Trò Chơi Sát Nhân

*Chương có nhiều hình ảnh, khuyến khích đọc online

*Bá Viễn - AK

50.

Bá Viễn nhìn thấy khuôn mặt vô cảm của AK qua khe cửa, hơi dừng lại, một lúc sau mới bỏ tay khỏi nắm cửa, lùi về sau để cậu bước vào. Lạch cạch một tiếng, cửa đóng lại.

"Tâm trạng không tốt?"

"Anh biết chuyện Lâm Mặc rồi sao?" AK không trả lời mà hỏi lại.

"Ừ. Patrick nói với anh."

"..." AK cười xòa, "Ngoài mặt luôn để mọi người tránh xa anh, sau lưng vẫn là dựa vào Patrick thu thập thông tin."

"...Liên quan đến em không?"


AK trầm mặc một lúc.

"Hic anh hung dữ thế...Anh Viễn đi đâu rồi?"

"Anh đây.."

"Lừa ai thế?"

"Đây là sự thật."

"Bá Viễn thật sự." AK nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quen thuộc trước mắt, chậm rãi nói, "Anh ấy đã chết. Bất kể là thế giới thật hay là trong game."

Bá Viễn nhướng mày, vẻ mặt khó hiểu. "Ồ?"

"Cả hai đều đã chết. Đầu tiên, tần suất người tử vong là sai. Chỉ có một nguyên tắc khác là: Mỗi khi kẻ sát nhân tiếp theo động thủ, kẻ sát nhân trước đó - hoặc có thể là người tự chọn bảo vệ chính mình, sẽ chết, chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi. Riki đã chọn động thủ, nên Santa sẽ gần như sắp game over."

"Ngoài ra, hệ thống sẽ rất vui vẻ tiếp nhận mọi ác ý. Tuy thuốc của Santa đưa cho Trương Gia Nguyên không gây chết người, nhưng em ấy vẫn chết vì chăn trùm kín gây ngạt thở. Riki cũng không định giết Lâm Mặc khi nhốt em ấy, nhưng Lâm Mặc vẫn chết vì giật điện...Cho nên, chỉ cần sản sinh ác ý với mục tiêu, bất kì hành động nào cũng dẫn đến tử vong. Đúng không?"

"Chà...Thật ra thì anh không biết những chuyện này." Bá Viễn lắc đầu, ngồi xuống mép giường, "Anh cùng Riki chỉ nói chuyện riêng một chút, nhưng không đi đến kết luận nào."

"Cho nên?" AK đứng trước mặt anh, bóng người che lấp cơ thể Bá Viễn, "Tại sao lại là Riki?"

Bá Viễn mỉm cười, "Hỏi anh?"

"Hỏi anh. Anh ấy không có lí do gì để chọn anh."

"Bởi vì bọn anh đều bị hoán đổi khỏi gương."

Thấy AK đi về phía phòng tắm, Bá Viễn gọi cậu lại, "Không có ích gì đâu. Nếu nó hoạt động, Santa đáng lẽ cũng sẽ bị hoán đổi, đúng không? Patrick từng thử qua rồi, nhưng ngoại trừ anh và Riki, không ai có thể hoán đổi được."

AK quay đầu nhìn chằm chằm Bá Viễn, một lúc lâu, mới chậm rãi trở về ngồi bên cạnh anh.


"Nói chi tiết cho em."




51.

Lúc AK nhìn thấy trong gương không có hình ảnh của Bá Viễn, dù đã chuẩn bị sẵn tâm lí, cậu gần như theo bản năng vẫn lùi về sau một bước.

"Đừng sợ." Bá Viễn vỗ vai AK, khóe môi khẽ cong lên.

Anh bây giờ khác với Bá Viễn ban đầu rất nhiều, chỉ có sự dịu dàng ôn nhu từ trong xương không bị xóa đi, ngay cả thời điểm thế này cũng vẫn vô thức lộ ra. Yết hầu AK lên xuống, kéo tay anh, chỉ vào chiếc gương trống rỗng, "Hiện tại có thể vào không?"

"Không thể. Lúc đầu là anh mạnh mẽ hoán đổi với 'Bá Viễn ở thế giới này'. Hiện tại trong gương không có người, có lẽ là vì," Bá Viễn gõ gõ mặt kính, "Chết."

AK lấy tay che mắt, "Cho nên anh là Bá Viễn từ đâu đến?"

"Anh cũng không biết. Nhưng vào ngày tai nạn xe bus đó, có cảm giác linh hồn bị tách khỏi thể xác, Riki cho rằng 'người ở trong thế giới này' là những thể xác bị đưa vào không gian bốn chiều, vẫn tồn tại, còn 'người ở trong gương', chỉ đơn thuần là vật dẫn về ý thức."

"Chờ chút, ngày cái gương bị vỡ nát...Bây giờ Riki là Riki nào?"


"Từ trong gương thoát ra."

"Không đúng, chờ đã..Anh nói 'Bá Viễn' chết, cho nên trong gương không có người...Còn Riki? Riki chết?"

Bá Viễn dừng lại một chút, suy nghĩ một lát mới ngập ngừng mở miệng, "...Bị giết."

"Ai giết?"

"Chính cậu ấy."




Lời tác giả: Suy luận của AK không nhất định là đúng, cho dù có chỗ sai, 'Bá Viễn' cũng sẽ không phản bác hay vạch trần. Tất cả âm mưu đều do các bạn tự mình lý giải, đọc vui vẻ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận