Trò Chơi Ái Tình


Khi Lâm Thiển đang nghĩ đến người đàn ông khác, thì người chồng của cô lại nghĩ đến cô.

Hôm nay là thứ bảy, Khương Đào bận rộn nguyên một ngày ở công ty của bố anh ta.

Gần đây Cục bảo vệ Môi trường kiểm tra liên tục và đóng cửa không ít các nhà máy nhỏ.

Bố Khương có một chút quan hệ ở nơi này, nhưng một loạt các tài liệu và chuyện cải thiện bố cục ở nhà máy khiến ông cũng vội tới mức chân không chạm đất.

Trong lòng ông đột nhiên hiểu ra tại sao lúc trước sau khi tốt nghiệp con trai của ông lại không muốn đến công ty hỗ trợ cho ông mà lại làm công việc lãnh đạo ở một công ty nổi tiếng.

Dù sao thì nhà máy này về sau cũng thuộc về anh ta, hiện tại anh ta muốn ra ngoài học hỏi thêm nhiều thứ cũng rất tốt.

Khương Đào không quan tâm đến ý tưởng của bố anh ta, sau bữa cơm chiều buồn không lên tiếng thì anh ta đã lái xe đến phòng tập thể hình.

Anh ta vẫn luôn có thói quen tập thể hình, sau khi kết hôn cũng vẫn kiên trì như vậy.

Không chỉ vì muốn có thân hình đẹp mà còn vì mỗi lần phát tiết xong, đổ mồ hôi đầm đìa trong lòng anh ta cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.


Trước kia anh ta phiền não chuyện tính tình vợ lạnh nhạt, nên anh ta mới trăm phương nghìn kế dụ dỗ cô tham gia trò chơi đổi vợ, để cô học cách giải phóng bản thân, dũng cảm đối mặt với chuyện tình yêu và hưởng thụ sự sung sướng.

Thật vất vả mới dỗ dành cô đồng ý chuyện này, nhưng hành trình đi đảo Hồ Tâm lại làm anh ta cảm thấy hối hận.

Anh ta không nghĩ tới vợ mình ngày thường mềm mại giống như con thỏ con đột nhiên lại trở nên cứng đầu, bỏ mặc anh ta quay về nước không nói, cô còn dám trốn anh ta xin tham gia huấn luyện chức nghiệp ở tại thành phố Giang.

Chuyến du lịch năm nay của công ty đã sắp xếp xong xuôi vào kỳ nghỉ, bên này bố anh ta lại gặp phải những đợt kiểm tra môi trường, anh ta vội đến sứt đầu mẻ trán, phải chuẩn bị tư liệu, sau đó lại phải gọi điện xã giao.

Anh ta gọi điện Thiển Thiển cũng không nghe, gửi tin nhắn thì chỉ trả lời một hai câu.

Tính ra thì đã nửa tháng anh ta chưa được nghe giọng nói của cô.

Khương Đào chạy trên máy đi bộ nửa giờ, sau đó lại huấn luyện lại mấy lần.

Hiện tại anh ta đang nằm nghiêng trên bàn, bắt đầu luyện tạ tay.

Ánh đèn ở phòng tập chiếu vào làn da trần của anh ta, chiếc áo thun ướt đẫm mồ hôi đã dính vào da thịt.

Cánh tay dơ tạ không ngừng bật ra một sức bật vô cùng cường tráng, từng giọt mồ hôi lăn từ trên trán xuống.

Cách một tấm kính, Kiều Mộ Ngưng nhìn anh ta một lúc lâu.

Cho dù đã có quần áo che chắn nhưng vẫn có thể cảm giác được cơ bắp rắn chắc cân xứng của anh ta.

Đôi môi cô ta mím chặt lại, đôi mắt lạnh lùng kiêu ngạo dường như không có tiêu cự, không thể nhìn ra sự tồn tại của cô ta.

Nhớ lại buổi tối ngày hôm đó, người đàn ông này ấn cô ta lên tường của phòng tắm, miệng phát ra những tiếng thở dốc như dã thú.

Dương vật đang điên cuồng thọc ra rút vào ở tiểu huyệt của cô ta, mỗi lần đi vào lại nghiền nát hoa tâm.

Nhìn phần tay phồng lên mỗi khi anh ta ép tạ xuống, hai chân của cô ta lại cọ xát như có như không.


Cô ta cong môi nở một nụ cười xinh đẹp, đứng dậy khỏi cái ghế tròn ở khu nghỉ ngơi đi vào phòng thay quần áo.

Đương nhiên Khương Đào nhìn thấy người phụ nữ này, Kiều Mộ Ngưng rất xinh đẹp.

Ở khu vực nghỉ ngơi của phòng tập, cô ta chính là tiêu điểm trong ánh mắt của mọi người chỉ là anh ta không có hứng thú.

Sau khi tắm rửa xong đi ra, Kiều Mộ Ngưng lười biếng dựa vào trước tủ đựng đồ của hắn, cô ta cười với hắn một cái, ánh mắt tràn đầy vẻ quyến rũ mê hoặc.

Dáng người người đàn ông này thật sự rất đẹp, phần trên của cơ thể trần trụi có những đường rãnh rất rõ ràng.

Phần bụng dưới rắn chắc không có chút thịt thừa nào cả, khuôn mặt cũng rất đẹp, mặc dù không anh tuấn như chồng của cô ta…

Trong lòng cô ta đột nhiên đau xót, nhưng rất nhanh đã kìm nén cảm xúc lại, ngón tay cô ta câu lấy khoá mà Khương Đào treo ở trên tủ.

Đôi môi xinh đẹp nhếch lên cười nói, “Tôi đến thành phố C, anh không mời tôi đi uống một chén sao?”

“Tránh ra.”

Người đàn ông lười biếng nói những điều vô nghĩa với cô ta, anh ta đẩy một cái sau đó đứng trước tủ đồ của mình bắt đầu thu dọn đồ.

Trong lòng của anh ta có chút oán hận với người phụ nữ này, cô ta giống như con chó cái nếu ngày đó không phải cô ta đã chọc giận thì tại sao anh ta vừa mới vào nhà đã đè cô ta xuống sô pha đụ cho một trận? Sau khi tắm rửa xong chuẩn bị trở về tìm vợ thì cô ta lại đến câu dẫn…

Ai biết Thiển Thiển sẽ chạy đến, thế mà lại nghe được!


Kiều Mộ Ngưng hừ nhẹ một tiếng, “Khương Đào, dù sao chúng ta cũng là vợ chồng trong một đêm.

Nửa tháng không gặp, tính tình của anh chẳng thay đổi chút nào, khó trách vợ của anh lại chạy trốn!”

Tay đang đóng gói khăn lông của Khương Đào cứng lại, anh ta nghiêng đầu liếc nhìn một cái.

“Loảng xoảng” anh ta túm lấy cánh tay của người phụ này, đẩy cô ta lên trên cửa tủ.

Vẻ mặt nham hiểm giận dữ cười.

“Kiều Mộ Ngưng, cô lại thiếu đụ có phải không?”







Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận