình yên, cơ thể mỏi mệt cũng được hồi phục đôi chút.


“Băng Thánh Nữ, Băng Thánh Nữ…” Các tín đồ chìm đắm trong Thánh Quang, như
đứa trẻ lạc đường tìm về với hơi ấm gia đình, họ đồng thanh hoan hô.

“Hãy reo hò đi, lớn tiếng nữa đi, hãy khiến tất cả mọi người đều nghe được
tên của ta đi.” Anne đắc ý mỉm cười, đây chính là hiệu quả mà ả ta mong
muốn.

Tuy nhiên, cái này vẫn chưa đủ mạnh, vẫn chưa đủ cuồng
nhiệt. Anne nhẹ vẫy tay với mọi người, như một vị hiệp sĩ kiên định vì
chính nghĩa, ả ung dung bước về phía đám Thực Thi Quỷ.

Mũi tên
băng trong suốt ánh lên sắc cầu vồng trút xuống bọn Thực Thi Quỷ như
mưa, hào quang thần kì của chúng khiến lòng người say đắm.

Để tạo nên sự chấn động, ả đã lựa chọn sử dụng ma pháp trên diện rộng, cũng
như Lưu Tinh Hỏa Vũ của Lâm Khổng, ma pháp này chỉ dùng để xem cho đẹp,
chứ lực sát thương thì chả ra sao, nó không hề gây ra bất cứ thương tổn
ghê gớm nào cho Thực Thi Quỷ cả.

Vào giây phút này, trong lòng
Băng Thánh Nữ sướng rơn. Thậm chí ả còn liếc nhìn Gia Cát Minh Nguyệt
đầy khiêu khích. Nhưng có chết ả cũng không thể ngờ được, bản thân gieo
nhân nào gặp quả nấy, hơn nữa “quả” này còn vô cùng vô cùng xấu…

“Đây chính là thực lực của Băng Thánh Nữ ư?” Những tín đồ bình thường sẽ
hoan hô nhiệt liệt khi nhìn thấy Băng Tiễn Ma Pháp rực rỡ như vậy, nhưng những Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ của Giáo Đình đã nhìn ra được ma pháp này là
thứ vô dụng, họ nói bằng giọng kinh ngạc.

“Chẳng trách lại thua
thảm hại ở Miranda, có chút thực lực cỏn con đó mà cũng dám rêu rao
trước mặt Ma Pháp Sư của Miranda.” Một Ma Pháp Sư từng được nghe kể về
“chiến tích huy hoàng” của Băng Thánh Nữ nói với giọng khinh thường. Dù
tín ngưỡng của các Ma Pháp Sư có là gì, thì trong lòng họ vẫn luôn luôn
tồn tại sự kính trọng đối với Miranda.

Anne vừa nghe những lời
này, mặt liền trắng bệch. Những gì họ nói đều đâm tới nỗi đau tận sâu
trong tim ả, là sự nhục nhã mà cả đời ả không thể quên.

Anne nghiến chặt răng, hạ quyết tâm, cả người bay lên không trung, từng đoạn chú ngữ trầm bổng huyền bí vang lên từ miệng ả.

Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, làm lay động mái tóc dài và trường bào màu
trắng, dưới ánh trang màu máu, trông ả vẫn cao quý và thánh khiết vô
cùng. Các tín đồ phủ phục xuống quỳ bái, cất tiếng hoan hô Băng Thánh
Nữ. Trong lòng Băng Thánh Nữ vô cùng đắc ý, ả chỉ muốn hô lên thật to,
tất cả quỳ xuống đi, quỳ xuống bái lạy nhiều nữa đi, hãy xem thực lực
chân chính của ta đây!


“Không hay rồi!” Nhưng vào lúc này, khi
Thánh Chủ nghe thấy chú ngữ mà Băng Thánh Nữ đang niệm, trong lòng trở
nên căng thẳng, muốn bay tới ngăn cản nhưng đã quá muộn.

Gia Cát
Minh Nguyệt nhíu mày, cũng cảm thấy hơi lo lắng. Chú ngữ mà Băng Thánh
Nữ đang niệm chính là Quang Minh Tuyên Ngôn Thuật, những người rõ sự
việc đều biết rằng, thứ được gọi là Quang Minh Tuyên Ngôn Thuật kia,
chẳng qua là biến thể từ Hắc Ám Khủng Cụ Thuật. Tuy nguyên tố sử dụng
trong chú ngữ này đã được thay đổi, nhưng nó vẫn mang tính đe dọa và sự
nguy hiểm của Hắc Ám Khủng Cụ Thuật.

Dùng Hắc Ám Ma Pháp để đối
phó với Sinh Vật Hắc Ám sẽ gây nên hậu quả gì? Trước kia Gia Cát Minh
Nguyệt chưa từng gặp vấn đề này, nhưng suy đi nghĩ lại, vẫn đoán được
việc này là không ổn.

Mặc dù Quang Minh Tuyên Ngôn Thuật chỉ
hướng về phía đám Thực Thi Quỷ, nhưng dưới uy áp của nó, dù là Kỵ Sĩ, Ma Pháp Sư của Giáo Đình hay tín đồ bình thường đều mơ hồ cảm giác được
nỗi sợ hãi đang từ từ dâng lên tận sâu trong linh hồn.

Lũ Thực
Thi Quỷ lẽ ra đang bị áp chế mãnh liệt như trong tưởng tượng của Băng
Thánh Nữ lại phát ra tiếng rống cuồng bạo. Đối với loài người, sợ hãi sẽ khiến họ suy yếu, nhưng đối với Hắc Ám Ma Thú, sợ hãi sẽ khiến chúng
trở nên vô cùng điên cuồng.

Trong phút chốc, lông mao toàn thân
lũ Thực Thi Quỷ dựng thẳng lên, cứng như kim châm, mặt mũi trở nên cực
kỳ dữ tợn, móng vuốt nhọn hoắt dài ra, máu tươi vẩy lên tung tóe như bị
ai đó vẽ loạn lên.

Phòng ngự của chúng đột ngột mạnh lên, ngay cả trường thương của Kỵ Sĩ cũng không thể xuyên thủng. Móng vuốt chúng trở nên sắc bén tới mức có thể chặt kiếm trong tay họ làm đôi.

“Tiến hóa, sao chúng có thể tiến hóa hàng loạt như vậy?” Một Kỵ Sĩ hoảng hốt
hét lên. Như mọi Ma Thú khác, Thực Thi Quỷ cũng có thể tiến hóa, nhưng
tỉ lệ vô cùng thấp. Vậy mà trước Quang Minh Tuyên Ngôn Thuật của Băng
Thánh Nữ, bọn chúng lại tiến hóa tập thể.

Thực Thi Quỷ sau khi
tiến hóa liền tấn công dồn dập về phía các Kỵ Sĩ, phòng tuyến vốn bất
khả xâm phạm lập tức bị thủng một lỗ lớn, hơn mười Kỵ Sĩ bị chúng đè
xuống xé thánh từng mảnh, máu tươi bắn tung tóe.Anne cũng thừ người ra
khi thấy cảnh tượng trước mắt, ả không hiểu vì sao đột nhiên xảy ra biến hóa như vậy, nhưng vẫn bất chấp, tiếp tục niệm Chú Ngữ.

“Câm

mồm, rốt cuộc ngươi là Thánh Nữ hay là gian tế do Hắc Ám Thần Điện phái
tới hả?” Một Kỵ Sĩ tức run người, nhìn về Thánh Nữ đang lơ lửng trên
trời gầm lên đầy giận dữ.

Các tín đồ cũng tỉnh táo lại từ trong cuồng nhiệt, hoảng sợ chứng kiến Thực Thi Quỷ đang hung tợn nhào đến từ lỗ hổng.

Chuyện này là sao, tại sao Ma Pháp của Băng Thánh Nữ chẳng những không gây ra
bất kì thương tích gì cho Thực Thi Quỷ mà còn làm cho chúng tiến hóa?

Cho dù không tìm ra nguyên nhân, nhưng ai cũng hiểu, sự tiến hóa của Thực
Thi Quỷ nhất định có liên quan tới loại Ma Pháp này. Vì khi chứng kiến
nó, họ không cảm giác được sự ấm ám vốn có từ Quang Minh Ma Pháp mà chỉ
cảm thấy nỗi sợ hãi sâu trong tâm hồn.

“Dừng lại, mau dừng lại.” Một tín đồ hoảng sợ quát lên.

Bản thân Anne cũng sợ tới ngây người, đầu óc mờ mịt, căn bản không nghe lọt tiếng hô từ đám đông. Ả càng thêm liều mạng niệm chú ngữ, muốn dựa vào
Quang Minh Tuyên Ngôn Thuật để tiêu diệt Thực Thi Quỷ, hòng bày ra uy
nghi và hào quang Thánh Nữ.

Tín đồ này ngẩng đầu thấy Thánh Nữ
vẫn còn tiếp tục niệm chú ngữ, rồi nhìn sang lũ Thực Thi Quỷ đang điên
cuồng lao tới, liền không kiềm chế nổi, lượm một hòn đá ném về phía Băng Thánh Nữ.

“Dừng lại, đồ độc ác, mau dừng lại.” Một người phụ nữ
trong tay ôm con nhỏ cũng bị dọa, đứa con trong lòng lớn tiếng gào khóc, nàng vừa hoảng vừa vội, cuối cùng cũng nhặt lên ném.

Các tín đồ khác bị họ ảnh hưởng, đồng loạt nhặt đá ném tới.

“Đồ phụ nữ ác độc, đi chết đi!”

“Ả nhất định là gian tế Hắc Ám Thần Điện phái tới!”

“Đáng ghét, đồ xấu xa, đáng chết!”

Âm thanh mắng chửi, phẫn nộ vang lên không ngớt. Mọi người đều phẫn nộ,
ánh mắt mang theo lửa giận ngập trời, hận không thể đem Băng Thánh Nữ
bầm thây vạn đoạn.

Xung quanh Băng Thánh Nữ hiện lên một tầng Ma
Pháp Bảo Hộ nhàn nhạt, hòn đá bình thường đương nhiên không thể gây ra
tổn thương gì cho ả, nhưng rốt cuộc ả đã tỉnh lại.

“Trời ạ,
chuyện này là sao? Chẳng lẽ tất cả là do ta gây ra ư?” Băng Thánh Nữ vừa tỉnh lại, nhìn thấy Thực Thi Quỷ sau khi biến dị lại càng thêm hung tàn và mạnh mẽ, sợ hãi nói.

“Vì sao? Vì sao họ lại đối xử với ta như vậy, ta đang cứu họ mà.” Băng Thánh Nữ đờ đẫn nhìn xuống nhóm tín đồ
đang vừa chửi bới vừa ném đá, lòng trở nên lạnh ngắt.

Lần này
tiêu rồi, thật sự tiêu rồi, vốn định dựa vào sự ủng hộ của tín đồ để bảo toàn danh hiệu Băng Thánh Nữ, ai ngờ chẳng những không được họ tôn
kính, mà còn bị họ thù hận phỉ nhổ. Từ ánh mắt họ, ả nhìn thấy sự chán
ghét, ghê tởm như ruồi bọ, còn cả ánh mắt hận không thể giết chết ả.

Biết vậy đã không thi triển cái quái Quang Minh Tuyên Ngôn Thuật gì đó, cứ
thành thật mà dùng Quang Minh Phủ Úy Thuật và Quang Minh Trì Dũ thuật

cũng đủ để lấy được ủng hộ rồi, nhiều chuyện làm cái gì cơ chứ? Cơ thể
vì thi triển Quang Minh Tuyên Ngôn Thuật mà vô cùng mỏi mệt, bây giờ còn chịu đả kích to lớn như vậy, Băng Thánh Nữ vừa tức vừa hối hận, lửa
giận công tâm, mặt đỏ lên, phun ra một búng máu.

“Lại hộc máu,
chàng nói xem nàng ta có thể bị bệnh thiếu máu hay không…” Gia Cát Minh
Nguyệt kiên nhẫn nói thầm, lần trước bị mình đánh bại ở Miranda đã hộc
máu, giờ tiếp tục phun máu như điên, không thiếu máu mới lạ.

Quân Khuynh Diệu bất đắc dĩ cười cười: “Nàng muốn giúp ả bổ máu à?”

“Uống canh gì có thể bổ máu nhỉ?” Lăng Phi Dương mặt không đổi sắc đứng một bên hỏi.

“Canh gan heo?” Ian không biết đi đến bên này từ khi nào, nghiêm trang trả lời.

Quân Khuynh Diệu liếc sang Ian, ánh mắt lạnh như băng, tràn ngập đối địch và bài xích. Ian lại mỉm cười dịu dàng với Gia Cát Minh Nguyệt. Mặt Quân
Khuynh Diệu nháy mắt liền trở nên vặn vẹo. Lăng Phi Dương khẽ nhíu mày,
nhìn tất cả, ra chiều suy nghĩ.

Về phần Băng Thánh Nữ đáng
thương, bây giờ ả đang quỳ rạp trên đất, lòng đầy bi phẫn. Ả cảm thấy,
từ ngày gặp phải Gia Cát Minh Nguyệt, vận rủi vẫn luôn theo sát ả. Lúc
trước, thất bại thảm hại trước mặt vô số Ma Pháp Sư ở Miranda đã khiến
danh dự của ả đi quét rác, sau đó ở Giáo Đường Sous tưởng chừng đã túm
được cái đuôi của Gia Cát Minh Nguyệt, sắp giải được mối thù, nào ngờ
mọi người đều bao che cho nàng, ngay cả đường huynh cũng lâm trận bỏ
trốn, may thay có Hắc Ám Thần Điện đột ngột xâm nhập, vốn định nhân cơ
hội biểu hiện để giành lấy ủng hộ, nhưng vì tham lam mà chữa tốt thành
xấu, cuối cùng phải gánh lấy giận dữ và phỉ nhổ.

Đừng nói Băng
Thánh Nữ, dù có là người tâm trí kiên nghị hơn nữa, chỉ sợ cũng ba lần
bảy lượt thổ huyết. Cho nên ả cứ phun máu phun máu, phun a phun.

Ngay lúc Băng Thánh Nữ rơi xuống, Thực Thi Quỷ tiến hóa cuối cùng cũng xuyên thủng phòng tuyến, hai mắt đỏ ngầu lao vào nhóm tín đồ.

Khi nhóm người Thánh Chủ định dời chiến trường lần hai để chạy tới hỗ trợ, bóng
dáng Gia Cát Minh Nguyệt đã nhoáng lên một cái, như bảo kiếm ra khỏi vỏ, sắc bén mà nghiêm nghị xông ra.

Nàng chẳng thèm quan tâm Băng
Thánh Nữ sống hay chết, nhưng không thể không quản sống chết của các tín đồ, điều này và tín ngưỡng không có quan hệ gì với nhau cả. Trong đám
người có cả phụ nữ, người già, và trẻ em. Chỉ cần có lòng thương, đều
tuyệt đối không thể đứng nhìn họ chết thảm dưới móng vuốt Thực Thi Quỷ.

Giữa không trung, một bóng người lẳng lặng trôi nổi, sau lưng nàng là đôi
cánh trong suốt vỗ nhẹ nhàng, tạo nên một mảng hào quang thần bí, sắc
mặt nàng bình tĩnh, không hề cố ý ngụy trang vẻ xót thương gì đó, nhưng
qua ánh mắt sáng ngời không một tia tạp chất, lại lộ ra tình cảm thân
thành nhất.

Từng đợt ánh sáng trắng thánh khiết từ cơ thể nàng
tỏa ra, như tơ vờn quanh cơ thể nàng, khiến nàng càng thêm cao quý, cáng thêm thanh nhã, thánh khiết.

Gia Cát Minh Nguyệt! Mọi người đều ngẩng đầu nhìn nàng. Giờ phút này, trong lòng vô số người đều dâng lên vô hạn hy vọng.

Thời gian, như ngừng trôi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận