Trò Chơi Nạp Mạng [vô Hạn]

Editor: Minori.

"Nạp mạng?" Cô gái văn phòng khiếp sợ nhìn về phía gã đầu đinh.

"Đúng vậy, đối với những tay gà mờ như mấy người, cuối cùng có thể tồn tại một hai người đã là tốt lắm rồi."

Nghĩ đến vừa rồi vất vả lắm mới thoát ra khỏi căn phòng kia, sắc mặt cô gái văn phòng và gã béo lập tức trắng bệch.

"Vậy thì làm thế nào anh có thể đảm bảo chắc chắn dẫn chúng tôi qua cửa?" Người mặc áo sơ mi caro đứng ở bên trái cửa cũng mở miệng, có vẻ như anh ta không hoàn toàn tin những gì gã đầu đinh nói.

"Đơn giản, mấy người có thể thanh toán sau khi qua cửa." Gã đầu đinh hai tay chống nạnh, hai chân hơi bắt chéo, dáng đứng giống như một cây kéo lả lơi.

"Vừa rồi cậu nói không cần tiền, vậy cậu muốn cái gì?"

"Điểm tích luỹ, điểm tích luỹ mấy người nhận được khi qua cửa, mỗi người chia cho tôi 40%."


Tống Từ phồng hai má, thổi bay cái dây đuôi mũ rủ xuống trên trán, lười biếng dựa vào thành sau của thang máy, chẳng trách anh ta sảng khoái đưa ra đề nghị thanh toán sau, thì ra là bây giờ muốn lấy cũng không lấy được.

"Được, tôi đồng ý." Gã béo vội nói.

"Tôi cũng đồng ý." Người đàn ông đeo kính bên phải Tống Từ cũng vội vàng nói.

Nếu là sau khi qua cửa mới thanh toán, cảm giác vẫn tương đối bảo đảm. Cô gái văn phòng gật đầu, "Tôi cũng đồng ý."

Gã đầu đinh hoàn tất 3 giao dịch mặt mày hớn hở rảo bước vào thang máy, đứng ở chính giữa kèm theo âm thanh 【 Số báo danh 7 】.

"Kỳ thi cho người mới chắc sẽ có hạn chế đúng không? Nếu anh dẫn chúng tôi đi, không tính là trái với quy tắc trò chơi chứ?" Tống Từ đang đứng phía sau anh ta đột nhiên nói.

Gã đầu đinh kinh ngạc quay đầu lại, liếc nhìn Tống Từ, cười nhạo nói, "Có thể nghĩ đến điều này, anh cũng không ngu đâu, yên tâm, tuyệt đối sẽ không vi phạm quy tắc."


"Anh có biết chúng ta đến đây bằng cách nào không?" Nhìn thấy dáng vẻ dày dặn kinh nghiệm của gã đầu đinh, cô gái văn phòng hỏi những nghi ngờ khiến cô bối rối trong lòng.

Vẻ mặt gã đầu đinh cô đơn thở dài, như nhớ tới những việc trải qua của mình, "Khi mấy người đến đây đều đã chạm vào sách chứ?"

Sách?

Cô gái văn phòng cẩn thận nhớ lại, "Sách điện tử có tính không? Lúc đó tôi đang đọc tiểu thuyết."

Gã béo xoa xoa mồ hôi trên trán, "Tôi đang đọc tạp chí."

Người đàn ông đeo kính đột nhiên nhận ra, "Tôi đang lật hoàng lịch."

Người mặc áo sơ mi caro không nói gì, nhưng nhìn vẻ mặt chính là bộ dạng bị nói trúng.

Tống Từ và Trương Trì không khỏi mặt mũi sa sầm, thật quá đáng, sách hướng dẫn cũng coi là sách sao?

"Sách chính là cách để bước vào trò chơi này." Gã đầu đinh gật đầu bí hiểm, nhưng từ chối giải thích thêm, rõ ràng là có điều giữ lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận