Singapore, 9:00 pm
Khách sạn Marina Bay Sands, phòng ***
Ánh mặt trời len qua rèm cửa trắng tinh rọi vào phòng, chiếu lên chiếc giường có chút hỗn loạn. Dưới thảm trải sàn, quần dài đàn ông, quần lót nam nữ, còn có áo lót màu đỏ khiến người ta có chút mơ màng…
Người đàn ông mệt mỏi trở mình trên chiếc giường lớn, cánh tay vô thức đưa lên day day huyệt thái dương đau nhức, hai mắt vẫn nhắm nghiền.
Lúc này, một cánh tay phụ nữ trắng mịn, giống như rắn nước đặt lên ngực anh, kèm theo đó là chất giọng ngọt ngào vang lên: “Daniil, anh dậy rồi?”
Daniil bấy giờ mới phản ứng, anh mở mắt nhìn người phụ nữ quen thuộc đang nằm bên cạnh, mặc dù có chút bất ngờ nhưng vẫn đưa tay ôm lấy thắt eo nhỏ nhắn của người phụ nữ.
“Sao em lại ở đây?”
Người phụ nữ khẽ chu cái miệng dán vào lồng ngực anh, gò má thanh thuần toát lên vẻ xinh đẹp, giọng nói hờn dỗi lộ rõ vẻ không vui.
“Đồ đáng ghét, anh đi mất hút cả tuần nay có phải là đã ăn nằm với người khác? Anh chán em nên khi trở về liền không báo em một tiếng…”
"Ghen?" Daniil nhếch môi cười, "Ivanka, em thừa biết là anh có mấy dự án phải xử lý bên Hoắc thị mà, bây giờ lại ở đây muốn ghen tuông vớ vẩn sao?"
“Anh hứng thú với con nhỏ đó đúng không?”
Daniil cau mày, có chút khó chịu trước câu hỏi vô căn cứ của Ivanka, “Bé con, đừng đi quá giới hạn, muốn ám chỉ ai thì phải nói tên hay đặc điểm nhận dạng nào đó thì may ra anh mới nhớ được.”
Daniil nhìn về người phụ nữ trong ngực, nhẹ vỗ mông cô ta một cái, tính đứng dậy rời giường.
“Daniil…” Ivanka từ sau lưng ôm lấy anh, nũng nịu nói, “Được rồi, được rồi, em không tò mò nữa. Nhưng anh cũng phải thừa biết là em không muốn mối quan hệ của chúng ta bị kẻ khác chen vào mà.”
Daniil không quay đầu lại, đưa cánh tay dài cầm lấy khăn tắm, anh không đề cập tới những lời của Ivanka mà chỉ nhàn nhạt nói một câu không liên quan, “Lần sau đừng tuỳ tiện chơi thuốc anh.”
Ivanka trước giờ vốn không dám hành động một cách tuỳ tiện, vậy mà hôm qua lại cả gan bỏ thuốc vào chai rượu trên bàn của Daniil, chẳng trách lúc trở về phòng anh thấy đồ đạc có chút bị xáo trộn, cứ tưởng bản thân đề phòng quá mức nhưng hoá ra lại là điều hiển nhiên.
Thấy chuyện bị phát hiện, Ivanka có chút giật mình, vội giải thích, “Chúng ta trước giờ vẫn dùng mà…chẳng phải nó khiến anh thoải mái, quên hết những áp lực công việc sao? Daniil, tối qua chúng ta rất vui mà…” Ivanka vừa nói vừa nhoài người, dứt khoát ôm lấy Daniil, “Đừng giận mà, Daniil.”
Daniil khẽ thở dài. Mặc dù tác dụng của thuốc kích khiến anh cảm thấy hưng phấn hơn bao giờ hết, nhưng dù vậy Daniil cũng không thể không phủ nhận rằng gần đây nó đã để lại di chứng cho anh. Việc quên mất hành động của bản thân khi ngấm thuốc khiến Daniil có chút mất mát. Anh tự nhận bản thân mình là người sống phóng khoáng, nhưng cũng có mức độ, ít nhất phải trong tầm kiểm soát. Anh không trách Ivanka, bởi lẽ ngoài anh ra thì không ai biết cả.
Không thấy Daniil nói gì, Ivanka bắt đầu làm nũng, thậm chí hai bàn tay nhỏ nhắn không chút an phận mà chạy loạn trên ngực anh, sau đó dời xuống phía dưới.
Daniil giữ chặt bàn tay của cô ta, "Ivanka, giờ anh phải đến chi nhánh.”
“Chẳng phải đã có trợ lý của anh ở đó rồi sao, anh trả nhiều tiền để thuê về, vậy mà chút việc vặt cũng bắt anh tới giải quyết?” Ivanka chu cái miệng nhỏ, giống như một con rắn nước đi vòng qua trước ngực Daniil, ôm chặt lấy anh.
Daniil nâng khuôn mặt của cô nàng lên, khẽ nhếch môi, “Có khách, không tiếp sao được!“
“Người quan trọng hơn cả em sao?”
“Công việc là công việc! Ivanka, không phải anh đã nói em là không nên quá xen làm chuyện làm ăn của anh sao, huống hồ so sánh của em quá khập khiễng!” Daniil vừa nói, vừa nhéo nhéo mũi cô.
Ivanka bày ra bộ mặt quỷ nhìn anh, “Daniil, em nói rồi, em sẽ không tha cho ai dám động vào anh đâu!”
“Hửm?” Daniil hơi nhíu mày, ánh mắt vốn đang có ý cười chợt nổi lên một tia cảnh giác.
“Em đùa thôi… đừng căng thẳng thế chứ?” Ivanka cười càng thêm mị hoặc, bàn tay nhỏ lại dời xuống, nắm lấy phần thân dưới của anh, chậm rãi di chuyển bàn tay.
“Mặc kệ anh đi gặp ai. Cả tuần không gặp, người ta cũng chỉ muốn ở cùng anh lâu hơn thôi mà.”
Khoé môi Daniil hơi cong lên, người phụ nữ trong ngực anh không ngừng vặn vẹo, mà bàn tay nhỏ của cô lại cực kỳ mềm mại khiến cho ngọn lửa dục vọng của Daniil lại lần nữa cháy lên. Cơ thể trước đó vốn có dư vị của thuốc như được thắp thêm lửa, bàn tay to lớn liền trượt dọc theo lưng cô nàng, một đường thẳng xuống dưới…
“Dan...iil…” Ivanka thở hổn hển, cả người như rũ ra.
Dục vọng nguyên thuỷ nhất của Daniil đã sớm ngang đứng, anh đưa tay lên, giữ chặt lấy đầu của Ivanka, liền sau đó đẩy xuống.
Ivanka hiểu ý của anh, hờn dỗi nói, “Giờ còn muốn đẩy em ra nữa không?…” Tuy miệng nói vậy nhưng vẫn là thuận theo ý Daniil, thân người chậm rãi dời xuống, khuôn mặt nhỏ có chút khó khăn vùi sâu vào chỗ kín của anh.
Một cảm giác mềm mại cùng ấm áp bao phủ khiến toàn thân Daniil khẽ run lên, bàn tay to đem đầu cô giữ chặt hơn, tận tình hưởng thụ khoang miệng mềm mại ngọt ngào đang mang lại cho anh cảm giác cực hạn kia.
Khi khoái cảm dấy lên cao, động tác tay của Daniil cũng nhanh hơn.
Ivanka mơ màng ngước lên nhìn Daniil với đôi mắt ngấm lệ. Cổ họng nhỏ bị vật lớn chèn ép khiến lời nói ra gặp chút khó khăn:
“Dan…chậm lại….”
Daniil nhìn người phụ nữ đang quỳ giữ hai chân mình bằng cặp mắt đỏ ngàu bởi dục vọng. Anh phải công nhận một điều rằng, Ivanka rất có kĩ năng trong việc khơi dậy ham muốn sâu thẳm nhất của anh. Nhớ lại trước đây, bản thân anh sẽ không bao giờ ăn nằm quá hai lần với cùng một người phụ nữ. Vậy mà Ivanka lại là ngoại lệ. Mặc dù thú vui của anh vẫn là ra vào các hộp đêm xa xỉ nhưng để thoả mãn được anh thì ngoài Ivanka ra thì khật khó tìm được người thứ hai. Vốn biết Ivanka có tham vọng và chiếm hữu cao nhưng Daniil không mấy để tâm, bởi với anh, chừng nào anh chưa chán thì cô muốn làm gì, anh cũng sẽ nhắm mắt cho qua.
Khuôn mặt nhỏ vẫn mang vẻ thanh thuần nhưng không kém phần sắc sảo khiến toàn thân anh như sắp nổ tung, Daniil nhẹ vỗ đầu cô, giọng thô cát ra lệnh:
“Nằm lên giường đi!”
Ivanka dường như không thể chờ thêm nữa, nàng ta nằm lên giường, hai chân mở rộng, hai tay nắm lấy cánh tay tráng kiện của anh.
“Daniil, em muốn anh vào trong em…muốn em là của anh." Tư thế cùng vẻ mặt Ivanka lúc này quả thực vô cùng khêu gợi.
Daniil xoay người áp xuống, bàn tay to lớn bóp chặt chiếc eo nhỏ nhắn của Ivanka, trong mắt chỉ còn tia dục vọng u ám. Không nói gì liền nhấc hai chân nàng ta đặt tại hông mình, dùng sức hung hăng tiến vào.
"A..." Ivanka nhịn không được, rên rỉ thành tiếng, hai chân theo đó mà khoá chặt lấy thắt lưng của anh.
Cảm giác khít chặt khiến Daniil vô cùng hưng phấn, động tác càng lúc càng thêm cuồng bạo khiến Ivanka chịu không nổi phải lên tiếng cầu xin…
“Em chịu hết nổi….rồi, Daniil…”
“Vừa rồi là ai khiêu khích anh?” Daniil khẽ gầm lên, thoạt rồi cúi xuống cắn nhẹ vào sau gáy Ivanka.
Mặc dù liên tục cầu xin Daniil dừng lại nhưng cổ họng Ivanka không ngừng phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều, khoái cảm điên cuồng khiến cô nàng liên tục hét lên vì sung sướng:
“Daniil…sâu hơn nữa…sướng quá….”
Khoái cảm ập đến như thác lũ khiến Ivanka không ngừng rên rỉ, nhưng khi khoái cảm sắp lên tới đỉnh điểm thì điện thoại của Daniil bất ngờ đổ chuông khiến động tác của Daniil vô thức chậm lại…
“Đến rồi à?” Daniil nhấc máy, cáu gắt hỏi bằng chất giọng khản đặc.
Ivanka cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ, liên tục tự đẩy hông nhanh hơn. Nhưng không biết người đó nói gì mà khiến Daniil bất ngờ đứng lên, đem theo vật vẫn còn cứng nóng ra khỏi cơ thể cô.
Ivanka sốc tới mức trợn tròn mắt nhìn Daniil.
Daniil nhún vai bất lực, anh chỉ tay vào cự long vẫn còn đang ***** **** của mình, rồi nói:
“Em xử nó đi.”
Mặc dù Ivanka hận không thể cướp lấy điện thoại xem người gọi tới rốt cuộc là ai mà khiến Daniil bỏ mặc cô giữa chừng nhưng cô nàng vẫn ngoan ngoãn làm vật ấm nóng kia dịu xuống.
Ivanka không thể nghe ra nội dung của cuộc đối thoại đó là gì, cô chỉ biết Daniil liên tục cười khổ với đối phương. Khi cơn kích tình dịu xuống, cũng là lúc Daniil tắt điện thoại.
“Giờ phải đến công ty, em tắm rửa rồi làm gì thì làm đi.”
Ivanka gật đầu, thấy cô không phàn nàn, Daniil liền mang theo âu phục rồi đi vào nhà tắm.
Tiếng vòi nước vang lên, sắc mặt của Ivanka bất ngờ trở nên u ám.