Tranh thế chủ độngHuyện Thọ Nguyên, đại doanh quân ViệtHoàng Đình Duệ nhìn phong thư trả lời của Chiêu Nan trong tay phụ thân mình rồi nói- Phụ thân, hắn nói sao- Không ngờ hắn lại dễ dàng đồng ý như vậy, ta còn tưởng phải tốn một phen dụng tâm lượng khổ.Hoàng Đình Duệ lại nói:- Phụ thân, mặc Chiêu Nan, là người nóng nảy, nhưng bên cạnh hẳn cũng phải có quân sư, hiền tướng, hắn dễ dàng đồng ý quyết chiến như vậy, e rằng sau có hậu chiêu, chúng ta cũng cần phải đề phòng kỹ hơn mới đượcVũ Tá Kiên, gật đầu tiếp lời,- Đại Soái, công tử nói phải, Muốn dụ đại quân của Chiêu Nan tiến vào mai phụ c của chúng ta không dễ dàng, hắn vội vàng đồng ý như vậy, ắt hẳn đã đoán ra điều gì đó rồi.Đọc lại bức thư trong tay, rồi lại suy nghĩ hồi lâuHoàng Đình Thể lại nói:- Đúng vậy, ai mà biết hắn có tương kế tựu kế hay không? Phải biết rằng thủ hạ dưới trướng hắn, cũng có không ít kẻ giổi dùng binh phápShoppeLê Thập Thí vốn là hàng tướng của nhà Nguyễn năm xưa trong trận đánh Phú Xuân quân Trịnh qua sông Gianh, tiến sát đến doanh lũy Trấn Ninh - vốn là nơi hiểm trở, , quân Trịnh tấn công nhưng không hạ được.
Hoàng Ngũ Phúc sai Hoàng Đình Thể cầm một cánh quân đi bí mật tiến sát đến doanh lũy Trấn Ninh.
Bên quân Nguyễn, cai đội mã quân Hoàng Văn Bật và Lê Thập Thí mở cửa đồn ra hàng.
Tướng giữ đồn là Tống Hữu Trường bỏ chạy.
Quân Trịnh chiếm được lũy Trấn Ninh.
Hoàng Ngũ Phúc kéo đại quân vào, san phẳng lũy., nhờ có việc ra hàng này nên Lê thập Thí được Trịnh Sâm phong là Trung Lang tướng, cho đi theo Hoàng Đình Thể, lúc này hắn nói:- Đại Soái, thuộc hạ cho rằng, Thủ hạ của Chiêu Nan, thật sự là rất mạnh.
Nhất là tên Khamtai đó tuyệt đối không thể xem thường.
Sau này sợ là sẽ có một trận ác chiến.
nếu muốn quyết chiến với chúng ở Thọ Nguyên này, chúng ta cần phải chuẩn bị thật kỹ.
lý do mà Lê Thập Thí nói vậy chính là trong trận đánh hôm qua, quân địch chỉ có vài trăm tên mà lại không bỏ chạy liều chết đánh nhau với hai ngàn quân đại việt, để giết được hơn bốn trăm tên này, kỵ binh đại Việt thương vong đến 500 người, nếu không phải có ưu thế, chỉ sợ ai thắng ai bại khó mà nói trước được.Tướng sĩ quân Viêng Chăn dũng cảm gan dạ không phải nói chơi, nếu không làm mất nhuệ khí của chúng, chỉ sợ….- Tướng quân nói đúng!Hoàng Đình Thể gật đầu, trầm giọng nói;- Quân Viêng chăn tuy rằng năm xưa đánh mất Xiêng Khoảng, thế nhưng bọn họ dù sao cũng là lão binh, sức chiến đấu không thể coi thường,.
Tuy nhiên, tính toán trận đấu này vào ba ngày sau chúng ta cần phải tận lực ổn định trận tuyến mới có thể khiến cho quân Viêng Chăn đang trên đà chém giết.
mất bình tĩnhVũ Tá Kiên nói:- Chiêu Nan, từ khi lên ngôi luôn muốn lấy lại cương thổ, trong mắt hắn chỉ sợ không coi người khác ra gì.
Ngày sau, bọn chúng đến đây, nếu chúng ta xử lý tốt một chút, nhất định bọn chúng sẽ sập bẫy/Hoàng Đình Thể gật đầu, lại hỏi Hoàng Đình Duệ-Đê Tiên Lãnh đã sẵn sàng chưaHoàng Đình Duệ nhanh chóng chắp tay hành lễ, đáp:- Phụ soái yên tâm, hài nhi đã triệu tập dân phu, cùng binh sĩ, đào sâu vào chân đê, lại chôn hai trăm quả thiên lôi, chỉ cần châm ngòi, cả khúc đê đó sẽ không còn nữa, sẵn sàng đợi lệnh phụ soái.- Tốt!Hoàng Đình Thể vui vẻ gật đầu, lại nói:- Vũ tướng quân, bản soái giao cho ngươi di dời dân chung thế nào rồi,.- Hồi bẩm đại soái, chiều nay tốp dân chúng cuối cùng sẽ vượt sông sang phía bờ đông,Hoàng Đình Thể gật đầu,- Người nói với bọn chúng sắp xếp cho nạn dân cho tốt, nói với nạn dân, thiệt hại này của bọn họ, sau này ta nhất định, bẩm tấu Vương thượng, việc di dời này bách tính cũng được tính lập công.- Tuân lệnh.Hoàng Đình Thể lại nói- Ngày tới, quân Chiêu Nan đến đây, nhất định phải đánh cho hắn không ngóc đầu lên được, Hoàng uy của Đại Việt ta không đến lượt hắn xúc phạm.- Đại Soái yên tâm, thuộc hạ nhất định không làm nhục mệnh.Hoàng Đình Thể lại nói:- Lê Thập ThíLê Thập Thí chắp tay hành lễ, nghiêm nghị nói:- Có mạt tướng- Truyền lệnh ta, toàn quân chỉnh đốn, hai ngày sau, sẵn sàng đợi lệnh.……………….Hai ngày sau, Ngoại thành huyện thọ nguyênNăm vạn quân Đại Việt đã bày thành trận pháp nghiêm mật, tám ngàn kỵ binh bảo vệ hai cánh, một vạn võ tốt trọng giáp ở tiền tuyến, phía sau là đội cung tiễn thủ cùng với khinh binh tử sĩ của Phủ Binh.
ở giữa, đội hình Hoàng Đình Thể cho giấu hai ngàn tay súng mới được kinh thành huấn luyện, đây chính là quân át chủ bài của lão, lão tin rằng, trận này quân Chiêu Nan nhất định đại bạiỞ nơi trung quân là đại kỳ của Hoàng Đình Thể, lão có vẻ mặt lạnh lùng đang đứng trên đài cao, đại chiến sắp xảy ra nhưng trong lòng lão trái lại không chút khẩn trương.
Sống hay chết, thắng hay bại, tất cả đều ở trận chiến này.
Lão đã tưng tham gia vô số trận đánh lớn nhỏ, hôm nay không phải Chiêu Nan bại thì chính là Hoàng Đình Thể lão vongGió mùa đông bắc thôi chiến kỳ tung bay phần phật, áo choàng đỏ của lão cũng tung bau trong gióPhía sau lão, Vũ Tá Kiên đang nhìn hướng ra xa xa, bỗng nhiên hắn rút hoành đao hô lớn- Đại soái, quân địch tới.Hoàng Đình Thể yên lặng gật đầu, thái độ vẫn lãnh đạmPhía tây xa xa truyền đến từng đợt kèn trầm thấp.
rồi tù và, rồi trống theo một tiết tấu đắc biệtLập tức, từ phía đường chân trời xa xôi liền xuất hiện một đường đen tuyền, thời gian càng trôi đường tuyến màu đen này đang hướng về hai cánh chậm rãi kéo dài, đồng thời càng lúc càng đậm, trong phút chốc một loạt tinh kỳ xuất hiện.
Ngay sau đó toàn bộ đường tuyến màu đen này biến thành biển người, quân Chiêu Na đã tớiTrên đồng hoang mênh mông,gần bảy vạn quân Viêng chăn đang di chuyển cuồn cuộn xuống phía đông.Ở giữa đoàn quân, Chiêu Nan đứng trên chiến xa nạm vàng và ngà voi, do hai thớt voi chiến khổng lồ kéo.
Từ trên chiến xe cao lớn nhìn xuống có thể nhìn thấy được toàn bộ người đang di chuyển, dòng người cuộn trào mãnh liệt.
Một sự hào hùng kỳ lạ bỗng chốc trào lên trong lòng Chiêu Nan, trong khoảnh khắc từ tứ chi tràn ngập lên toàn thân.- Đất đai của tổ tiên chúng ta, uy danh của vương quốc cổ chúng ta, hôm nay sẽ tái hiện lại trên mảnh đất nàyTầm mắt hắn lại nhìn về phía xa xa lẩm bẩm nói:- Lão thất phu hoàng đình thể, chỉ là một đám ô hợp thôi, lại dám thách thức trẫmDứt lời, hắn quay đầu lại quát:- Chiêu MânChiêu Mân vội giục ngựa tiến lại gần, ở trên ngựa chắp tay hành lễ, hiên ngang nói:- Có mạt tướng.Người cùng với Khamtai đại tướng quân, Dẫn tinh binh bản bộ đập nát quân đại Việt cho trẫm, không làm được mang đầu đến gặp.- tuân chỉChiêu Mân ầm ầm hô rồi thúc ngựa chạy lên phía trướcTiếng kèn vang sau lưng Chiêu Nan vang lên, đại quân đang cuồn cuộn xuống phía đông bỗng chốc chia làm hai nhánh.
Bốn vạn quân dàn trận ngừng lại.
Khamtai cùng Chiêu Mân mang theo ba vạn đại quân tiên phong tiến thẳng vào trận hình quân đại ViệtPhía trước trận quân Đại Việt, một vị tướng đã đứng sẵn ở đó, giơ cao trường mâu hô lớn- Đại Việt Trung Hưng, Chiêu Nan Đại BạiQuân sĩ phía sau hắn cũng hô to,- Đại Việt Trung Hưng, Chiêu Nan Đại Bại- Đại Việt Trung Hưng, Chiêu Nan Đại Bại……Phía bên kia Khamtai giận tím mặt quát lớn- Ngươi là tên nào, mau báo họ tênViên tướng này không hề sợ hãi mà đáp- Bản tướng Trương Thiết, dưới trướng Hoàng đại soái, hôm nay sẽ lấy cái đầu chó của ngươi,- lớn mậtDứt lời, Khamtai vung đại kích lên dẫn đầu xông lên phía trước, ba vạn quân Chiêu Nan ở trận địa phía sau cũng điên cuồng gào rống xông tớiPhía Nam Quảng Nam, Trấn Trà Giang, trong thị trấn nho nhỏ này đã tập hợp ba vạn đại quânTrong đại đường huyện nha, hầu hết đã tập hợp tất cả các tướng lĩnh của Thuận Hóa,Nhận được lệnh của Hoàng Đình thể, phó tướng Hoàng Phùng Cơ lập tức để lại một vạn quân coi giữ thuận hóa, còn lại mang tất đến nơi nầy, phía bên kia trấn Trà Giang chính là Quảng Ngãi, dất đai của Tây SơnTrận chiến này, Hoàng Phùng Cơ ngoài quân bản bộ, thậm chí còn huy động cả phủ binh, lại mang hết tù nhân bị án tử ra, lão hứa hẹn chỉ cần thắng trận, sẽ thả tự do cho bọn chúng, trong thời gian ngắn ngoài ba vạn người lão mang tới, thì đã trưng tập thêm được hai vạn người lão lão lập tức chia làm đôi đóng giữ tại Trà Giang và Trà Giáp………..Khác với quânĐại Việt, mặc dù phải lo chiến đầu với chúa nGuyễn thế nhưng quân Tây SƠn lại chưa bị thiếu lương thực, kho lương của Tây SƠn vẫn còn duy trì được chiến tranh hai mặt chí ít là một năm nữaĐể thi hành chiến dịch cầm châm quân Đại Việt lần này, quân Tây Sơn đã mang ta Quảng Ngãi năm vạn người cộng thêm mười ngàn dân phu.
Thế nhưng Nguyễn Nhạc căn bản là không muốn chiến, bản ý của lão là sẽ án binh bất động, đến khi nào Chiêu Nan và Đại việt phân ra thắng bại thì quân Tây SƠn của lão mới tùy theo tình hình mà hành động.
Lúc đó, bất kể là ai thắng, hai bên đều đã sức cùng lực kiệt, Đại quân Tây SƠn của lão có thể nói không ngoa chính là ngư ông đắc lợi.Nguyễn Nhạc đã tính rất kỹ, nếu như thực sự Chiêu Nan thắng, vậy, Tây Sơn sẽ nhân cơ hội quét sạch Quảng Nam, lấy lại Hải Vân quan, làm bàn đạp tiến ra Bắc hà, sau đó nghĩ cách đánh Thuận Hóa.
Nếu Đại Việt thắng, vậy thì quân Tây SƠn, ngoài việc đánh nhau với liên quân Xiêm Nguyễn Ánh, sẽ sử dụng cánh quân này, vòng qua SeKong, đánh vào Quảng NamMấy ngày nay, Nguyễn Nhạc một mặt điều binh tiến vào nam, một mặt vẫn quan tâm đến cuộc chiến ở Quảng Nan.
Thám báo của lão ngựa không dừng vó, liên tục mang theo tin tức đến Đồ Bàn..