Trinh Tiết Liệt Phu


Chương 55: Giống như đứa trẻ

Từ sau khi Dung Xu trở lại Dung phủ, tin tức Dung Xu và Trịnh Đình hòa ly chính thức bùng nổ ở Trường An, tin tức như vậy ở hậu trạch là một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhiều phụ nhân ở hậu trạch ghen tị với xuất thân, mỹ mạo, hôn nhân hài hòa của Dung Xu cùng ôm tâm tính xem kịch với việc này, vì thế mới trải qua một ngày ngắn ngủi, chuyện này đã trở nên rất phổ biến, mọi người cũng không hề hay biết, không ngừng thảo luận về nguyên nhân hòa ly của hai người.

 

Có người nói là do Dung Xu không có con, có người nói là do Dung Xu ngang ngược, đây là chuyện thường tình của con người, cũng là thế thái vô lương, khi một nữ tử hòa ly, mọi người tự nhiên đổ hết trách nhiệm tội lỗi lên người nữ nhân, đương nhiên cũng có cách nói tương đối gần chân tướng, dưới sự kiểm soát của Hoắc Tiêu và Dung Lâm, phái một đám người lưu truyền một cách sinh động chuyện Trịnh gia đối xử với nhi tức như thế nào, chuyện Trịnh Đình nuôi ngoại thất bên ngoài hơn nữa còn mang theo đứa trẻ trở về bức phát thê rời đi ra sao, tin đồn như vậy càng lúc càng lớn khiến cho xe ngựa Trịnh Đình rời khỏi phủ từ sáng sớm đã bị người qua đường giàu ý thức chính nghĩa ném đầy một đống rau thối.

 

Chuyện ầm ĩ không lọt vào tai Dung Xu, nàng cũng không quá để ý, nếu muốn nàng nói cho biết, thì sau khi hòa giải, nàng đã sống một cuộc sống hạnh phúc mà nàng chưa từng có trong năm năm qua, cuối cùng nàng cũng đã được tự do, không cần nhìn sắc mặt bà bà cũng có thể đi làm chuyện mình thích.

 

Mỗi ngày của Dung Xu đều rất thú vị.

Sáng sớm, Dung Xu đi tới sản nghiệp duy nhất trong số đông đảo sản nghiệp của nàng phát triển âm, phần sản nghiệp này là nàng kinh doanh trước khi xuất giá, lúc khai trương Hoắc Tiêu đã đầu tư toàn bộ tài sản của mình vào đây, đây cũng là sản nghiệp đầu tiên của Dung Xu.

 

Mà đối tác quan trọng nhất của sản nghiệp chính là phu nhân Tiền Bảo Châu của Mộc Viễn, cái tên Tiền Bảo Châu vừa nghe đã cảm thấy rất giàu có, quả thật cũng là như thế, nàng là nữ nhi của người giàu nhất Trường An, nữ nhân giàu có nhất Đại Vân.

 

Trong năm năm này, Trịnh lão phu nhân vô số lần muốn Dung Xu rút vốn, nhưng đây là sự khăng khăng thiểu số của Dung Xu, cũng là sự phản kháng duy nhất của nàng. Từ Hữu Đường được Dung Xu thành lập khi mới cập kê, tính chất có phần tương tự với Từ Ấu Cục, nhưng điều đặc biệt chính là, Từ Hữu Đường chuyên môn thu nhận những đứa trẻ giống như Hoắc Tiêu, mất phụ mẫu trong chiến tranh, không nơi nương tựa.

 

Lúc mới đầu, Dung Xu huy động vốn từ Dung Vân và các quý nữ khác trong kinh, thiết lập Từ Hữu Đường này. Lúc trước tất cả nữ quyến có danh tiếng ở Trường An đều góp vốn, ngay cả đương kim hoàng hậu cũng quyên góp không ít. Tại lễ khai trương, thánh nhân còn tự mình đến đề chữ lên tấm bảng hiệu, xem như cho Dung Xu mặt mũi cực lớn.

 

Theo lý mà nói, cơ sở vật chất như vậy nên được nhà nước tài trợ, nhưng năm đó thiên tai không ngừng, biên quan cũng chiến hỏa liên miên, chi tiêu của hộ bộ rất eo hẹp, vì thế đã để dân gian gây quỹ thiện đường.

 

Mấy năm nay tài chính quốc gia dồi dào, Dung Xu vẫn để cho Từ Hữu Đường tiếp tục hoạt động. Từ Hữu Đường không chỉ cung cấp dịch vụ chăm sóc điều dưỡng, mà còn cung cấp dịch vụ giáo dục mà Từ Ấu Cục công lập không có.

 

Từ Hữu Đường thuê Nho gia có tiếng đương thời làm phu tử văn khoa, mời nữ phu tử có cả tài và đức đến giáo dục nữ nhi trong đường, cũng lấy các tướng lĩnh ở doanh trại ngoại ô kinh thành giao làm sư phụ võ khoa, để tất cả bọn nhỏ có thể thích nghi và phát huy tài năng.

 

Đây cũng là một phần lương hưu của đại doanh Tây Bắc, để cho các tướng sĩ càng thêm dũng cảm tiến lên phía trước, không lo lắng, Từ Hữu Đường không chỉ nuôi dưỡng mấy đứa nhỏ, còn kinh doanh đồ thêu, tất cả nữ công bên trong đều là góa phụ tướng sĩ, hàng năm còn có thể tổ chức đấu giá từ thiện, giới quý phụ ở Trường An đều lấy việc rải bạc tại hội đấu giá từ thiện làm con đường để giành được danh tiếng tốt.

 

Trước khi xuất giá, vào ngày mười lăm hàng tháng Dung Xu đều đến Từ Hữu Đường ngồi dự thính, nhưng sau khi xuất giá, số lần đến ít ỏi có thể đếm được trên đầu ngón tay.

 

Hiện giờ đạt được tự do, Dung Xu lập tức dành thời gian, mang theo Thu Phong và Hạ Hà cùng một xe ngựa chở đầy điểm tâm đi tới Từ Hữu Đường.

 

Dung Xu tuy rằng rất ít đến Từ Hữu Đường, nhưng bọn trẻ ở Từ Hữu Đường đều biết có nhân vật số một như vậy, lứa trẻ đầu tiên của Từ Hữu Đường đã trưởng thành, có không ít trong số đã nhập ngũ trở thành tướng sĩ ở đại doanh Tây Bắc, cũng có một ít lưu lại hỗ trợ duy trì hoạt động của Từ Hữu Đường.

 

“Nhị tiểu thư!” Thiếu niên tràn ngập sức sống tên là Trần Cầu, một trong những đứa trẻ đầu tiên tiến vào Từ Hữu Đường, năm đó hắn năm tuổi, còn phải có người dỗ dành mới có thể ngủ được, hiện giờ đã mười bốn tuổi, đang chuẩn bị thi võ cử.

 

Trần Cầu là người có mày rậm mắt to, hắn vô cùng sùng bái Hoắc Tiêu, mục tiêu của hắn là tiến vào cấm vệ Vũ Lâm quân của thiên tử.

 

“Nhị tiểu thư!” Vừa nghe thấy có người gọi Nhị tiểu thư, một đám trẻ con lập tức xông ra, nếu cao lớn chắn ở hàng ghế đầu thì sẽ bị người phía sau chen lấn xô đẩy.

 

Những đứa nhỏ ở phía sau không ngừng la hét, tiếp tục gọi người, mọi người đều nói nhị tiểu thư tới đây, cũng không phải bởi vì bọn nhỏ biết Dung Xu hòa ly, mà ở trong suy nghĩ của bọn chúng, Dung Xu vĩnh viễn là Dung nhị tiểu thư tận tâm tận lực trợ giúp bọn họ.

 

"Được rồi được rồi, đi vào đi! Các em không cần phải học sao?"Thu Phong nghiêm mặt lên: "Nếu không đi vào thì điểm tâm cũng sẽ không đi vào đâu.”

 

Vừa nghe được hai chữ điểm tâm, bọn nhỏ hoan hô đi vào trong phòng, trên mặt Dung Xu bất giác nở nụ cười, những đứa nhỏ ngây thơ, nghe được có thức ăn cũng không quên nàng, hai tay nàng bị những bàn tay nhỏ bé mềm mại, trắng nõn nắm lấy kéo vào trong.

 

Dung Xu nhìn nụ cười trên mặt bọn nhỏ, trên mặt cũng vô thức lộ ra nụ cười, phía sau nụ cười này có chút chua xót, thực ra là nàng cứng miệng.

 

Dung Xu thật sự rất thích trẻ con, cũng rất muốn có con, chỉ là nàng không thể sinh, tuy rằng hôm nay nàng cảm thấy không có con là phúc phận của nàng, nhưng khi nhìn thấy bọn nhỏ ngây thơ cười đùa, trong lòng nàng vẫn có một chút tiếc nuối, đáng tiếc kiếp này nàng vĩnh viễn sẽ không có con của chính mình, có thể chăm sóc những đứa nhỏ của những tướng sĩ đã hy sinh là phúc khí của nàng.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui