Trò Chơi Nạp Mạng [vô Hạn]

Editor: Minori

Tống Từ lấy đầu ngón tay xoa vành mũ sau gáy, đang do dự không biết có nên nhắc đáp án cho Trương Trì hay không thì cậu nhóc đã lớn tiếng nói: "C."

Được đấy! Tống Từ tán thưởng giơ ngón tay cái lên, xem ra bản thân lo lắng có chút thừa thãi.

【Người chơi số 1 trả lời chính xác, 】

Trương Trì tự luyến giật chiếc băng đô thể thao của mình, vẻ mặt đầy kiêu ngạo, "Khi không biết chọn cái gì, hãy chọn C."

Tống Từ:..................

Lần trước cậu đâu chọn C.

【 Cộng 10 điểm, tổng cộng được 20 điểm tích luỹ. 】

Cùng lúc đó, sàn kính dưới chân Trương Trì giống như một ván cờ, cậu chậm rãi tiến hai bước về phía bục ờ giữa phòng, cùng tiến bước với Tống Từ.

10 điểm! ! !

Điểm thưởng của trò chơi này phong phú đến mức ai cũng không dám tin được.

Trả lời đúng có thể kiếm được điểm, còn có thể tịnh tiến sàn nhà. Chỉ cần bọn họ trả lời câu hỏi một cách chính xác, là có thể đi đến vị trí cánh cửa và lấy manh mối của căn phòng này!

Những người chơi ở đây đã nhanh chóng hiểu được lối chơi của trò này.

Trương Trì thuận lợi thông qua cũng làm giảm bớt cảm xúc căng thẳng của bọn họ, thoạt nhìn, cái được gọi là trò chơi này cũng không quá khó, đoán bừa một cái vẫn có 33% tỷ lệ thành công. Mọi người xoa tay hầm hè, bắt đầu tính toán bản thân cần bao nhiêu điểm mới có thể tới bục có cánh cửa.

【 Người chơi số 3 xin hãy chú ý nghe đề, 】

Ô vuông dưới chân của gã để tóc bổ luống phát sáng màu xanh lục.

Sao đã nhảy đến số 3 rồi? Mọi người sửng sốt một hồi mới kịp phản ứng, chỉ sợ số 2 chính là người mặc áo xanh lục vừa ngã xuống.

【Câu hỏi trắc nghiệm, thời gian giới hạn là mười giây, hãy trả lời sau khi nghe xong, tên của đoạn nhạc sau đây là gì?】

Sau đó, bên tai mọi người liền vang lên một đoạn giai điệu cực kì quen thuộc.

Táng ~ Tàng ~ Táng Tàng ~ Tang Táng ~, Táng Tang ~ Táng Tàng ~ Táng Tàng Táng ~

Tống Từ bị ánh đèn trong phòng chiếu đến mức đau đầu nhức óc, khó chịu day day bên trán, nhờ việc phát lại vô tận mà cậu đã nghe vô số lần đoạn nhạc bối cảnh khi Trư Bát Giới cõng vợ này rồi.

【A, 《Trư Bát Giới Cõng Vợ》 B,《Đại Thánh Du Thiên Cung》 C,《Hạnh Phúc Cao Lão Trang》】

"Cái này cũng quá đơn giản rồi, A."

Phía sau truyền đến tiếng nói nhỏ khe khẽ , Tống Từ quay đầu lại, thì ra là cô gái trong đôi tình nhân trẻ kia lên tiếng.

Âm thanh điện tử đột nhiên vang lên,【Người chơi số 7, nói chuyện riêng trong lúc kiểm tra, nhắc bài, mất tư cách thi. 】

Kiểm tra? Tống Từ bỗng dưng nhớ tới tờ thời khoá biểu kia.

Sàn nhà dưới chân cô gái đã nứt toác như bọt biển, cô hoảng sợ vùng vẫy cố gắng bắt lấy thứ gì đó.


"Nana!" Chàng trai nôn nóng hét lên, nắm lấy cánh tay cô gái.

Chàng trai định kéo cô lên, nhưng sàn nhà dưới chân anh ta cũng biến mất như bọt biển.

Anh ta nắm chặt lấy cô gái, cả hai cùng ngã xuống dưới.

Không được nói chuyện? Lúc nãy không phải còn có thể sao? Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, sợ tới mức lập tức ngậm chặt miệng.

Tống Từ bất lực nhìn bọn họ ngã xuống thành phố quen thuộc, chẳng lẽ những sự kiện rơi chết không thể giải thích đó, thật ra chính là người chơi thất bại trong trò chơi sao?

Hệ thống được gọi là Thư viện chết chóc này không lẽ là nguồn gốc của thảm kịch sự kiện mã trời chứ?

Chứng kiến ​​cảnh tượng thảm thương, người để tóc bổ luống hít thở sâu vài cái rồi run giọng nói: "B."

【 Người chơi số 3 trả lời chính các, cộng thêm 10 điểm, điểm tích lũy là 12 điểm. 】

Sàn của gã để tóc bổ luống tiến lên hai ô, tất cả mọi người có mặt, bao gồm cả Tống Từ, đều lộ ra biểu cảm tam quan vỡ vụn.

"Cái gì, bài này không phải là《Trư Bát Giới cõng vợ》sao?" Ông chú tóc vuốt keo người đứng phía sau bên phải Trương Trì không nhịn được nói.

Mọi người đều hoảng sợ nhìn về phía ông ta.

Ông chú tóc vuốt keo nhanh chóng lấy tay che miệng, toát mồ hôi lạnh. Tuy nhiên, âm thanh điện tử vẫn tiếp tục như không có chuyện gì xảy ra, 【 Người chơi số 4 xin hãy lắng nghe câu hỏi, 】Sàn nhà dưới chân ông chú tóc vuốt keo cũng vừa lúc sáng lên.

Thì ra có thể nói chuyện giữa các câu trả lời, nhưng không thể nói chuyện khi trả lời câu hỏi. Những người đang lo lắng đã thả lỏng một chút.

【Câu hỏi điền vào chỗ trống, thời hạn là mười giây. Trên một chiếc áo thun đâm thủng hai lỗ, hỏi trên chiếc áo thun có tất cả bao nhiêu lỗ?】

"Bốn lỗ." Ông chú tóc vuốt keo tự tin giơ lên bốn ngón tay.

Trương Trì phụ họa gật gật đầu, đúng vậy.

Tống Từ:???

Rõ ràng là tám được chứ.

【Trả lời sai, người chơi số 4 bị trừ 10 điểm, điểm tích luỹ là -7 phân, mất tư cách thi. 】

Sàn nhà dưới chân ông chú tóc vuốt keo mở ra, rồi ông ta lao thẳng xuống dưới.

Thật quá tàn nhẫn, tất cả mọi người đều há hốc mồm, điều này khiến ta hiểu rõ kịch bản của hệ thống, điểm thưởng hào phóng, cũng đồng nghĩa với việc trừng phạt tàn nhẫn, nếu trả lời sai có thể trực tiếp khiến bọn họ bị loại!

Chưa đến năm phút, bốn người đã chết, với tỷ lệ tử vong là 40%. Những con số đáng sợ khiến những người còn lại im như ve sầu mùa đông, sợ hãi đến mức không dám nhúc nhích hồi lâu. Không khí lại căng thẳng trở lại.

Tay chân mềm oặt, từng trận tối sầm mắt. Sẽ không sập nguồn vào ngay lúc này đấy chứ? Không được, không thể ngã xuống lúc này được. Cậu có dự cảm, sắp đến lượt của mình rồi.

Cảm nhận được tay Tống Từ có vẻ run lên, Trương Trì ở bên cạnh vội vàng nói: "Đàn anh, anh làm sao vậy?"

"Có thể là bị tuột huyết áp rồi."

"Em có một hộp kẹo...... Nhưng có thể anh ăn không quen." Vẻ mặt Trương Trì ngập ngừng.

"Là kẹo là được." Tống Từ đang cần đường gấp tỏ vẻ mình không có sự lựa chọn nào.


Trương Trì lấy hộp kẹo ra khỏi chiếc túi đeo chéo màu vàng chanh theo thời trang graffiti trước ngực, đổ một viên vào tay Tống Từ.

"Cảm ơn!" Tống Từ cảm kích nói, cầm lấy viên kẹo kia ném vào miệng.

Giây tiếp theo, cậu trực tiếp nhổ ra, liên tục ho khan.

Vị chua cay đau như kim châm trên trán, Tống Từ nhìn viên 'Kẹo' dạng chất lỏng phi Newton, biểu cảm lộ ra vẻ hoài nghi cuộc đời, "Đây là kẹo hả?"

Vừa mặn vừa cay, nó dựa vào cái gì dám gọi là kẹo?

"Kẹo hồi hương Lakrit*." Trương Trì nhỏ giọng giải thích, "Thật ra, nếu ăn quen thì ăn rất ngon."

*Một loại kẹo dẻo của Thuỵ Điển. Lakrit được chiết suất từ rễ của cây cam thảo, màu đen, có vị đắng và hơi ngọt.

Đây là Lakrit Thụy Điển cùng với món cá trích đóng hộp nổi tiếng được mệnh danh là món ăn khó ăn nhất thế giới đây ư?

Quả nhiên...... Không hổ là nó!!!

Tống Từ nhìn chằm chằm vào thứ màu đen trong lòng bàn tay mình, lông mày giật giật không kiểm soát được.

Nhưng điều đáng kinh ngạc là khi bị kích thích bởi mùi vị của viên kẹo này xông lên trán, cậu không cảm thấy khó chịu như vậy nữa.

Cậu nhắm mắt lại một lúc, khi mở ra lần nữa, sàn nhà dưới chân cô gái tóc Bob đã thuận lợi tiến lên hai bước.

【Người chơi số 6, xin hãy lắng nghe câu hỏi,】 Sàn nhà dưới chân Tống Từ sáng lên. Cậu vỗ nhẹ vào má mình, ý chí chiến đấu tràn đầy mà xoay ngược chiếc mũ lưỡi trai lại. Phát hiện đó là cậu, vẻ mặt của mọi người đều thả lỏng đi rất nhiều, nếu là người này thì hẳn là không có chuyện gì.

【Đề thao tác, vui lòng thực hiện ba lần chống đẩy trong vòng mười giây.】

Nghe xong đề bài, nhóm gã để tóc bổ luống sôi nổi cảm thán Tống Từ thật may mắn. Tặng không điểm rồi còn gì, quá đơn giản.

Trương Trì bên cạnh chu đáo nhường một khoảng không gian để tiện cho Tống Từ phát huy, trong khi Đường Tứ ở hàng sau thậm chí còn chán nản tháo huy hiệu trên dây xích xuống và xoay nó như một con quay trên đầu ngón tay.

Chỉ có mình Tống Từ đóng băng ở đó. Ba lần chống đẩy trong mười giây? Đùa gì vậy?

Đàn anh à, tranh thủ thời gian làm nhanh lên đi chứ? Trương Trì không dám lên tiếng, nháy mắt ra hiệu để nhắc nhở Tống Từ, đếm ngược đã bắt đầu rồi!

Bị buộc bất đắc dĩ, Tống Từ chậm rì rì mà bò xuống.

Cậu nhớ lại tư thế chống đẩy tiêu chuẩn, duỗi thẳng hai chân và thắt lưng, sau đó cố gắng chống hai tay lên.

Cách sàn nhà chưa đầy mười cm mà lồng ngực run rẩy, cánh tay cậu run rẩy như chiếc lá cuối cùng trong cơn mưa mùa thu, mong manh và tuyệt vọng.

Bang!

Khuôn mặt rõ ràng của Tống Từ đập mạnh xuống đất.

Một cái cũng không được?

Nhìn bộ dạng chật vật mặt mày nhăn nhó của cậu, Đường Tứ kinh ngạc đến mức huy hiệu trên đầu ngón tay suýt chút nữa rơi xuống đất, người này quả là yếu đến nỗi xuyên thủng giới hạn dưới của vũ trụ rồi.


Mọi người:..................

【Thất bại, người chơi số 6 trừ 10 điểm, điểm tích lũy còn lại 10 điểm.】

Sàn nhà của Tống Từ lùi về sau hai bước.

Sàn nhà duy nhất trong cả trận đi lùi.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, vậy mà có người không thể thực hiện được một cái chống đẩy.

Xui xẻo! Tống Từ thở dài, cam chịu ôm đầu gối ngồi ở trên sàn nhà.

【Người chơi số 9 xin hãy lắng nghe câu hỏi,】 lần này sàn nhà dưới chân gã búi tóc sáng lên. Anh ta đứng thẳng người, hai tay đút túi, vẻ mặt vô cùng bình thản giữa đám đông đang lo lắng.

Điểm tích luỹ dưới chân gã búi tóc là 7, tuy rằng không bắng nhóm Tống Từ, nhưng xuất phát điểm rõ ràng là tốt hơn nhiều so với những người khác.

【Đề hỏi đáp, giới hạn thời gian là 20 giây. Yêu cầu phải cắt ba nhát dao trên một chiếc bánh bông lan chiffon hình tròn để chia cho năm đứa trẻ, mỗi đứa trẻ phải được một phần bằng nhau.】

Ba nhát chia năm phần?

Tống Từ kéo kéo ống quần thể thao, đầu tiên cắt một phần năm ở mặt bên của chiếc bánh, sau đó trực tiếp cắt hình chữ thập lên mặt trên của bốn phần năm còn lại. Là có thể được giải quyết một cách hoàn hảo.

Đề bài này cũng không khó, nhưng lại dễ bị cản trở bởi tư duy quán tính mà thôi.

Nhưng mà, người đằng sau kia vẫn không có động tĩnh gì.

10,

9,

Đếm ngược đã bước vào giai đoạn cuối cùng, tất cả mọi người đều hồi hộp. Sao anh ta còn không trả lời câu hỏi đi? Không trả lời chắc chắn sẽ chết, không thì đoán bừa một cái, ít nhất còn có chút hy vọng phải không?

Tống Từ không khỏi quay đầu lại, chỉ thấy gã búi tóc đang cầm con dao phẫu thuật màu bạc, ung dung thong thả cắt móng tay. Trên cán dao, mặt dây chuyền nhỏ 'một dao năm trăm' đung đưa tuỳ ý.

Tống Từ:???

8,

7,

6

Hơi thở của mọi người trở nên nặng nhọc, nếu như không trả lời sẽ không kịp mất!

Người đàn ông thảnh thơi liếc nhìn đỉnh đầu, cho đến khi con số đếm ngược nhảy đến 5 mới lên tiếng, "Cắt ngẫu nhiên ba nhát, sau đó tự mình ăn hết cái bánh. Mỗi đứa trẻ được chia 0 gam bánh."

Còn có thể như vậy sao?

Câu trả lời ngoài dự đoán của người đàn ông khiến tất cả lặng đi. Nhưng nghĩ kỹ lại, giống như câu hỏi của ông chú tóc vuốt keo vậy, câu trả lời này cũng lợi dụng bẫy văn bản nên quả thực không thể tính sai được.

Tống Từ phồng má thổi bay cái đuôi dây mũ rủ xuống trên trán, tên bác sĩ này có một cách giải quyết vấn đề rất khôn ngoan!

Ghi âm và ghi hình điện tử dường như đã chết, nó im lặng trong một thời gian dài. Cuối cùng, không tình nguyện nói,【Câu trả lời chính xác. Người chơi số 9 được cộng 20 điểm, số điểm tích lũy là 27 điểm.】

20 điểm! Có người không khỏi cảm thán.

Chỉ trong nháy mắt, gã búi tóc đã trở thành người chơi có số điểm tích luỹ cao nhất.

Trương Thỉ tò mò nhìn gã búi tóc, "Thật tuyệt vời, anh làm sao nghĩ được?"


"Bởi vì tôi không nghĩ ra cách giết năm đứa trẻ bằng ba nhát dao." Gã búi tóc bình tĩnh nhún vai, bánh chiffon là món yêu thích của hắn, hắn sẽ không bao giờ chia cho năm đứa nít ranh một cách vô ích.

Trương Trì:..................

Ông anh à, anh có muốn ngâm lưỡi vào nước khử trùng trong bệnh viện hay không, quá độc rồi thì phải?

Sàn nhà dưới chân gã búi tóc tiến bốn bước liên tiếp, chỉ còn cách bục ở giữa một bước lớn. Anh ta đánh giá khoảng cách giữa sàn nhà của mình và bục liền nhấc chân nhảy qua.

Gã để tóc bổ luống:..................

Còn có thể như vậy sao? Trương Trì cách đó hai bước như tỉnh lại trong mơ, vận động hai chân trực tiếp nhảy qua.

Tống Từ:..........................................

Thật là điên rồ.

Đường Tứ vẫn ở điểm xuất phát nhìn hai người bọn họ, dùng giày da bò đạp đạp xuống sàn thử độ ổn định, sau đó nhảy vọt lên, góc áo màu lam sương khói lướt qua đầu mọi người, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Trương Trì.

Tống Từ & gã để tóc bổ luống & cô gái tóc Bob:......................................................

Cho nên, đây thật ra là cuộc thi nhảy xa sao?

Trương Trì khiếp sợ nhìn Đường Tứ, sáu mét! Sàn nhà dưới chân Đường Tứ cách bục ít nhất sáu mét, vậy mà anh ta nhảy được sáu mét, chẳng lẽ là khinh công trong huyền thoại sao?

Đường Tứ đang sửa sang lại nút thắt trên cổ tay áo gió giống như mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, mọi người lại có chút lo lắng liệu hành vi này sẽ vi phạm quy tắc không, nhưng đợi một lúc lâu sau, âm thanh điện tử vẫn không có phản hồi, không biết là bị động tác của ba người họ làm cho chết máy hay là cho phép 'đi' lối tắt nữa.

Bốn cánh cửa trên bục nằm đối diện nhau, tạo thành hình chữ thập, trên mỗi cánh cửa lần lượt viết các chữ 'Xuân', 'Hạ', 'Thu', 'Đông'.

Gã búi tóc và Trương Trì đi một vòng qua cánh cửa đang 'nằm' dưới sàn, ngoại trừ góc độ và dòng chữ trên cánh cửa, bốn cánh cửa gần như giống hệt nhau.

Vị trí khoá cửa không có lỗ khoá, mà là một khe nhỏ dài và hẹp

"Nó giống dạng thẻ cắm vào." Sau khi mô tả tình hình cụ thể của cánh cửa với nhóm người Tống Từ, gã búi tóc nói thêm.

Trương Trì vò đầu bứt tóc, "Kỳ quái, không có nhật ký."

Tống Từ đang muốn nói chuyện, sàn nhà dưới chân sáng lên, 【Hiện tại ba người chơi đã đến đích, bây giờ hiệp hai của trò chơi sẽ bắt đầu. Người chơi số 6, xin chúc mừng bạn đã chọn được đề khó nhất trong trò hỏi đáp này, mời bạn lắng nghe câu hỏi, 】

Đề khó nhất?

Mọi người đều dùng ánh mắt thương cảm nhìn về phía Tống Từ, cậu chỉ còn lại mười điểm, các câu hỏi hiện tại đều xuất phát từ mười điểm, đề khó nhất có nghĩa là điểm sẽ lớn hơn mười.

Nói cách khác, nếu lần này Tống Từ lại thất bại, số điểm chắc chắn sẽ giảm xuống con số âm. Cậu ấy chắc chắn sẽ chết.

Âm thanh điện tử dõng dạc nói, 【Thời gian giới hạn là 120 giây, câu hỏi trắc nghiệm 1. Câu trả lời cho câu hỏi này là gì?

A.A   B. B   C. C   D. D】

Mọi người:???

Đùa đấy à?

***

Tác giả có lời muốn nói:

Ghi chú: 1, không thể tưởng tượng là đơn vị của hệ thập phân, 1, 10, 100, 1000, 10^4, 10^8, 10^12, 10^16, 10^20, 10^24,10^28, 10^32, 10^36, 10^40, 10^44, 10^48, 10^52, 10^56, 10^60, 10^64 (không thể tưởng tượng được), 10^68, 10^72, 10^76, 10^100 (googol), 10^(10^100) (googolplex). Thông tin tôi tìm thấy được sắp xếp như thế này.

2, Không thể nói được đến từ kinh Phật, nghe nói, không thể nói được = 10 luỹ thừa 46522979840000... (36 số 0 liên tiếp).

3, Có 8 lỗ trên chiếc áo, áo thun ban đầu đã có 4 lỗ: 1 lỗ cổ áo, hai lỗ cổ tay áo và 1 lỗ ở chân áo, cộng với bốn lỗ bị đâm thủng hai nhát, vậy là tám lỗ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận