Trò Chơi Mất Trí

CHAP 2 : ELLA GIẢ MẤT TRÍ
Bệnh viện , Chun đang ngồi trong phòng bệnh với khuôn mặt rất lo lắng , 1 người phụ nữ đứng tuổi bước tới , mẹ Chun , Bà Wu . Lúc nãy khi vừa nhận được điện thoại của Chun , nói là xảy ra tai nạn , đang ở trong bệnh viện , bà gần như đứng tim , vội vã đi tới bệnh viện ngay , , thì nhìn thấy Chun không bị thương , đang ngồi bên cạnh giường bệnh 1 cô gái . thấy con trai mình không sao bà mới yên tâm . Bà nhìn cô gái đó , nhìn sắc mặt hơi xanh xao nhưng bác sĩ bảo là bệnh nhân không có bị thương nghiêm trọng , chỉ bị xây xác nhẹ , còn lí do làm bây giờ chưa tỉnh lại có lẽ vì mệt quá , và sợ hãi .
" Chun , con về nhà trước đi . Ở đây có trợ lí Lin rồi " Bà Wu
" Mẹ ,nếu mẹ mệt thì về nhà nghỉ trước đi , cô ấy còn chưa tỉnh , con không yên tâm " Chun vẫn nhìn vào cô gái nằm trên giường bệnh
" Bác sĩ không phải đã nói cô ấy không sao ư ? Con bận cả ngày nay rồi , cũng mệt lắm rồi " bà Chun nói với giọng không vui
Lúc Chun định trả lời thì Ella mở mắt
[Đây là đâu ? ] Ella nhìn quanh
[Xảy ra chuyện gì vậy ? Những người này là ai ?] Một đống câu hỏi hiện ra trong đầu Ella
"Cô tỉnh rồi à ? cô có cảm thấy có chỗ nào không khỏe không ? " Chun lo lắng hỏi Ella
" Các người là ai ? "Ella hỏi
" ôi tên là Wu Chun , tôi là người không cẩn thận đụng trúng cô lúc nãy "
" À.. ." Ella nhìn Chun rồi nghĩ :
[ Người này là ngôi sao à , đẹp trai quá ]
Ella nghĩ lại , chỉ nhớ là mình mệt quá , ngay cả qua đường cũng không chú ý
, sau đo có 1 chiếc xe chạy đến.Nhưng cô có thật là không bị đụng trúng không ,đúng là chỉ bị trầy xước nhẹ thôi
"Trên người cô không có giấy tờ gì cả , chúng tôi không biết làm sao để liên lạc với người nhà được . Cô tên gì ? " Chun giải thích mọi chuyện với Ella
Ella nghĩ thầm trong đầu :

[Nếu nói cho họ biết mình là ai , thì chẳng khác chui đầu vào rọ .Mình mới không ngốc như vậy ,Nhưng bây giờ phải làm sao ?]
Chun nhìn chăm chăm vào Ella , đợi câu trả lời , Ella thì im lặng nghĩ cách
[ Nghĩ ra rồi . Giả mất trí nhớ ]
"Tiểu thư , cô không sao chứ " Chun quan tâm hỏi han
"À ... đầu của tôi hơi đau ... Tôi không nhớ nỗi mình là ai ... " Ella diễn rất giống
Mọi người trong phòng bệnh đều lo lắng , đặc biệt là Chun , anh đang trong tình trạng " treo máy "
[ Không phải chứ ? Sao lại mất trí nhớ rồi ? Phải làm sao đây ? ] Chun tự hỏi mình
Ella trong lòng đang đắc ý , thấy tài diễn kịch của mình không dở , nhìn phản ứng của mọi người trong phòng thì cô biết mình diễn rất thành công
Nhưng lại cảm thấy có lỗi vì làm cho Chun cảm thấy áy náy
[ Xin lỗi nhé . Tôi cũng là bất đắc dĩ lắm mới nói dối thôi ]
"Chun , con nghĩ sao đây " Bà Chun hỏi
" Đương nhiên là sẽ chăm sóc cho cô ấy đến khi cô ấy hồi phục trí nhớ " Bà Chun nghe vậy lắc đầu
" Nếu như cả đời àny cô ấy không nhớ thì sao ? "
"vậy sẽ chăm sóc cho cô ấy cả đời ... " Chun chưa suy nghĩ liền trả lời , lãi một lần nữa làm mọi người kinh ngạc , bao gồm cả Ella
" À ... Anh gì đó , Tôi nghĩ không cần phiền phức vậy đâu , anh chỉ cần trả tiền viện phí cho tôi là được rồi . Sau khi xuất viện , tôi sẽ tự nghĩ cách "
"Tôi tên Wu Chun , Tôi làm sao mà không chịu trách nhiệm được chứ , là tôi **ng vào cô , hại cô mất trí nhớ , Tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc cho cô " Chun kiên trì nói
" Đúng là không cần phiền tới anh đâu . Tôi nghĩ tôi không có chuyện gì lớn cả "

[ Cái gì vậy nè ? Người này bệnh rồi sao ? đã nói không cần rồi mà ] Ella nghĩ trong đầu
"Không được , nhất định cần , bây giờ cô nghỉ ngơi đi , mai tôi sẽ đến thăm cô " Chun nói rồi về , bà Wu cũng lắc lắc đầu rồi bước theo
Ella nghĩ mọi chuyện không đơn giản như mình nghĩ
[ Thôi kệ vậy , đâu sẽ vào đấy ]
"A ... cô là ai vậy ? " phát hiện trong phòng mình còn có người
"Tôi là trợ lí của Tổng giám đốc , Tôi họ Lin "
" Cô nói người vừa rồi là Tổng giám đốc ư ?" Ella mở to mắt hỏi
"Vâng , không sai "
Nhìn người thanh niên lúc nãy đúng là không phải người bình thường , chỉ không ngờ lại là Tổng gáim đốc
" Vậy anh ta cũng về rồi , cô còn ở đây làm gì ? "
" Tổng giám đốc đặc biệt căn đặn tôi ở lại chăm sóc cho cô " Trợ lí Lin trả lời nhưng mặt không có cảm xúc gỉ cả
Ella nhìn rồi cảm thấy khá thú vị . Khẳng định trò chơi nghịch ngơm của mình
Wu Chun ra khỏi phòng bệnh liền đến ngay phòng bác sĩ hỏi tình trạnh bệnh tình Ella
Theo lời bác sĩ nói , Tai ạnn xe không có gì nghiêm trọng , Mất tí có lẽ là do sợ hãi quá độ . hoặc là bệnh nhân muốn quên đi , tin rằng một thời gian sau sẽ hồi phục
Mặt khác , Ella cũng không nghĩ ngơi ... Phải làm sao chọc phá trợ lí Lin đây ? Ella phát hiện mặt trợ lí Lin không hề có biểu cảm gì cả , nếu có thể làm cô ấy nổi giận chắc vui lắm đây .

"Trợ lí Lin , cô là đến chăm sóc cho tôi a ? " Trợ lí Lin không trả lời chỉ gật đầu
"Vậy nếu tôi có yêu cầu gì chắc cô đều đồng ý nhỉ ? " Trợ lý Lin nghi ngờ nhìn Ella , Trực giác cho cô biết sắp có chuyện gì không tốt đây , nhưng đây là Tổng gáim đốc đặc biệt dạn dò phải chăm sóc cho cô , nên cô gật đầu
" Vậy thì ... tôi bây giờ tôi muốn ăn gà rán , cô giúp tôi mua " Trợ lí Lin trợn mắt nhìn Ella , Ella chỉ cười lại , Trợ lí Lin đành phải nghe lời cô giúp vị đại tiểu thư này đi mua gà rán
"Trợ lí Lin , tôi muốn ăn mì hào ..." 1 tiếng sau , Ella nói tiếp
" Tôi muốn ăn món ngọt ...
"Tôi muốn ăn cơm ..."
"Tôi muốn ăn mì ..."
Cứ như vậy , Trợ lí Lin cứ ra ra vào vào bệnh viện nhiều lần , giúp cô đại tiểu thư này mua thức ăn . Trong lòng nghĩ không biết mình đã đắc tội với ai nữa
Đến tối .... Trong phòng bệnh có một núi thức ăn ... đây là chiến tích của Ella trong ngày hôm nay
[ Trợ lí Lin này sao còn chưa nổi giận nhỉ ? ] Ella nghĩ , nhìn Trợ lí Lin biết là cô gần hold không nổi nữa
" Trợ lí Lin ... " Ella chưa nói hết thì bị Trợ lí Lin nổi giận đùng đùng nói lại
" Cô rốt cuộc muốn làm gì đây ? Bây giờ muốn tôi mua gì nữa ? Nhìn tôi cứ ra ra vào vào , cô cảm thấy vui lắm sao ? Cô không mất trí nhớ chứ ? " Trợ lí Lin cuối cùng cũng nổi giận
" Tôi ... " Ella định cãi lại , nhưng nhìn thấy có bóng noài cửa , trực giác cho cô biết đó là Wu Chun , Ella liền thay đổi thái độ 360 độ
" Tôi chỉ muốn nhờ cô mua giùm tôi gà rán thôi , sao cô lại giận ? Tôi không nhớ gì thì cũng khó chịu lắm chứ " Ella nói .Trợ lí Lin thấy lạ , không hiểu gì cả , sao thay đổi thái độ nhanh vậy
"Nếu như cô không muốn ở lại thì thôi .... cô có thể không chăm sóc tôi mà ...nhưng sao lại ghét tôi chứ ? " mắt Ella hơi ướt . Trợ lí Lin chẳng biết làm gì nhìn cô
[ Cô này muốn gì đây ? Cô ta làm gì đây ? diễn kịch ]
"Cô đùng giả vờ tội nghiệp nữa ... tôi không bị gạt đâu ... " Trợ lí Lin lớn tiếng nói
" Trợ lí Lin " Lúc này Chun bước vào phòng bệnh , thật ra lúc Trợ lí Lin nói Ella vốn dĩ không mất trí nhớ là Chun đã đến , nhưng anh muốn đợi xem Ella sẽ nói gì , nên cố ý đứng ngoài cửa , nghe họ nói chuyện
'Tổng giám đốc " Trợ lí Lin cung kính chào Chun

" Không ngờ thái độ của cô lại như vậy "
"Tổng giám đốc là cô ta ... " Trợ lí Lin định nói lại , nhưng chưa nói hết thì bị không nói tiếp nữa . Chun nhìn khuôn mặt tội nghiệp của Ella , giống như là con mèo bị bỏ rơi đang nhìn anh , liền bảo trợ lí Lin đi ra
" Không cần nói nữa , cô ra ngoài trước đi "
"Vâng " Trợ lí Lin tuy không cam lòng nhưng vẫn bước ra
Chun bước tời bàn đưa gà rán cho Ella
"A... " Ella nhìn Chun , không hiểu ý anh
" Cô lúc nãy gọi trợ lí Lin mua cho cô à ?
"Cám ơn .... "
[ Ánh mắt này rất giống ... ] trong lòng Chun nghĩ
" Ngày mai tôi sẽ đến đón cô " Chun lại nói
"Không cần đâu ... Anh không cần lo cho tôi đâu ... " Ella vội trả lời
"Không được , tôi nói tôi sẽ chịi trách nhiệm . Em hãy ngoan ngoãn nghe lời là được rồi "
"Bây giờ mình có nên vui vì anh ta chịu trách hiệm không ? Mình chẳng thà anh ta không chịu trách nhiệm ... Trời ơi ...] Trong lòng Ella đang nghĩ
Nhưng nhìn mặt anh ta kiên quyết như vậy , mình có nói gì cũng vô ích , đều nói không lại
"Vậy ngày mai tôi sẽ đến " Chun nói xong bước đến cửa , Ella không nói gì , chỉ gật đầu ...
Đi đến cửa , Chun chợt đứng lại , nhìn Ella ... Ella nhìn lại
Chun chợt nói " Có thể đừng phá trợ lí của tôi không ? "
Ella ngơ người . Chun cười rồi ra khỏi phòng . Thực ra khi vừa bườc vào phòng , nhìn thấy một đống thức ăn , anh cũng đã hiểu tại sao Trợ lí Lin nổi giận , nhưng không muốn trước mặt trợ lí Lin nói ra


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận