Đột nhiên, máu tươi trào ra
Hàn Dật Thìn gầm lên một tiếng, đẩy vội cô ra, con dao găm đã đâm vào thân thể, chỉ còn lại cán dao lộ ra ngoài.
“Cô muốn tôi chết!”
Anh ta nắm lấy ngực, kinh hoàng nhìn cô.
“Lẽ nào anh không đáng chết sao?”
Tô Noãn Noãn nhìn áo sơ mi trước ngực anh ta lập tức bị máu nhuộm thấm ướt cả, lại bước lên trước mấy bước.
Cô nhất định phải nắm lấy cơ hội, hiện giờ là lúc Hàn Dật Thìn bị thương,
nếu như có thể, anh ta tốt nhất là nên chết trên tay cô!
Giết người! Cô không hề sợ, Hàn Cảnh Thìn đã làm cô hoàn toàn tuyệt vọng rồi.
Lúc này, cô chỉ muốn hủy hoại hoàn toàn kẻ thủ ác đã làm cô hoàn toàn tuyệt vọng!
“Tô Noãn Noãn!”
Hàn Dật Thìn con ngươi đột nhiên thu hẹp lại, chứa đầy hận ý nhìn cô, sự
thương xót đối với cô ban nãy, trong một khắc đã hoàn toàn biến mất.
Tô Noãn Noãn xông đến, muốn rút dao ra đâm thêm phát nữa.
Hàn Dật Thìn một tay nắm chặt lấy hàm dưới của cô, tất cả sức lực đều tập
trung trên tay, vết thương trước ngực bởi vì dùng lực, máu tươi tuôn ra
càng nhiều.
Tô Noãn Noãn giãy giụa, cô không ngờ tới là anh ta đã bị thương mà vẫn có sức khỏe như vậy.
Một tay anh ta nắm chặt lấy hàm dưới cô, một tay chạm đến chuôi dao găm, cắn răng, rút dao ra.
Toàn thân đều bị sự đau đớn kiềm chế, tay cũng vì thế mà buông lơi, Tô Noãn Noãn ngã ra trên nền nhà.
Anh ta bước tới, cưỡi lên người cô, sát ý trong ánh mắt hiện lên, giơ tay lên tát một cái vào má trái của cô.
Tô Noãn Noãn đau quá, song vẫn là không bỏ cuộc, trong lúc giãy giụa, cô dùng tay ấn vào vết thương của anh ta.
Máu tươi trào ra trên mặt cô, thấm ướt cả áo cô.
Trong lúc vướng víu đó, Hàn Dật Thìn dần thấy vô lực, hành động kịch liệt lại càng làm cho máu của anh ta chảy ra ngày càng nhiều.
Song động tác trên tay anh ta vẫn là không ngừng lại, nắm lấy mái tóc cô, trên tay dính đầy máu, uất hận tát cho cô mấy cái nữa.
Lúc này, trong ngực anh ta chỉ có sự giận dữ vô tận.
Tô Noãn Noãn trên mặt lúc này đã bị sưng lên như cái bánh bao, cô cắn môi
cảm nhận thấy cái thứ ấm nóng tanh tanh kia, cuối cùng bị anh ta đánh
đến nỗi hét lên