Edit: Kazuo
Trong phòng khách của biệt thự nhà Lý gia, Lý Cừu ngồi ngay ngắn trên ghế, sắc mặt tuy đã già nua nhưng trong mắt vẫn lộ ra vẻ tàn nhẫn hung ác, mà Lý Hàn Uy và Lý Hàn Vũ đứng ở hai bên sau lưng ông, ở trước mặt là Lý Hàn Phong đang quỳ xuống, vẻ mặt không có bất kỳ cảm xúc nào.
Lý Hàn Phong hiện tại không có ý định đoạn tuyệt với Lý Cừu, thế lực của hắn còn chưa phát triển hoàn toàn, giờ phút này cùng Lý Cừu khai chiến chỉ có kết cục bị diệt toàn quân. Hơn nữa, sau khi bị Tang Thứ phanh phui như thế này, chắc chắn sản nghiệp cùng thế lực ở bên Nhật Bản sẽ bị Thượng Nguyệt Bang nuốt chửng.
Lý Cừu chậm rãi từ trên ghế đứng lên, đi tới trước mặt Lý Hàn Phong, Lý Hàn Phong hơi cúi đầu, không có ý định đối diện với Lý Cừu, biểu cảm lạnh lùng trong mắt của Lý Cừu giống như khinh thường, không có bất kỳ sợ hãi nào.
Chiếc gậy trong tay mạnh mẽ vung lên, nện vào vai phải của Lý Hàn Phong, Lý Hàn Phong bất động thanh sắc, mặc dù đau đớn đến cực điểm, nhưng cơ thể vẫn kiên cường, không lộ ra nét đau đớn nào.
Trong mắt Lý Cừu, việc bí mật phát triển thế lực riêng sau lưng Thượng Nguyệt Bang là điều ông tối kỵ nhất. Tuy đã sớm điều tra ra việc mấy năm nay Lý Hàn Phong vẫn luôn bồi dưỡng thế lực của mình, nhưng đột nhiên phát hiện thế lực ở Nhật Bản thực sự đã quá cường đại rồi, làm sao điều này có thể không gây sốc cho Lý Cừu? Mặc dù Lý Hàn Phong không thừa nhận rằng mình vẫn còn thế lực ở các nước khác, nhưng cáo già xảo quyệt như Lý Cừu làm sao có thể tin được, vốn định lợi dụng Tang Thứ đem toàn bộ tài sản của Lý Hàn Phong moi ra hết, chỉ là ông không nghĩ lại bại lộ sớm đến như vậy. Có thể nghĩ đến, cơn tức giận của Lý Cừu có bao nhiêu lớn.
Liên tục nện ba gậy, Lý Cừu mới lần nữa trở lại ghế ngồi, Lý Hàn Vũ đứng phía sau sớm đã bị dọa cho xanh mặt, phụ thân tự mình động thủ, vẫn là lần đầu tiên hắn thấy, bởi vì người trừng phạt mọi lần vẫn luôn là Phó Tuyệt.
Lý Hàn Vũ không lo Lý Cừu sẽ giết Lý Hàn Phong, bởi vì Lý Hàn Phong chỉ đang bí mật phát triển thế lực của mình, còn chưa làm bất cứ điều gì phản bội Thượng Nguyệt Bang, nhưng điều này lại xảy ra ngay trước khi cuộc họp cấp cao của Thượng Nguyệt Bang diễn ra, không thể nghi ngờ, việc Lý Hàn Phong kế thừa Thượng Nguyệt Bang thật sự rất bất lợi.
Nếu người cuối cùng kế thừa Thượng Nguyệt Bang trở thành Lý Hàn Uy, mọi thứ mà Lý Hàn Vũ lo lắng chân chính sẽ đến.
“Sản nghiệp của con ở Nhật Bản bây giờ thuộc về Thượng Nguyệt Bang, con có ý kiến gì không?” Giọng nói uy nghiêm chất vấn, Lý Cừu âm trầm nhìn Lý Hàn Phong.
“Không có!” Lý Hàn Phong trả lời thái độ bình tĩnh đến lạ thường, không chút sợ hãi trước sự uy hiếp mạnh mẽ của Lý Cừu.
Lý Cừu cau mày, nếu Lý Hàn Phong đã biết Tang Thứ là người của ông, như vậy hắn phải biết những gì ông hứa trước đây đều trở thành vô dụng. Nghĩ đến đây, Lý Cừu hơi nheo mắt lại, "Đem tiểu tử kia giao cho Phó Tuyệt đi! Ta tin rất nhanh Phó Tuyệt moi được thông tin của hắn."
Lý Hàn Phong hơi cúi đầu, cung kính nói: "Cha, xin thứ lỗi, tối hôm qua trong lúc vệ sỹ không chú ý, Chu Lẫm đã trốn thoát, đã phái người đi truy lùng hắn. Tôi tin sẽ sớm có tin tức."
Lý Hàn Phong đã sớm biết Lý Cừu sẽ nuốt lời yêu cầu của hắn về Chu Lẫm, vì vậy trước tiên Lý Hàn Phong đưa Chu Lẫm về V thị, tránh đám người theo dõi của Lý Cừu, thay đổi họ tên, kể cả dung mạo, Lý Hàn Phong tin tưởng Chu Lẫm của hắn sẽ chống đỡ được tới ngày hắn đánh bại Lý Cừu, ngày đó hắn sẽ quay lại tìm cậu.
Chỉ là trước ngày đó, để ngăn Lý Cừu theo dõi mọi thứ về hắn, Lý Hàn Phong sẽ không có bất kỳ liên hệ nào với Chu Lẫm.
Lý Cừu đột nhiên đứng dậy, dùng gậy đánh Lý Hàn Phong một lần nữa, nhưng lần này nó rơi trúng mặt Lý Hàn Phong. Khoang miệng cùng răng dường như ma sát dữ dội làm cho bị thương, khóe miệng Lý Hàn Phong không ngừng chảy máu.
Khuôn mặt bị đập sang một bên lại cứng đờ trở lại, Lý Hàn Phong nhàn nhạt nói: "Xin cha thứ lỗi."
Lý Cừu không ngờ được Lý Hàn Phong sẽ trốn tránh được tai mắt mà ông phái đến để đưa Chu Lẫm rời đi, không có Chu Lẫm trong tay, Lý Cừu lo lắng sẽ không thể khống chế được đứa con trai này của mình.
Lý Hàn Uy đột nhiên bước tới, nói nhỏ vào tai Lý Cừu điều gì đó, Lý Hàn Phong không nghe rõ, nhưng hắn mơ hồ nghe thấy Lý Hàn Uy nhắc đến tên của Chu Lẫm.
Sau khi Lý Hàn Uy nói xong, sắc mặt của Lý Cừu dịu đi một chút, Lý Hàn Phong lập tức có linh cảm xấu. Ngẩng đầu, Lý Hàn Phong bắt gặp ánh mắt giảo hoạt của Lý Hàn Uy, Lý Hàn Phong hiểu biết Lý Hàn Uy, chỉ khi ở thời điểm bắt buộc, Lý Hàn Uy mới lộ ra biểu tình như vậy.
Lý Cừu nhìn Lí Hàn Phong, âm thanh nghiêm nghị nói: "Quyền lực mà con nắm giữ ở Thượng Nguyệt Bang bây giờ sẽ do anh cả của con tiếp quản, còn con đến 'Underground' gặp Phó Tuyệt để tiếp nhận gia pháp, tất cả những gì con cần làm chỉ là im lặng chờ đợi cuộc họp cấp cao bắt đầu là được."
“Vâng!” Lý Hàn Phong bình tĩnh đáp lại rồi đứng dậy.
Lý Cừu quay lại nhìn Lý Hàn Vũ, “Con phụ trách truy bắt Chu Lẫm, mặc kệ là dùng thủ đoạn gì.” Nói xong, ông nhanh chóng rời khỏi phòng khách, Lý Hàn Uy giống như nhận được tín hiệu, xoay người đi theo sau Lý Cừu.
Ngay khi Lý Cừu rời đi, Lý Hàn Vũ thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, sau đó nhìn Lý Hàn Phong.
"Anh hai, nếu giao Chu Lẫm, anh có thể thoát khỏi gia pháp, phải biết rằng, thủ đoạn của Phó Tuyệt..." Lý Hàn Vũ còn chưa nói xong liền bị sự lạnh lùng của Lý Hàn Phong đánh gãy.
“Lão già giao nhiệm vụ tìm kiếm Chu Lẫm cho cậu, cậu hẳn là nên biết làm như thế nào đi!” Lý Hàn Phong nhìn chằm chằm Lý Hàn Vũ, Lý Hàn Vũ rụt cổ, thì thào nói: “Em đã biết, anh hai.”
Phó Tuyệt lúc này bước vào, Lý Hàn Vũ vừa nhìn thấy Phó Tuyệt, hắn theo bản năng di chuyển ra phía sau Lý Hàn Phong.
“Theo mệnh lệnh của lão gia, mời Phong thiếu gia đến sảnh hành quyết ở 'Underground'.” Phó Tuyệt cung kính cúi đầu, trầm giọng nói.
Lý Hàn Phong nhàn nhạt ừ một tiếng, bước ra khỏi phòng khách. Phó Tuyệt không có lập tức đi theo, mà là nhìn người không dám đối mặt ánh mắt với hắn, Lý Hàn Vũ, trên khuôn mặt nhàn nhạt hiện ý cười trào phúng, "Không biết ngón tay của Vũ thiếu gia đã khôi phục chưa?"
Lý Hàn Vũ vô thức đưa một tay ra sau lưng, run rẩy cười nói: "Đã... đã gần bình phục rồi, cảm ơn Phó tổng quản đã... đã lo lắng."
Phó Tuyệt thấy Lý Hàn Vũ một bộ sợ hãi hắn, thật là hài lòng, đối với Phó Tuyệt mà nói, người càng ngây thơ manh manh như Lý Hàn Vũ, hắn càng muốn hành hạ. Phó Tuyệt còn nhớ rất rõ khi còn ở 'Underground' rút móng tay của Lý Hàn Vũ, Lý Hàn Vũ đã khóc lóc van xin. Cái loại cảm giác này khiến Phó Tuyệt phấn khích không thôi.
Lý Hàn Vũ biết mình không làm chuyện gì bị Lý Cừu đưa đến sảnh hành quyết của 'Underground', cho nên khi đối mặt với Phó Tuyệt, hắn ít nhiều cũng có chút tự tin, nhưng khi bắt gặp ánh mắt khát máu của Phó Tuyệt, Lý Hàn Vũ bất giác cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
“Nếu Phó tổng quản đã không có chuyện gì, Tiểu Vũ xin phép đi trước.” Lý Hàn Vũ cố gắng hết sức để làm ra vẻ như một thiếu gia, chỉ là âm thanh không bất kỳ kiên định.
Khi đi ngang qua, Phó Tuyệt cũng cung kính nói: "Vũ thiếu gia có thể đợi bên ngoài sảnh hành quyết 'Underground' được không? Bởi vì thuộc hạ lo lắng Phong thiếu gia sẽ không thể bước ra ngoài."