Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Lâm Hạ rất ít khi nhìn thân thể nữ nhân khác, ở tình huống hiện giờ, nàng không thể nào không xem cơ thể nữ xứng, bằng lương tâm mà nói, dáng người của nữ xứng rất đẹp, ngực ưỡn ʍôиɠ cong, chẳng có chỗ nào bắt bẻ được. Hơn nữa nếu so với thân thể hiện tại của mình thì tương phản chính là, bộ vị kia của nữ xứng lông tóc thập phần nồng đậm.

Thiên Thu nhìn thân thể Lâm Hạ, nội tâm nghĩ thầm nữ chủ mang tướng Bạch Hổ, tính ɖu͙ƈ hẳn là rất mạnh. Lâm Hạ nhìn đến khu rừng đen của Thiên Thu cũng nghĩ là, lông tóc rậm rạp như thế, thoạt nhìn còn thêm bộ dáng háo sắc kia nữa, tính ɖu͙ƈ e rằng cũng rất mạnh đi.

Thiên Thu giống như chưa từng khỏa thân trước mặt người khác, giờ phút này bị nữ chủ nhìn chằm chằm, nàng cũng cảm giác thật ngại ngùng. Chẳng qua nàng là người có tư tưởng không thuần khiết, rất khó bỏ qua loại suy nghĩ đây là thế giới thịt văn, giờ phút này cả hai đều trần trụi, dáng vẻ vừa vặn không gầy không béo, nhìn đều cảm thấy rất thịt, Thiên Thu thậm chí còn ngửi được một cỗ mùi thịt. Giống như trêи thân thể nữ chủ thật sự có mùi hương, vì căn cứ tinh thần cầu thật cầu thực, Thiên Thu vô ý thức đến gần nữ chủ hít hà, quả nhiên có một loại mùi hương nhàn nhạt giống kẹo sữa, khiến cho nàng có xúc động muốn ɭϊếʍ một chút, xem có phải ngọt ngào như kẹo sữa thật hay không. Thiên Thu bị ý niệm của mình dọa sợ ngây người, thầm nghĩ đây nhất định là bởi quang hoàn của nữ chủ thịt văn, bỗng làm cho người ta muốn làm mấy chuyện đó với nàng. Không hổ là nữ chủ, chẳng những có Bạch Hổ chi thân, còn tự mang nhũ hương, chuyện này quả thật quá phi logic! Thiên Thu thậm chí còn có loại ý nghĩ đáng khinh, muội muội của nữ chủ liệu có chảy ra loại chất lỏng phản sinh học hay không, không phải mặn mà là ngọt? Ý nghĩ này làm cho Thiên Thu bỗng rất muốn đi chứng thực.

Lâm Hạ vốn dĩ chỉ cảm thấy hai người đều trần trụi thật ngượng ngùng, cố tình nữ xứng còn đến gần khiến cho nàng hết sức khẩn trương, đặc biệt là thời điểm nữ xứng dùng cái mũi ngửi ngửi trêи người mình, làm thần kinh nàng gần như căng chặt sắp đứt. Lâm Hạ nhanh chóng chạy ra chỗ vòi hoa sen, mở nước bắt đầu tắm rửa.

Thiên Thu vốn tưởng rằng nữ chủ kéo mình vào cùng nàng tắm rửa, là vì muốn dụ dỗ mình, vậy mà hiện tại bản thân muốn mắc câu, nữ chủ ngược lại còn né tránh, sao mình lại có cảm giác nữ chủ đang dùng chiêu ɖu͙ƈ cầm cố túng* đây? Thiên Thu nhìn dòng nước ấm chảy xuống thân thể trắng bóng của nữ chủ, phủ lên cánh ʍôиɠ cực kì căng tròn, hết thảy đều tràn ngập dụ hoặc. Thiên Thu thầm nghĩ, nữ chủ không hổ là nữ chủ thịt văn, mình thân là một đại thẳng nữ mà đều xem đến tâm ngứa khó nhịn, thậm chí còn có ý niệm nổi lên trong đầu, chính là muốn sinh ra ảo giác, đem nữ chủ "làm" đến chết đi sống lại.

*Muốn bắt thì phải thả

"Cô muốn chạm vào nữ chủ thì cứ việc chạm vào, thế giới này vốn dĩ không chân thật, nàng chỉ là nữ chủ thịt văn, chỉ thích bị người ta f*ck, cô tùy ý chạm vào, nàng đều sẽ có cảm giác." Hệ thống mất tích đã lâu kia đột nhiên lại lần nữa xuất hiện, đem nữ chủ trở thành một nhân vật không thật sự tồn tại, nó giống như ác ma xúi giục Thiên Thu.

"Vậy không tốt lắm đâu." Mặc dù đã ở thế giới này ngây người một ngày một đêm, Thiên Thu xác thật còn xem những chuyện xảy ra ở nơi này làm như một lúc một lát. Bất cứ một giấc mộng nào, hết thảy trong mộng đều không có logic, thậm chí không có đạo đức, chẳng qua Thiên Thu cảm thấy cho dù bản thân nằm mộng thì cũng vẫn còn là kẻ nhát gan.

"Đây chỉ là giấc mơ mà thôi, ngày thường nhát gan cũng đã đành, trong mộng vì cái gì còn phải nhát gan chứ? Nữ chủ giống như Lâm Hạ, cô không muốn thử chinh phục Lâm Hạ sao? Không muốn nhìn thấy Lâm Hạ cao cao tại thượng kia ở dưới thân cô mà kêu giường sao?" Hệ thống quả thực giống như ác ma trong lòng Thiên Thu, dụ dỗ nàng phạm tội.

Thiên Thu ngẫm lại cũng thấy có đạo lý, dù sao thế giới này tuyệt đối không thể tồn tại chân thực, chỉ là mộng mà thôi, muốn thế nào liền như thế đi, hơn nữa nàng cũng cảm thấy nữ chủ chơi lạt mềm buộc chặt, kỳ thật nữ chủ là hy vọng mình làm chút chuyện không thể miêu tả với nàng đi.

Cứ như vậy, Thiên Thu từng bước đến gần nữ chủ, rồi từ sau lưng ôm lấy nàng.

Lâm Hạ hiển nhiên không dự đoán được nữ xứng sẽ to gan đến thế, đương nhiên nếu nàng từng đọc qua thịt văn liền sẽ biết, thời điểm nàng mời nữ xứng cùng nhau tắm rửa thì cũng phải dự đoán được, đây là loại chuyện có xác suất phát sinh cực cao.

"Chị làm gì vậy? Buông tôi ra!" Lâm Hạ kinh hoảng thất thố nói, nàng muốn đẩy nữ xứng ra nhưng thân thể đáng chết kia tựa hồ bị hút hết sức lực vậy, mềm như bún, căn bản đẩy không ra nữ xứng, đáng sợ nhất chính là, sau khi thân thể trần trụi của cả hai dán sát một chỗ, xúc cảm tê dại cực kì liền khiến cho đôi chân mềm nhũn tựa như muốn nằm liệt, đôi tay tựa hồ cũng có ý thức riêng, chủ động leo lên cổ nữ xứng.

Nếu nữ chủ có một chút giãy giụa, Thiên Thu vốn nhát gan, khẳng định sẽ không dám tiếp tục lỗ mãng, chẳng qua nữ chủ miệng nói như vậy mà lại hoàn toàn không có đẩy mình ra, chuyện này làm Thiên Thu cảm thấy quả nhiên giống như mình nghĩ, rõ ràng nữ chủ đang biểu diễn tiết mục ɖu͙ƈ cự hoàn nghênh, nữ chủ miệng nói không cần, tay lại chủ động leo lên người mình. Bất quá thân thể nữ chủ quả thực mang điện, Thiên Thu cảm giác chính mình đều sắp bị điện của nữ chủ giật đến đôi chân nhũn ra.

"Để tôi giúp cô tắm rửa." Thiên Thu dán đôi môi lên tai Lâm Hạ, ái muội nói, nói xong liền phát hiện bản thân vậy mà có thể không biết xấu hổ đến vậy, thậm chí còn có loại ảo giác mình là cao thủ tán tỉnh.

Thiên Thu có kinh nghiệm lý luận suông cùng với kinh nghiệm tự hải phong phú, lại khuyết thiếu đối tượng thực hành, giờ phút này nàng liền trứng trùng thượng não, cũng mặc kệ bản thân thẳng hay là cong, còn không phải là một cái mộng xuân thôi sao, còn quản thẳng hay cong nữa! Bằng vào bản năng và kinh nghiệm lý luận phong phú của mình, Thiên Thu hôn loạn cần cổ nữ chủ, đôi tay càng là xoa bóp đôi gò bồng đảo mềm mại của đối phương. Trước kia nàng không hiếm lần tự mình sờ ngực, nhưng ngực người khác thì đây vẫn là lần đầu tiên nàng sờ, cảm giác quả thật không giống nhau nhưng lại vẫn vô cùng kϊƈɦ thích. Thân thể của nữ chủ thịt văn quả nhiên giống như tiểu thuyết giới thiệu, mẫn cảm đến cực điểm, đỉnh nhũ tựa hồ vừa chạm vào tay mình liền lập tức đứng lên. Thiên Thu dùng một tay xoa nắn bầu ngực của nữ chủ, một tay khác lại vuốt từ lưng nàng xuống cánh ʍôиɠ tròn trịa bên dưới. Vừa rồi Thiên Thu thật muốn hung hăng vỗ vài cái lên cặp ʍôиɠ của nữ chủ, giờ phút này nàng quả thực làm như vậy, giơ tay vỗ xuống cặp ʍôиɠ trắng nõn. Thanh âm đánh ʍôиɠ bôm bốp, thậm chí còn vỗ phát đỏ, ở trong phòng tắm có vẻ đặc biệt ɖâʍ mĩ cùng sắc tình.

Trước kia xem như lãnh cảm, Lâm Hạ thật sự bị cảm giác hung mãnh của thân thể dọa tới, từng trận tê dại làm nàng cơ hồ nhịn không được liền muốn run lẩy bẩy. Rõ ràng hết thảy mọi thứ với Lâm Hạ mà nói đều là khuất nhục, nhưng cảm giác vốn không thuộc về thân thể của mình lúc này, lại cơ khát đến muốn thần phục, hoàn toàn không màng ý chí của chủ nhân. Nhũ hoa chẳng những cứng đến phát đau, thậm chí nàng còn cảm giác có một dòng nước ấm hướng về phía dưới, chân tâm một mảnh ướt hoạt, quả thật làm cho Lâm Hạ thẹn đến muốn chui xuống đất.

"Không cho phép…… Chạm vào tôi……" Lâm Hạ mưu cầu nghiêm khắc nói, chẳng qua nàng lại phát hiện thanh âm mình phát ra, kiều mị đến càng giống gọi mời.

Sau khi Thiên Thu vỗ ʍôиɠ nữ chủ đủ rồi, bàn tay tiếp tục lần xuống phía dưới, từ kẽ ʍôиɠ Lâm Hạ tiến thẳng về phía trước thăm dò, sờ thấy rất nhiều chất lỏng vô cùng trơn ướt, Thiên Thu biết rõ đây là cái gì, nàng nghĩ thầm nữ chủ miệng chê nhưng chẳng phải thân thể lại rất thành thật sao. Nữ chủ phản ứng như vậy làm cho Thiên Thu trở nên càng thêm lớn mật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui