Trò Chơi Ngoài Luồng Đổi Vợ H


Khương Diệp tựa trong ngực anh ngủ rồi.

Bùi Chinh rút tay về, nhìn chằm chằm vào mặt cô một lúc, bàn về ngũ quan tướng mạo, Khương Diệp cũng không xinh đẹp bằng Lộ Du Hi, nhưng khí chất đặc biệt, trong trẻo lạnh lùng, giống như sương trắng mùa thu, lạnh mà không gai người, một loại xinh đẹp độc đáo.

Lúc Lộ Du Hi hỏi anh có muốn chơi trò đổi vợ hay không, Bùi Chinh chỉ hỏi một câu: "Vợ của anh ta đồng ý không?"Sau đó nữa, Lộ Du Hi nói cho anh biết, Khương Diệp đồng ý.

Trong đầu Bùi Chinh hiện ra hình ảnh người phụ nữ ngồi xổm bên cạnh vườn hoa cho mèo lang thang ăn, mỗi tuần ba buổi tối cô đều trở về cho mèo ăn, nhưng không giống những người khác, vừa cho mèo ăn vừa vuốt lông mèo, cô chỉ lặp lại động tác cho ăn, cũng không chạm vào mèo con ở trước mũi giày mình.

Mỗi thứ tư Bùi Chinh đều phải kiểm kê, lúc trở lại, lần nào cũng gặp cô đang cho mèo ăn.

Không kể mưa gió.

Anh vốn cho là, sự xuất hiện đồng thời của hai người bọn họ chỉ giới hạn ở nơi này, lại không nghĩ rằng có một ngày, cô sẽ lõa lồ tựa trong ở trong ngực mình, mặc cho anh ôm, âm thanh say rượu mềm mại nói: "Rất kích thích.


"Bùi Chinh thở phào một hơi, anh trở mình, thò tay kéo quần lót xuống, giải phóng vật cứng bị ghìm đến đau nhức ra.

Anh quay đầu liếc nhìn Khương Diệp, cô là một người phụ nữ có lòng phòng bị cùng tính cảnh giác rất mạnh, dù anh đã nói thẳng ra lai lịch của mình, cô cũng không mở miệng kể một chút về câu chuyện của riêng cô, cô che dấu nó rất cẩn thận lại hoàn mỹ, uống say cũng đúng mực không rối loạn.

Có lẽ là chắc chắc anh sẽ không làm gì cô, thân thể trắng nõn trần truồng gắt gao dán vào anh, còn ngủ rất ngoan lành.

Bùi Chinh vươn tay tắt đèn, quay lưng lại, chậm rãi nhắm mắt.

Men rượu quấy phá, khó có lúc anh lại mơ một giấc mộng xuân, người phụ nữ ngậm dương vật của anh ra sức nuốt cắn, anh sướng đến mất kiểm soát, tay giữ gáy cô rút ra đút vào trong cổ họng cô, dương vật vừa thô vừa to, chọc cho người phụ nữ ê a kêu khóc, anh nghe mà dục vọng càng sôi trào, thúc hông chọc rút như điên, lúc gầm nhẹ xuất tinh, anh nắm lấy mái tóc dài của người phụ nữ, trông thấy đôi mắt cô đỏ bừng, mũi cô cũng ửng đó, tinh dịch màu sữa ngà chảy ra bên khóe miệng.

Là Khương Diệp.

Bùi Chinh bỗng nhiên tỉnh giấc, đồ lót dính nhớp một vùng.

Anh vuốt mặt, lúc chuẩn bị xuống giường, phát hiện Khương Diệp ôm eo anh từ phía sau, anh quay người lại nhìn, Khương Diệp ngủ rất sâu, khuôn mặt dán chặt vào lưng anh, cánh tay nho nhỏ khoác lên vùng eo của anh, móng tay mượt mà hồng hào, ngón tay nhỏ xinh trắng nõn.

Anh nhẹ rút tay cô, trở mình xuống giường, sau khi vào nhà vệ sinh, ném quần lót vào thùng rác, mở vòi hoa sen đứng vào dưới, một tay chống bức tường gốm sứ, ngả đầu vào phía dưới dòng nước chảy, nhắm mắt tuốt.

Khương Diệp ngủ đến lúc đồng hồ báo thức rung lên mới mở mắt ra, cô cầm lấy điện thoại nhìn, bảy giờ sáng, tối hôm qua uống rượu nên cô ngủ rất sâu, gần như chẳng mơ mộng gì, cô thư giãn trên giường một lúc rồi mới vén chăn rời giường, thân thể lồ lộ phía dưới ga trải giường thuần trắng, không có một mảnh vải.

Cô nhớ tối hôm qua Bùi Chinh ôm cô đặt trước bồn rửa tay, cởi từng chiếc quần chiếc áo của cô, cô quay đầu lại tìm khăn tắm trên giường, nhưng không ngờ, cô lại nhìn thấy bộ quần áo ướt sũng tối qua của mình đang nằm trên chiếc ghế cạnh giường.

Đã được giặt sạch là phẳng, mở túi chống bụi ra còn có thể ngửi được mùi thơm chỉ trong tiệm giặt quần áo mới có.

Bùi Chinh đang làm bữa sáng trong phòng bếp, Khương Diệp rửa mặt xong thì đến trước mặt anh nói lời cảm ơn.


"Đừng khách sáo.

" Bùi Chinh đặt bánh mì ở trong chiếc đĩa sứ sạch sẽ, lại cầm ly sữa bò đưa tới trước mặt cô.

Sữa bò giải rượu.

Khương Diệp không thích uống sữa tươi, cô ăn hai phần bánh mì, nhìn đồng hồ, rồi cầm khăn tay lau lau tay muốn đi, Bùi Chinh gõ bàn, bảo cô chờ một chút, lại rót cho cô một ly nước mật ong.

Đến cả Ngụy Thành Huy cho tới giờ cũng không biết cô không uống sữa bò, nhưng Bùi Chinh lại phát hiện.

Người đàn ông chú trọng chi tiết bao giờ cũng được cộng thêm điểm, bất kể là quần áo sạch sẽ được xếp gọn đặt ở trên mặt ghế vào sáng sớm, lay là ly nước mật ong này, cũng đủ làm tăng cao ấn tượng tốt với Bùi Chinh trong lòng Khương Diệp.

Bùi Chinh cho rằng cô không thích nước mật ong, nhướng lông mày nhìn cô: "Đổi cái khác cho em?"Khương Diệp nhận nước mật ong uống hết sạch: "Cảm ơn, cái này thì được.

"Nước mật ong ngọt ngào trôi vào cổ họng, xoa dịu tất cả xương cốt tứ chi của cô.

"Tôi tiễn em.


" Anh cầm lấy chìa khóa xe, đồng thời lấy áo khoác ngoài của cô xuống, trong tay Khương Diệp còn cầm điện thoại, đang muốn đặt nó ở trên tủ giày để mặc quần áo, thì thấy Bùi Chinh mở áo khoác ra, tròng vào cho cô.

Khương Diệp đút tay vào túi áo khoác, ngửi mùi hương thơm mát sau khi cạo râu của người đàn ông, đầu ngón tay gãi gãi lòng bàn tay: "Tôi không phải Lộ Du Hi, anh không cần săn sóc tôi như vậy.

""Tôi chưa từng làm những chuyện này vì cô ấy.

" Bùi Chinh thay xong giày, lại lấy giày cô xuống đặt ở trên mặt đất, "Càng sẽ không coi em thành cô ấy.

"Động tác nhấc chân của Khương Diệp khựng lại: "Vậy tại sao! ?""Không phải em nói linh hồn của tôi cô độc sao?" Bùi Chinh nhoẻn miệng, nụ cười rất nhạt, lông mày gãy dữ dằn cũng hiện ra vài phần dịu dàng, "Tôi đang tìm một linh hồn cô độc khác.

"Trái tim Khương Diệp lỡ nhịp trong khoảnh khắc.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận