Ngụy trang thiên phú: ngươi giảo hoạt giống như hồ ly, ngươi âm hiểm giống như rắn độc, ngươi luôn tự thích nguỵ trang cho chính mình, cả người ngươi đều là giả dối, ai cũng không nhìn thấu được nội tâm của ngươi.
Năng lực thiên phú của ngươi có thể tăng theo cấp bậc, trước mắt cấp bậc thiên phú của ngươi là cấp một.
Tuệ nhãn thiên phú: ngươi có đôi mắt tựa chim ưng, ngươi có cảm ứng tựa tiên tri, ngươi tựa như tử thần có thể nhìn thấu linh hồn của toàn bộ sinh linh, ngươi có tuệ nhãn có thể khám phá thế gian, cũng không bị bất kỳ hư ảo và giả dối gì mê hoặc.
Năng lực thiên phú có thể tăng theo cấp bậc, trước mắt cấp bậc thiên phú của ngươi là cấp một.
"Má! " Nhạc Dương thiếu chút nữa đã ngã quỵ, hắn nghĩ thầm, mình có giảo hoạt âm hiểm sao?Mặc dù khi kỵ binh cách một khoảng, hắn đều nhắm bắt vào con ngựa, nhưng chiêu này người nào chả có.
Còn tuệ nhãn, Nhạc Dương cảm thấy về phương diện này mình cũng không được mạnh lắm, bởi vì khi ca sĩ cải trang, ngoại trừ Vương Vũ tỷ và Thương Tỉnh, Cát Trạch cùng với Tứ Vương ra, hắn cũng không ra được mấy người.
Như vậy cũng có thể coi là tuệ nhãn sao?Về phần ngụy trang, vậy thì còn chưa tới mức đó, hắn cơ bản không biết mấy loại dịch dung hoá trang gì đó, nhiều nhất chỉ là nói dối lừa gạt người ta mà thôi!Hơn nữa, ai mà chưa từng nói dối qua chứ? Cho dù là đứa con nít, nếu phụ huynh hỏi là ai lén xem phim tình cảm “vận động”, có ai mà ngu ngốc thừa nhận thẳng thắn chứ?Vậy thiên phú Song Tử Tinh…Nhạc Dương có cảm giác không biết nói gì, hắn chỉ muốn ngồi xuống vẽ vòng vòng ở góc tường.
"Tam nhi, cho dù ngươi không có thiên phú cũng không sao, chỉ cần ngươi cố gắng, Tứ Nương tin ngươi nhất định sẽ trở thành cường giả giống phụ thân mình!" Hốc mắt của phu nhân xinh đẹp đỏ lên, thanh âm mang chút nghẹn ngào an ủi Nhạc Dương.
"Hả?" Nhạc Dương hoang mang, rõ ràng hắn có thiên phú Song Tử Tinh, tại sao nàng lại nói không có chứ?Chẳng lẽ, nàng không nhìn thấy thiên phú của hắn?Ngụy trang thiên phú chẳng lẽ là kỹ năng bị động? Không thể nào…Nhạc Dương nhảy dựng lên, chỉ vào đồ án trên Triệu Hoán Bảo Điển, khẩn trương nuốt nước miếng, đè ép lại trái tim đang đập thình thịch, hỏi: "Ngươi, ngươi, ngươi không nhìn thấy cái đồ án này sao? Ngươi thật sự không nhìn thấy mấy chữ này sao?".