Lúc Khương Diệp về đến nhà đã là tám giờ tối, vừa mở cửa ra, thấy ngay Ngụy Thành Huy đang ôm Lộ Du Hi chơi trò yanglegeyang** trên ghế sô pha.**羊了个羊: Sheep's a Sheep là một trò chơi xóa phông nền hoạt hình.
Trò chơi sử dụng nhiều đạo cụ và gợi ý khác nhau để loại bỏ chướng ngại vật và cạm bẫy trong mỗi màn chơi.
Có tổng cộng 7 ô ở cuối trò chơi, người chơi chỉ cần nhấp vào 3 ô vuông giống nhau vào các ô để loại bỏ chúng.
Các khối ở lớp tiếp theo cần được đặt vào các khe của lớp trước trước khi chúng có thể được sử dụng.
(Internet)Nhạc nền rất lớn, hòa cùng với tiếng cười nhõng nhẽo của Lộ Du Hi: "Ối, lại thua rồi, anh có biết chơi không vậy?""Em nói thử xem anh có biết hay không?" Ngụy Thành Huy vẫn luôn đút tay trong quần áo của Lộ Du Hi, lúc thì xoa lúc thì bóp.Khương Diệp cảm thấy mình vào không đúng lúc, có lẽ nên nhằm vào lúc hai người họ bắt đầu hành sự thì vào, nói không chừng còn có thể dọa cho Ngụy Thành Huy bị bệnh liêt dương.Lộ Du Hi cũng không lúng túng, cười chào hỏi Khương Diệp: "Về rồi à, ăn cơm chưa?"Khương Diệp cảm thấy đất dưới chân giống như không phải là nhà mình, mà cô cứ như một vị khách xông lầm vào đây.Cô lấy lại chiếc túi xách vừa treo trên tường, hỏi Lộ Du Hi: "Bùi Chinh ở nhà chứ?"Mỗi lần phản ứng của Khương Diệp đều có thể làm cho người ta bất ngờ, lần này cũng không ngoại lệ, mặc dù Lộ Du Hi không biết trong lòng cô đang nghĩ cái gì, nhưng vẫn trả lời một cách thành thật: "Có."Khương Diệp gật đầu, cầm túi rồi đóng cửa rời đi: "Vậy hai người cứ chơi thỏa thích."Lúc Ngụy Thành Huy đứng dậy đuổi theo, còn bị Lộ Du Hi kéo cánh tay lại: "Không phải anh vẫn muốn cho em ngủ trên giường cưới của mình sao? Tối nay em mặc bộ khêu gợi nhất được không?"Lực chú ý của Ngụy Thành Huy lập tức bị kéo lại: "Được."Khương Diệp gõ cửa ba lần, rũ mắt ngắm nhìn mặt đất.Cô không biết mẹ cô – Đinh Liên trước đây lúc phát hiện chồng mình ngoại tình có phản ứng như thế nào, theo như tính tình của bà chắc có lẽ là đập nát tất cả đồ đạc trong nhà, làm ầm ĩ một trận, tát cho người đàn ông kia một cái, mang theo cô vẫn còn trẻ thơ rời khỏi nơi dơ bẩn kia.Có phải cô cũng nên tức giận, cũng nên phẫn nộ, nên chất vấn, gào thét, đòi người đàn ông phải hứa hẹn, khiến cho hắn cúi đầu quỳ xuống đất thề phải không.Sau đó thì sao?Đối phương vẫn tính xấu không đổi, thôi thì cô bỏ đi cho xong chuyện, dũng cảm truy tìm tình yêu mới, lại gặp phải người đàn ông ngoại tình khác, xây đắp một cuộc hôn nhân thất bại, tiếp tục buồn bã giãy giụa trong thứ tình yêu chết đi sống lại.Thật chẳng có chút ý nghĩa nào.Cửa mở, tóc Bùi Chinh vẫn còn đang nhỏ nước, anh vừa tắm rửa xong, còn chưa kịp cầm khăn lông lau tóc, đã nghe thấy tiếng gõ cửa."Vì sao anh không ly hôn?" Khương Diệp đứng ở cửa ra vào, ngẩng mặt nhìn anh.Bùi Chinh cao hơn rất nhiều so với cô, khổ người rất to, không biết có tập thể hình hay không, hai cánh tay cuồn cuồn cơ bắp, gân xanh lồ lộ, giọt nước trong suốt trượt dọc từ cổ anh rơi xuống trước ngực, mùi sữa tắm vị muối biển tươi mát ùn ùn kéo tới."Vậy còn cô?" Anh lấy cặp dép lê mới cho nữ ra đặt ở trên mặt đất.Khương Diệp không nghĩ tới chuyện ly hôn, đối với cô mà nói, đàn ông trên thế giới này đều có một kiểu đức hạnh, rời khỏi Ngụy Thành Huy, còn có ngàn vạn Ngụy Thành Huy khác, cô không muốn bị giày vò, càng không muốn bước vào con đường của mẹ mình, đối với cô mà nói, hôn nhân chẳng qua là một trạm dừng chân không quan trọng trong cuộc đời này.Mà ở điểm dừng này, ở bên ai cũng không sao cả."Tôi không yêu anh ta."Khương Diệp cởi giày, treo áo khoác ngoài cùng túi xách lên, đút hai chân vào trong dép lê, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Bùi Chinh.
Cô có vẻ ngoài xinh đẹp, tính cách hòa nhã, khí chất lành lạnh, cặp mắt kia luôn lộ ra vẻ lạnh nhạt của kẻ đã nhìn thấu chốn hồng trần.Ngày hôm qua Bùi Chinh đã đoán được, bây giờ nghe chính miệng cô thừa nhận, vẫn nhíu mày cảm thấy ngoài ý muốn.Trong mắt người ngoài Ngụy Thành Huy được cho là xuất chúng, tướng mạo, dáng dấp, điều kiện, tất cả mọi mặt đều có đủ ưu thế, bằng không thì cũng sẽ không hấp dẫn Lộ Du Hi liều lĩnh muốn ngoại tình cùng anh ta, còn chơi cả trò đổi vợ."Muốn uống chút rượu không?" Bùi Chinh hỏi.Khương Diệp im lặng gật đầu, đi vào theo sau lưng anh.Rèm cửa trong phòng khách không kéo, qua cửa kính có thể nhìn thấy lá bạch quả rải rác dưới ánh đèn đường, mùa thu năm nay đã lặng lẽ đến, quần áo mùa thu trong các cửa hàng đã được thay thế bằng quần áo mùa đông, trong vòng bạn bè cũng toàn đăng hình nồi lẩu lên.Điện thoại truyền đến thanh âm chấn động, cô xoay người lấy điện thoại từ trong túi xách ra xem, là tin nhắn của Đinh Liên-mẹ cô, bảo cô Chủ nhật trở về ăn một bữa cơm.
Lướt xuống dưới cô mới phát hiện Ngụy Thành Huy đã gửi tin nhắn cho cô trước khi cô tan làm.【Tối nay Lộ Du Hi tới nhà chúng ta chơi, anh đã đặt vài món trong nhà hàng, em trở về sớm một chút.
】Có lẽ Ngụy Thành Huy cho rằng đêm nay cô không muốn về nhà, cho nên mới không kiêng nể gì như vậy.Bỗng nhiên cô nghĩ đến Bùi Chinh vừa tắm rửa xong, vì vậy bèn cầm điện thoại đi vào phòng bếp: "Không phải tối nay anh định tới nhà tôi sao?"Người đàn ông vừa mở một lọ vang đỏ ra đổ vào bên trong bình gạn rượu, nghe được lời cô, bèn ngẩng đầu nhìn cô một cái: "Tôi chỉ định ở nhà ngủ."Chỗ lông mày gãy bị thấm nước vào trông đen vô cùng, anh cúi đầu, sống mũi cao thẳng, bờ môi mỏng, tướng mạo nghiêng về góc cạnh, dưới ánh đèn trên đỉnh đầu thì đường nét ngũ quan của anh cũng dịu nhẹ hơn vài phần, anh đặt rượu đỏ trong tay xuống, chống ngón trỏ trên bàn gõ nhẹ một cái: "Tôi đã đoán."Khương Diệp ngước mắt: "Cái gì?"Bùi Chinh nhìn cô rồi nói: "Cô sẽ đến chỗ tôi.".