Trò Chơi Đối Kháng

Edit: Kazuo

Lý Hàn Phong bế Chu Lẫm lên xe, lúc này Chu Lẫm mới phát hiện vết thương trên cánh tay Lý Hàn Phong, bởi vì do dùng sức, máu từ vết thương chảy dọc theo cánh tay. Lý Hàn Phong giải thích là do không cẩn thận nên mới bị thương, nhưng Chu Lẫm liều mạng xốc tay áo của Lý Hàn Phong lên, phát hiện ra đó là vết dao chém, trước sự cưỡng ép của Chu Lẫm, Lý Hàn Phong bất lực, đành phải đem chân tướng nói cho Chu Lẫm biết.

Nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Chu Lẫm, giống như đang suy nghĩ sâu xa, Lý Hàn Phong lập tức nghiêm nghị nói: “Đừng coi mình là gánh nặng.” Sau đó, hắn vòng tay ôm lấy Chu Lẫm, “Nếu như em lại nghĩ đến việc rời xa tôi, tôi sẽ đem cả thế giới này đảo lộn."

Biểu tình của Chu Lẫm trở nên nghiêm nghị hơn, "Lý Hàn Phong, có lẽ rất nhiều tổ chức đã nhắm vào tôi, có thể tôi không chỉ bị sát thủ của Hồng Viêm Đường truy sát, sớm muộn gì cũng có ngày anh sẽ bị tôi liên lụy." Chu Lẫm được Lý Hàn Phong ôm vào trong ngực, nhỏ giọng nói. Chu Lẫm không quan tâm đến bản thân mình, điều cậu thực sự quan tâm chính là Lý Hàn Phong.

“Không.” Lý Hàn Phong kiên định trả lời, siết chặt cánh tay, áp ngực vào Chu Lẫm.

Nghe được nhịp tim Lý Hàn Phong đập mạnh, Chu Lẫm đột nhiên thoát khỏi vòng tay Lý Hàn Phong, nghiêm túc nhìn hắn, "Anh sẽ không cần tôi sao?"

Thời gian dường như bị đóng băng vào giây phút này, Lý Hàn Phong ngạc nhiên nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Chu Lẫm, hắn không hề biết rằng mình ngay cả cảm giác an toàn cơ bản này cũng không thể cho Chu Lẫm.

Lý Hàn Phong đột nhiên nhớ tới, lần trước Chu Lẫm rời khỏi hắn, chính là bởi vì chuyện này.

Không biết nên biểu đạt quyết tâm trong lòng như thế nào, Lý Hàn Phong yên lặng nhìn ánh mắt chờ mong trước mặt.

Lông mày như kiếm nhíu lại, Lý Hàn Phong đột nhiên hôn lên môi Chu Lẫm, nhẹ giọng nói: "Tôi muốn dùng thời gian chứng minh cho em thấy, ta, Lý Hàn Phong, xứng với Chu Lẫm."

Chu Lẫm cắn môi, khóe miệng treo một nụ cười ngọt ngào, sau đó lộ ra vẻ bất mãn: "Tôi tạm thời tin anh, nếu dám làm cái gì bậy bạ sau lưng lão tử, lão tử sẽ đá chết anh."

Lý Hàn Phong ấn Chu Lẫm xuống ghế, đưa tay vuốt ve vạt áo Chu Lẫm, cười tà ác nói: "Gần đây tôi phát hiện một vấn đề nghiêm trọng."

Chu Lẫm không hiểu ý của hắn, "Có vấn đề gì sao?"


"Càng ngày càng làm không đủ, sao bây giờ?"

Chu Lẫm đỏ mặt, tức giận nói: "...Không phải mỗi ngày đều..."

Lý Hàn Phong vùi đầu vào cổ Chu Lẫm, khẽ cười nói: "Hình như tôi càng ngày càng yêu em."

Chu Lẫm sửng sốt một chút, cong môi nói: "Không yêu tôi, anh còn muốn yêu ai?"

“Thật tốt.” Lý Hàn Phong ngậm lấy điểm trước ngực Chu Lẫm, “Chu Lẫm, có em thật tốt.”

"..."

...........................................

Lý Hàn Phong tính toán giết Cố Thâm Mục, nhưng trước sự thuyết phục của Chu Lẫm, mới không có động thủ, kế hoạch hợp tác giữa Lý Hàn Phong với Hồng Viêm Đường cũng theo đó mà thất bại.

Cố Thâm Mục đưa cho Lý Hàn Phong hai tấm thiệp mời, đó là thiệp mời cho sinh nhật lần thứ năm mươi của Cố Bắc Thanh, chỉ nửa tháng sau.

Lý Hàn Phong biết, một khi không thể đạt được sự hợp tác với Hồng Viêm Đường, hắn chắc chắn sẽ trở thành kẻ thù của Hồng Viêm Đường, Thượng Nguyệt Bang thì có V70 mà Chu Lẫm cần, còn Hồng Viêm Đường thì vì bản thiết kế mà không từ thủ đoạn. Trong trường hợp này, cần phải đạt được thỏa thuận với một bên nhất định.

- -----------------------------------------

Trong phòng tổng thống xa hoa, Cố Thâm Mục mặc áo choàng tắm dựa vào trên giường, Tang Thứ quấn khăn tắm nhàn nhã đi vào, thân thể gầy yếu không xương nhẹ nhàng ngồi ở trên đùi Cố Thâm Mục.


Một tay Tang Thứ vòng lên cổ của Cố Thâm Mục, đôi mắt gợn sóng, giọng nói cực kỳ tinh tế, "Rất nhiều người bị tâm trí của họ mê hoặc."

Cố Thâm Mục cười khẽ, xoay người đè Tang Thứ đang quyến rũ hắn dưới thân.

“Tôi nghe nói kỹ thuật trên giường của cậu rất tốt, gia mấy lão gia hỏa kia đều rất yêu thích cậu.” Cố Thâm Mục nói, một đầu gối đặt giữa đùi Tang Thứ.

Sự khuất nhục khi ở gia tộc Kiến Ngộ là cái gai trong lòng Tang Thứ, Cố Thâm Mục vừa nói, sắc mặt của Tang Thứ trở nên khó coi, khinh miệt cười một tiếng, Tang Thứ thấp giọng nói: “Vậy thì hi vọng anh ngay cả đám lão già kia đều không bằng, trong mắt tôi, chỉ có Lý Hàn Phong mới có thể được gọi là người đàn ông trên giường."

Cố Thâm Mục cởi áo choàng tắm của Tang Thứ, làn da trắng nõn xinh đẹp hiện ra trước mắt Cố Thâm Mục, dáng người mảnh khảnh như mỹ lệ, "Thật sao? Không ngờ cậu lại ngủ với hắn ta."

Tang Thứ càng cười càng mê người, "Anh ghen tị với hắn sao?"

Cố Thâm Mục cởi áo choàng tắm trên người Tang Thứ, cúi người ở trên cổ Tang Thứ cắn một cái, chọc cho Tang Thứ một trận rên khẽ.

“Cậu cho rằng hắn có thể đứng ở đỉnh cao bao lâu?” Thanh âm Cố Thâm Mục tràn đầy khinh thường.

Tang Thứ cười lạnh một tiếng, "Nếu không phải Chu Lẫm thuyết phục Lý Hàn Phong, anh cho rằng anh có thể thuận lợi rời khỏi đảo XX sao?"

“Cậu có vẻ như khinh thường tôi?” Cố Thâm Mục ngẩng đầu, một tay nắm cằm Tang Thứ, nụ cười có chút lạnh lẽo: “Nếu đã tới đảo XX, tôi tự nhiên tin tưởng có thể bình an rời đi, cậu cho rằng Lý Hàn Phong dám đụng đến tôi? Tranh đấu với Thượng Nguyệt Bang đã làm hắn tổn thất không ít, Hồng Viêm Đường hoàn toàn có thể đánh bại hắn chỉ bằng một cái búng tay."

Tang Thứ nhướng đôi lông mày thanh tú, thanh âm mềm nhẹ: "Tôi tại sao phải coi thường anh? Anh chính là người thừa kế của Hồng Viêm Đường." Nói xong, trong lòng Tang Thứ tràn đầy giễu cợt, nếu đúng như Cố Thâm Mục đã nói, tại sao Hồng Viêm Đường lại không động thủ với Lý Hàn Phong, mà bây giờ lại chọn phương thức thương lượng.

"Đúng vậy! Chỉ có tôi mới có thể giúp cậu đoạt lại vị trí thừa kế trong gia tộc Kiến Ngộ, mà hiện tại cậu cũng chỉ có thể vô điều kiện nghe tôi."


"Anh thật sự cho rằng tôi cùng anh rời đi đảo XX là để chiếm lại gia tộc Kiến Ngộ sao?"

"Chẳng lẽ không phải sao?"

Tang Thứ chỉ cười, không trả lời câu hỏi của Cố Thâm Mục, hắn chỉ là linh hồn trong thân xác của một người đàn ông đã chết, hắn chỉ muốn trước khi chết xem đám người này đối đầu đến ta sống mi chết mà thôi.

Tang Thứ hận Lý Cừu, hận Lý Hàn Phong, hận tất cả mọi người trên thế giới này, sự tồn tại của hắn là yếu ớt, và hắn chỉ muốn xem đám người quen sống cao cao tại thượng, miệt thị hắn cuối cùng rơi vào cái dạng kết cục gì.

Cố Thâm Mục làm xong màn dạo đầu, đem dục vọng tiến vào thật sâu, Tang Thứ bám lấy eo của Cố Thâm Mục, trong miệng phát ra âm thanh kiều mị đến cực điểm.

Trên chiếc giường lớn trắng muốt, hai cơ thể quấn lấy nhau chuyển động kịch liệt, mỗi lần tiến vào, Tang Thứ đều phải kìm nén âm thanh nuốt ngược vào trong.

Kỹ thuật của Cố Thâm Mục rất thô bạo, hắn đem Tang Thứ bày ra nhiều tư thế khác nhau để phục vụ hắn phát tiết, dường như vẻ mặt của Tang Thứ càng đau khổ, hắn ta càng phấn khích.

Cố Thâm Mục không có bất kỳ loại tình thú đặc biệt nào, chỉ đơn giản là sự phẫn nộ mà thôi, bởi vì trong mắt Tang Thứ đã hiện rõ, đối phương xem hắn yếu thế hơn Lý Hàn Phong, mà loại khinh thường đó, như thể chắc chắn hắn sẽ thua dưới tay Lý Hàn Phong.

Sau khi trở về từ đảo XX, trái tim Cố Thâm Mục tràn ngập hình bóng của Chu Lẫm, hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc giết Chu Lẫm, hắn thực sự muốn giữ Chu Lẫm bên mình, em trai Cố Phi của hắn bởi vì quá thiện lương mà đánh mất người mà cậu yêu nhất, nhưng Cố Thâm Mục hắn thì không.

Hắn đã thích Chu Lẫm ngay từ cái nhìn đầu tiên, hắn luôn ảo tưởng có thể nắm chặt Chu Lẫm trong lòng bàn tay, mấy năm nay vẫn luôn vì Cố Bắc Thanh xử lý công việc Hồng Viêm Đường, Cố Thâm Mục chỉ có thể kìm nén tâm tư của mình. Khát khao Chu Lẫm trong lòng vốn tưởng đã không còn, không ngờ khi gặp lại Chu Lẫm, sự mong đợi chân thành ấy lại một lần nữa dâng lên.

Ý tưởng của Cố Thâm Mục rất đơn giản, bảo đảm Chu Lẫm không chết trong khi lấy được bản thiết kế, sau đó bất luận Chu Lẫm muốn như thế nào, đều đem cậu giữ lại bên cạnh.

Trong mắt người ngoài, Cố Thâm Mục là một thương nhân có tâm tư kín đáo, sắc sảo, đối xử tốt với người khác, rất ít người biết đến khía cạnh khác của hắn ta, Cố Bắc Thanh đã dành rất nhiều tâm huyết trên người Cố Thâm Mục, và bây giờ ông đã hoàn toàn xác nhận được đứa con trai này thực sự có thể đảm nhiệm với tư cách là thủ lĩnh của Hồng Viêm Đường, cho dù đó là sự suy nghĩ cẩn thận về thực tế của tình hình, hay cách đối nhân xử thế mềm mỏng hay âm ngoan của hắn.

Việc cố tình làm lớn sinh nhật lần thứ năm mươi của Cố Bắc Thanh cũng là dụng ý của Cố Thâm Mục, hiện tại thế lực của Thượng Nguyệt Bang đã bị tổn hại rất nhiều, Hồng Viêm Đường gần như là bang phái mạnh nhất, Cố Thâm Mục muốn nhân cơ hội này để khẳng định uy thế của mình trước mặt của mọi người, giống như bao kẻ khác, sợ hãi Lý Hàn Phong từ tận đáy lòng.

Trong bữa tiệc này, kế hoạch của Cố Thâm Mục là hoàn hảo, không phải vì hắn ta tự phụ, mà bởi vì hắn đã có một chiến lược hoàn hảo để đánh bại Lý Hàn Phong.

Tang Thứ nằm trên giường giống như một con rắn, tay chân quấn chặt lấy Cố Thâm Mục, tiếng rên đứt quãng khiến căn phòng tràn đầy xuân sắc.


Cơ thể của Tang Thứ đối với Cố Thâm Mục tựa hồ có ma lực hấp dẫn rất lớn, dưới những yêu cầu tham lam, Cố Thâm Mục đem người dưới thân làm lần này hết lần khác.

Sau một trận cuồng nhiệt, Cố Thâm Mục không lập tức tời khỏi mà nằm lên người Tang Thứ, lưu luyến nhiệt độ trên người Tang Thứ, "Tiểu yêu tinh, cậu thật thích hợp được nam nhân yêu thương a."

“Thật không ngờ Cố thiếu gia ăn mặc bảnh bao mà khi ở trên giường lại dũng mãnh như vậy.” Thân thể Tang Thứ căng thẳng, cố ý khiêu khích dục vọng trong cơ thể hắn, nhưng sau đó lại cười nhạt, “Đáng tiếc so với Lý Hàn Phong vẫn còn kém xa."

“Thật sao?” Cố Thâm Mục cười đầy ẩn ý, ​​“Ý của cậu là tôi trên giường không thể so với hắn?”

“Chẳng lẽ tôi nói sai sao?” Tang Thứ khinh thường cười nói, Cố Thâm Mục cùng lắm là Lý Hàn Uy thứ hai, nhưng không giống Lý Hàn Uy thẳng thắn và thiếu kiên nhẫn, Cố Thâm Mục khoác lên bộ quần áo sẽ khôi phục lại vẻ ngoài nho nhã của mình, người trước kẻ sau, đều là những kẻ quái quỷ.

"Cậu có biết nhược điểm của Lý Hàn Phong là cái gì không?"

“Ý của anh là Chu Lẫm.” Tang Thứ thản nhiên nói, đây là đáp án mọi người đều biết.

"Vậy cậu cảm thấy tôi đánh không lại hắn?"

"Ha hả..." Tang Thứ đột nhiên cười một tiếng, "Tôi còn tưởng rằng anh có ý tưởng cao siêu gì, không nghĩ tới lại dùng thủ đoạn thấp kém như vậy, nhiều người như vậy thua ở trước mặt anh, anh còn nghĩ chiêu này còn có ích sao? Có lẽ tôi nên nói thẳng một chút, chỉ cần Lý Hàn Phong ở bên cạnh Chu Lẫm, anh liền bắt không được Chu Lẫm, làm sao có thể uy hiếp hắn."

Cố Thâm Mục cười khẽ, nụ cười tràn đầy tự tin, "Làm sao cậu biết tôi sẽ thất bại, nửa tháng sau, trong yến tiệc, tôi muốn Lý Hàn Phong quỳ xuống xin lỗi tôi, khóc lóc đem Chu Lẫm dâng cho tôi."

Tang Thứ giống như nghe được truyện cười nào đó, cười đến co rúm mặt lại, "Lý Hàn Phong có thể quỳ trước mặt anh? Cả thế giới mà nghe được sẽ cười chết anh, cảnh tượng người đàn ông khủng bố nhất sẽ quỳ xuống, ngay nghĩ tôi cũng không dám nghĩ đến."

Cố Thâm Mục cười lạnh một tiếng, trong lúc Tang Thứ không chú ý, hắn lại động một cái, như muốn đâm thủng thân thể mảnh khảnh của Tang Thứ, "Cậu cứ chờ mà xem, tôi sẽ khiến cho Lý Hàn Phong ở trong giới hắc bạch không dám ngẩng đầu lên, đến lúc đó, Chu Lẫm sẽ là của tôi."

Tang Thứ có lẽ thua dưới sự tấn công của Cố Thâm Mục, nhưng hắn vẫn tin chắc rằng Lý Hàn Phong sẽ không thua bất kỳ ai.

.........


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận