Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Cúp điện thoại, Giang Ánh Tuyết cảm thấy cả người lạnh thấu tim, lời Hoắc Kỷ Thành giống như một con dao sắc cắm vào trong lòng cô, nhất thời máu tươi đầm đìa.

Cô ta không biết dùng cái gì để hình dung tâm tình của mình giờ phút này...

Tức giận, xấu hổ và giận dữ. . .

Mỗi một từ giống như không đủ để biểu đạt chính xác ra tâm tình không vui của cô ta giờ phút này, bỗng nhiên, cô có chút oán hận bản thân tại sao yêu một người đàn ông đã có con.

Nói cách khác cô ta phải phá hai tầng pháo đài mới có thể gả vào được cái nhà kia. . .

Ha ha!

Từ khi mình hiểu chuyện, thì cô biết mình phải kết hôn với gia đình nhà giàu có, không thể tự chủ trong hôn nhân của mình.

Sau khi về nước, thì cô vừa thấy đã yêu với Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng kiêu ngạo, mặc dù biết anh có một đứa con trai vẫn không chùn bước.

Cô ta lại còn từng lấy hết dũng khí hỏi Hoắc Kỷ Thành, bởi vì khi đó cô ta chắc chắn tương lai mình chính là vợ duy nhất của anh, kết quả lại bởi vậy mà chọc giận anh.

Từ đó về sau, thì cô biết đây là đề tài cấm kỵ của anh, cũng không dám hỏi nhiều.

Vì thế, trong mấy ngày Hoắc Gia Tinh không thích mình, cô ta chỉ có thể vụng trộm tìm người điều tra mẹ ruột của bé là ai, nhưng luôn tra không được bất kỳ tư liệu hữu dụng gì...

Giống như người phụ nữ sinh Hoắc Gia Tinh hoàn toàn không tồn tại...

Thì cô tự suy đoán người phụ nữ kia ở trong lòng Hoắc Kỷ Thành một chút cũng không quan trọng, nếu không thì cũng sẽ không để lại bất kỳ dấu vết gì.

Thời gian lâu, thì cô ta (GAT) không còn quan tâm đến người phụ nữ kia, dù sao cô ta (mẹ của Tiểu Tinh) đã mất, cũng không uy hiếp được địa vị của mình.

Mặc dù ở đây, dựa vào thân phận của cô ta (GAT) cũng đừng muốn tranh giành với mình.

Dựa vào phần cảm giác về sự ưu việt cùng tự tin này cho đến nay, bây giờ nghĩ lại thật rất châm chọc...

Cô ta cầm lấy điện thoại di động gọi cho ba: “Ba, thân thể con không thoải mái, có thể hôn lễ của em gái không có cách nào tham dự.”

Ngược lại ba Giang rất thương con gái thứ hai: “Buổi sáng không phải còn rất tốt sao?”

Giang Ánh Tuyết chỉ có thể nói: “Tối hôm qua có chút đau đầu, buổi sáng gắng gượng đứng dậy phát hiện vẫn không chịu được, ba, bên phía mẹ con không gọi điện thoại nữa, bây giờ đầu con rất đau, chỉ muốn ngủ một giấc.”

Ba Giang há miệng muốn nói, nhưng không nói gì nữa, Ánh Tuyết luôn luôn biết nguyên tắc, làm bất cứ chuyện gì đều biết nắm chắc đúng mực.

“Ừ, thật sự không thoải mái thì đến bệnh viện kiểm tra.”

“Cảm ơn ba.”

Cúp điện thoại, thì Giang Ánh Tuyết chuyển điện thoại di động thành chế độ im lặng, sau đó bắt taxi đến một khách sạn năm sao, trực tiếp thuê một gian phòng tổng thống, cũng nhắc người phục vụ đừng đến quấy rầy cô ta.

Ở nhà đi ngủ khẳng định là không được yên bình, nhà trọ của cô ta cũng không được, tính tình Giang Ánh Thần kia nhất định bảo người khác đi tìm mình, chỉ có ở khách sạn mới an toàn nhất.

****

Bắc Kinh.

Sớm tinh mơ Tần Lạc đã nhận được điện thoại của bạn tốt Bùi Tử Ninh: “Lạc Lạc, cậu có biết hôm nay là ngày mấy không?”

Tần Lạc bị hỏi sửng sốt: “Ngày gì sao?”

Bùi Tử Ninh thở ra một hơi: “Thật ra hôm trước mình nhận được hai tấm thiệp mời cưới, một cái là cho mình, một cái là đưa cho cậu.”

Tần Lạc sửng sốt hai giây: “Hoắc Cẩm Dương đưa cho cậu?”

Cô nhớ rõ trước khi còn chưa từ chức thì nghe nói sắp tới Hoắc Cẩm Dương kết hôn với Giang Ánh Thần, chỉ sợ Tử Ninh nói chính là cái này.

Bùi Tử Ninh gật đầu: “Chính là người đàn ông vô sỉ kia! Cậu đến không? Thiệp mời là gửi đến bệnh viện của mình, anh ta còn nói bây giờ không có số của cậu, bảo mình chuyển họ, thằng khốn này muốn làm gì? Kết hôn muốn mời bạn gái trước với bạn trai trước thành một bàn!”

Tần Lạc nâng trán: “Không quan tâm đến anh ta là được, xem ra con chọn hôm nay nói cho mình biết cũng là không chuẩn bị muốn đi.”

Bùi Tử Ninh nói tiếp: “Đương nhiên rồi! Trước tiên mình muốn nói với cậu, ngộ nhỡ cậu tức giận thật sự trở lại giết làm sao bây giờ? Đến Cao Thiết không cần tiền sao?”

Đầu Tần Lạc chảy vạch đen: “Cậu cảm thấy có khả năng sao?”

Bùi Tử Ninh bĩu môi: “Không có một vạn cũng có vạn nhất! Bây giờ mình nói cho cậu chính là bảo đảm tuyệt đối, coi như cậu muốn trở về cũng không cản nổi.”

Tần Lạc nắm tóc: “Thôi đi! Dù Hoắc Cẩm Dương cho tiền để mình đi tham gia hôn lễ của anh ta mình cũng không đi! Mình đã sớm không có bất kỳ hứng thú gì với người đàn ông cặn bã kia!”

Bùi Tử Ninh chế nhạo nói: “Là vì luật sư Cố sao? Công việc mới của cậu cũng là do anh ta giới thiệu?”

Nói đến vấn đề này, Tần Lạc không thể không cùng bạn tốt châm chọc: “Tình hình của mình như vậy vẫn thích hợp với Cố Nam Châu sao? Anh ta mới là nam thần thanh nhã chân chính vô song, mình không muốn thiếu ân huệ của anh ta quá nhiều.”

Bùi Tử Ninh không cảm thấy vậy: “Lạc Lạc, mình cảm thấy tình yêu chân chính sẽ không cần suy xét quá nhiều, nếu cậu cũng thích Cố Nam Châu, thì thẳng thắn nói rõ ràng với anh ta, nếu anh ta thật sự yêu cậu, cũng sẽ không để ý chuyện trước kia, dù sao ai cũng có quá khứ!”

“Hơn nữa, cậu sinh Tiểu Tinh cũng không phải cậu tự nguyện, trong này chứa quá nhiều ẩn tình, Cố Nam Châu không phải là một người đàn ông không rõ lí lẽ.”

Bùi Tử Ninh phân tích đâu vào đấy.

Đối với lựa chọn của bạn tốt, cô sẽ ủng hộ, chỉ là làm người đứng nhìn giúp cô ấy phân tích rõ ràng, để tránh người ở trong cuộc không thấy.

Tần Lạc thở dài: “Chuyện sáu năm trước bản thân mình cũng chưa làm rõ ràng, mỗi khi nhớ lại đều rối loạn, việc này không thể thuận theo, mình còn chưa muốn bắt đầu một đoạn tình cảm mới, Cố Nam Châu càng là người đàn ông tốt, mình càng phải chịu trách nhiệm với anh ta.”

Trong lòng Bùi Tử Ninh hiểu băn khoăn của bạn tốt: “Ừ, mặc kệ như thế nào, còn có mình ủng hộ!”

Hai người lại hàn huyên một lúc thì cúp điện thoại.

Mà trong khách sạn năm sao sang trọng nhất thành phố A, giờ phút này đang long trọng cử hành hôn lễ xa hoa, khách quý có mặt không phú thì quý, ngay cả truyền thông cũng không ít hơn 20 nhà.

Hôm nay toàn thân chú rể Hoắc Cẩm Dương mặc bộ màu trắng hăng hái, đi đâu đều có thể nghe thấy tiếng chúc mừng, anh ta cũng hàn huyên từng người một.

Chỉ là, vì sao sắp đến giữa trưa chú ba vói chị hai Thần Thần Nhị còn chưa tới?

Mặc dù trong lòng anh ta nghi hoặc, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười tự nhiên như cũ ứng phó khách quý cùng truyền thông.

Làm con cả nhà họ Hoắc Hoắc Kỷ Vĩ hôm nay lại càng như tẩm gió xuân, phải biết rằng một khi thông gia với nhà họ Giang, thì có nghĩa ngày nào đó không xa con trai trở thành người thừa kế.

Đến như em Tư còn chưa đến, đoán chừng cũng sợ bị truyền thông truy hỏi!

Hừ! Ông chỉ mong sao hôn sự em Tư với Giang Ánh Tuyết thất bại, sẽ không có ủng hộ của nhà họ Giang, Hoắc Kỷ Thành còn có cái gì để lên mặt!

“Đại thiếu, xin hỏi Quý công tử kết hôn với tam tiểu thư nhà họ Giang là không phải sắp có thay đổi trọng đại vị trí cao cấp tập đoàn Đế An sao?”

Vấn đề truyền thông luôn luôn rất bén nhọn, đi thẳng vào vấn đề.

Hoắc Kỷ Vĩ cười cười, xốc lại bậc bề trên: “Chuyện tương lai ai cũng không nói chính xác, vẫn hi vọng các vị truyền thông không cần đoán mò lung tung, để tránh truyền nhầm tin tức giả tôi với em Tư tôi không hợp.”

“Đại thiếu, Tứ thiếu đến bây giờ còn chưa xuất hiện có phải không chuẩn bị đến tham gia hôn lễ phải không?”

“Tôi cũng không nhận được thông báo như vậy.”

“Đại thiếu, sau hôn lễ Quý công tử có thay đổi chức vị không?”

“Chuyện nội bộ tập đoàn Đế An chúng tôi luôn luôn do cha tôi định đoạt, bất kỳ biến động gì cũng do cha tôi sắp xếp.”

Hoắc Kỷ Vĩ mặt mày hớn hở trả lời các vấn đề của phóng viên, cố gắng không để mình phạm lỗi, cuộc sống sau này, ông đương nhiên không thể gây trở ngại cho con trai!

So với việc một đường làm quan của nhà bọn họ rộng mở, thì con trai thứ hai nhà họ Hoắc Hoắc Kỷ Nghiệp với cô ba Hoắc Kỷ Lan bên này vắng vẻ hơn, nhóm người truyền thông rất ít đi phỏng vấn bọn họ, dường như bọn họ không có quan hệ với tranh giành vị trí người thừa kế tập đoàn Đế An.

“Chuyện Thái Vi với Cố Nam Châu vẫn không có bất kỳ tiến triển gì, làm thế nào mới có thể được đây?” Hoắc Kỷ Nghiệp vội la lên.

“Anh hai, anh cũng đừng quá sốt ruột, em đã hỏi Vi Vi, bên Cố Nam Châu giống như có chút hờ hững với con bé, về phần nhà gái đơn phương thật có chút không dễ làm.”

“Không phải nữ truy nam cách một tầng sa sao?”

“Em cũng từng khuyên Vi Vi, nhưng Cố Nam Châu dầu muối không vào, phương pháp bình thường không dùng được.”

“Hôm nay nó sẽ phải cùng người nhà họ Cố đến tham gia hôn lễ chứ!”

“Nhưng người nhà họ Cố Gia chưa chắc sẽ đồng ý để cho anh ta cưới Vi Vi chúng ta!” Hoắc Kỷ Lan lo lắng nói.

Vẻ mặt Hoắc Kỷ Nghiệp không vui: “Chẳng lẽ con gái của Hoắc Kỷ Nghiệp tôi rất kém cỏi? Hoắc Kỷ Nghiệp tôi không có năng lực kia cũng là con thứ hai nhà họ Hoắc, vẫn chưa ai dám xem thường tôi!”

Hoắc Kỷ Lan vội vàng trấn an anh hai nhà mình: “Anh hai, anh biết em không có ý này, nhưng biện pháp hay nhất vẫn nên để cho ba ra mặt thì tốt hơn, cứ như vậy người nhà họ Cố cũng sẽ không cự tuyệt.”

Hoắc Kỷ Nghiệp suy nghĩ, quả thật có đạo lý, nếu do ông đi nói với người nhà họ Cố, khó tránh khỏi có vẻ giống như ông muốn mang con gái cho người ta.

“Ừ.”

Hai người bàn bạc xong liền đi đến bên cạnh ông cụ Hoắc Quốc An: “Ba, Vi Vi tuổi đã không còn nhỏ, hôm nay nhiều thanh niên tài tuấn có mặt như vậy, con muốn thay Vi Vi chọn một con rể có bối cảnh gia đình tốt.”

Hoắc Quốc An nhìn thoáng qua con trai thứ hai, thông minh lanh lợi như ông, đương nhiên hiểu trong lòng nó có chủ ý gì, cũng không vạch trần: “Ừ, con nhìn trúng thiếu gia nhà ai chưa?”

Hoắc Kỷ Nghiệp nói: “Con thấy con trai nhà họ Cố tên là Cố Nam Châu nhân phẩm không tệ, lớn hơn năm tuổi so với Vi Vi, vừa vặn.”

Hoắc Quốc An ý vị thâm trường nói: “Sau khi Vi Vi tốt nghiệp đi làm ngay ở văn phòng luật sư Sở Sự Vụ đúng không?”

Trong lòng Hoắc Kỷ Nghiệp “Lộp bộp” một cái, xem ra cái gì cũng không thể gạt được ông cụ!

“Vâng, nghe Vi Vi nói là vì ngưỡng mộ phong thái học trưởng mới đi, con cũng mới biết được học trưởng con bé ngưỡng mộ chính là con trai thứ năm nhà họ Cố.”

“Vậy sao? Thật đúng là khéo!”

Trong lúc này, bỗng nhiên Hoắc Kỷ Nghiệp cảm giác mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Hoắc Kỷ Lan vội vàng ở một bên hoà giải: “Ba, Vi Vi là tâm tư thiếu nữ, mối tình đầu, hiếm thấy người trong lòng con bé vừa vặn môn đương hộ đối với nhà chúng ta, hơn nữa Cố Nam Châu là người có tài hoa, năng lực, thật sự quá xứng với Vi Vi nhà chúng ta!”

Trong long Hoắc Quốc An hiểu rõ: “Ừ, thằng nhóc Cố Nam Châu này quả thật không tệ! Nghe nói A Thành còn muốn tuyển nó vào bộ phận pháp vụ của công ty?”

Hoắc Kỷ Nghiệp gật đầu: “Em Tư quả thật muốn như vậy, nhưng Cố Nam Châu cho đến nay đều chỉ làm một mình, không đồng ý bất kỳ công ty nào thuê, chỉ đơn kiện vụ án khó.”

Hoắc Quốc An có vẻ đăm chiêu: “Con với A Thành gần đây tương đối thân thiết?”

Hoắc Kỷ Nghiệp vội vàng pha trò: “Ba, A Thành là em trai con, giữa anh em đương nhiên không thể quá xa lạ.”

Ông ta có thể nói lời chứa đầy hàm ý.

Hoắc Quốc An không nói gì nữa: “Hôn sự của Vi Vi trong lòng ba có tính toán.”

Hoắc Kỷ Nghiệp vội vàng cười nói: “Cảm ơn ba!”

Mặc kệ như thế nào, có ông cụ trợ giúp, thì chuyện hôn nhân của Vi Vi với Cố Nam Châu sẽ có khả năng!

Mắt thấy ca khúc hôn lễ sắp bắt đầu, Hoắc Kỷ Thành mới khoan thai đến, anh vừa mới tiến vào hiện trường đã bị nhóm người truyền thông vây quanh rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui