Trinh Tiết Liệt Phu


Tiểu nha đầu đã trưởng thành.

Trịnh Đình nở nụ cười xinh đẹp với Dung Thù, mà Dung Thù cứ như vậy luân hãm.

Ba năm sau, bất chấp mặt mũi của thiếu nữ và sự can ngăn của phụ thân, nàng mang theo của hồi môn kếch sù gả cho Trịnh Đình, khi đó Trịnh Đình còn là một tu soạn lục phẩm nho nhỏ của Hàn Lâm viện.

Sau khi cưới, hai người trải qua một khoảng thời gian trong mật thêm dầu, sau này khi chức quan của Trịnh Đình ngày càng lớn, mối quan hệ giữa hai người dần dần trở nên nhạt nhẽo, Dung Thù luôn cho rằng đây chính là cái gọi là nước chảy nhỏ thì chảy dài [1], cho tới hôm nay nàng mới biết được nước chảy nhỏ thì chảy dài là giả, mà thay lòng đổi dạ mới là thật.


[1] Biết cách sử dụng tiết kiệm thì không bao giờ thiếu"A nhẹ chút, nhẹ một chút đi mà! Đình ca ca, coi chừng đè lên đứa nhỏ.

"Nữ tử bị nam tử đè dưới thân, tiếng rên rỉ uyển chuyển giống như tiếng chim kêu, khiến lòng người mềm nhũn.

Nàng ta có làn da rắng ngần, tay chân thon thả, nhưng từ dáng người phóng đãng của hai người, có thể thấy bụng của nữ tử kia to đến bất thường.

"Đã mang thai đứa thứ ba cho gia rồi, còn đạo đức giả gì nữa? Cái đó đâu có dễ hư như vậy?" Giọng nói của nam nhân khàn đục, tràn đầy hưng phấn, động tác dưới người của hắn ta cũng càng lúc càng lớn, hắn ta chạy nước rút đâm vào dưới người nữ tử kia hết lần này đến lần khác, đang mang thai đứa thứ ba, mà âm hộ nhỏ vẫn còn rất chặt, thực sự là muốn được chơi mà.

Tiếng kêu duyên dáng của nữ tử kia giống như một con dao, đâm mạnh vào trái tim Dung Thù, nàng cho rằng Đình ca ca là tên gọi độc quyền của một mình nàng, ai biết ở trên giường tre lại chỉ là một danh từ bình thường, dường như bất kỳ nữ nhân nào gọi, nam nhân này đều có thể đáp lại.


Con dao thứ hai là đến từ nam nhân nàng yêu, hóa ra hắn ta cũng có một mặt mạnh mẽ như vậy, nàng luôn cảm thấy giữa bọn họ thiếu kích tình, hắn ta quá mức tôn trọng nàng, thậm chí lúc phu thê hai người đôn luân cũng không có cảm xúc hưng phấn như thế, hắn ta bình tĩnh đến mức giây tiếp theo sẽ lễ phép hỏi nàng, nương tử, vi phu có thể cắm vào hay không?? Nương tử đã tới chưa?? Nương tử đã kết thúc rồi sao?"Ahhh, Đình ca ca, đau quá đi!" Nữ tử nũng nịu kêu gào làm Dung Thù ở ngoài cửa sổ cũng cảm thấy mặt mình ngượng ngùng đỏ lên.

"Đau mới là yêu cưng đấy! Hãy để gia dùng côn thịt to này yêu thương Quyên nhi thật nhiều nhé!" Hai đùi của nữ nhân dang rộng ra, côn thịt ở giữa mạnh mẽ không ngừng cắm vào rút ra, khiến nữ tử bên dưới bắn nước tung tóe, ríu rít nức nở, hai vú trắng như tuyết bị nam nhân nắm chặt, nhào nặn thành đủ loại hình dáng, trên mặt nữ nhân có vui thích nhưng cũng có đau đớn.

Con dao thứ ba lại đến, Trịnh Đình luôn gọi nàng là nương tử, hoặc là Dung Thù, hắn ta không bao giờ gọi nàng là cục cưng, Nhưng hắn ta đã thể hiện ra phần nam tính mạnh mẽ đối với nữ tử kia, đó là điều mà Dung Thù vẫn luôn khao khát, được nam nhân của mình đối xử như một người phụ nữ nhỏ bé và che chở dưới cánh chim của hắn.

Dung Thù chậm rãi nhắm hai mắt lại, tiếng bạch bạch bạch trong lòng càng lúc càng kích động, hai người gầm lên, tiếng thở gấp, ngâm nga, tạo nên một giai điệu yêu, ghét, giận, mê đắm giữa nam và nữ trong thế giới phàm trần này.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận