Trò Chơi Sinh Tồn Tại Tận Thế Của Pháo Hôi Lãnh Chúa


Bạch Tiểu Ngư tới bên cạnh một cái bẫy trong đó, háo hức nhìn vào bên trong cái bẫy, Bạch Tiểu Ngư phát hiện bên trong có một sinh vật tương đối giống thỏ, nằm ở đáy hố, thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng kêu đinh tai nhức óc.Bộ lông màu đen và trắng, có đôi tai thỏ dài, đuôi thì như một con sóc.[Thỏ nhảy]: Thỏ có sức bật cao, yêu thích cỏ xanh và hoa quả dại.Trong hiện thực có loại thỏ này sao? Cô hơi bối rối.Bạch Tiểu Ngư không biết nó có thể nhảy cao cỡ nào, nhưng nhìn thấy vết máu trên khúc gỗ trong hố cùng tình huống con thỏ nhảy nằm bất động, cô cũng biết nhất định đã bị gãy chân.Mặc dù thỏ rất dễ thương, trông rất đáng thương, nhưng Bạch Tiểu Ngư từ chối mềm lòng.Thế giới rừng rậm, vốn là thế giới cá lớn nuốt cá bé, sinh tồn trong tự nhiên, không thể mềm lòng.Sau đó Bạch Tiểu Ngư giơ ngọn giáo lên, hung hăng đâm vào cổ của thỏ nhảy, trúng một kích, máu tươi phun ra, giết chết nó, sau đó kéo con thỏ đã chết ra khỏi cái bẫy, như vậy không cần cô phải đi xuống cái bẫy để lấy thỏ.Điều cô không nghĩ tới chính là cũng có thể sử dụng thuật thu thập với con thỏ, có thể thu thập tất cả bộ phận của thỏ nhảy: thịt thỏ ×3, chân thỏ ×2, đuôi thỏ ×1, 5 đồng, lông thỏ ×4.Thật tốt khi không cần phải giải phẫu cơ thể.Cô cũng không ngờ giết chết con mồi cũng có thể kiếm được tiền, đây quả là bất ngờ, cuối cùng cũng biết được nguồn gốc của đồng tiền.Thu thập con mồi còn sẽ rơi ra da, điều mà Bạch Tiểu Ngư không nghĩ đến.

Nhưng toàn bộ thịt thu thập được cũng chỉ khoảng ba bốn cân, mà toàn bộ con thỏ nhảy đại khái nặng năm sáu cân.Một lần nữa phủ cỏ lên che dấu bẫy rập, Bạch Tiểu Ngư lại đi tìm cái bẫy khác.Cái bẫy thứ hai không có gì để thu hoạch.Bên trong bẫy chỉ có vết máu khô do con mồi để lại, sự thật rất rõ ràng, con mồi bên trong đã thành công trốn thoát.Bạch Tiểu Ngư thất vọng một lần nữa che giấu cái bẫy đã bị phá hủy, làm cho nó trông tự nhiên hơn một chút.Sau đó vội vã đi đến cái bẫy cuối cùng, hy vọng sẽ có gì đó để thu hoạch!Cái bẫy cuối cùng là bình yên nhất, toàn bộ cạm bẫy đều không có dấu vết bị động, ngày hôm qua trông như thế nào, hôm nay cũng trông như thế ấy.Bạch Tiểu Ngư rải một ít quả dại trên cái bẫy, phủ một ít cỏ dại, làm cho nó trông giống như quả dại rơi tự nhiên, có lẽ ngày mai sẽ có một con thỏ nhảy ngu ngốc nhảy vào cái bẫy.Che giấu cạm bẫy xong, Bạch Tiểu Ngư mang theo con mồi vừa thu hoạch chạy tới bên dòng suối, cô phải đi rửa sạch nó, thuận tiện lấy thêm chút nước trở về tưới đất, miễn lại qua hai ngày, rau trên đồng ruộng đều chết khô.Tới chỗ dòng suối, Bạch Tiểu Ngư lấy đủ nước trước khi bắt đầu rửa con mồi hôm nay.Rửa sạch xong, cô mang mấy con ốc mò được dưới suối và một con cá nhỏ bằng ngón tay út về doanh địa.Lúc trở lại doanh địa, sắc trời đã tối sầm lại, Bạch Tiểu Ngư tranh thủ thời gian tưới nước cho cây trên đồng ruộng."Phong Bảo, tối nay có đồ ăn ngon đó nha."Bạch Tiểu Ngư dùng ngón trỏ gõ nhẹ vào tổ ong, chia sẻ niềm vui của mình với Phong Bảo."Ông ông.

.


."Ngay sau đó, một con ong vàng bay ra khỏi tổ ong."Ông ông.

.

.""Phong Bảo, em tới rồi, bắt đầu nấu đồ ăn ngon thôi, tuy rằng em không ăn được, nhưng vẫn muốn chia sẽ với em.""Ong ong.

.

.

Ông ông.


.

.""Được rồi, được rồi, chị sai rồi, chị biết sai rồi, Phong Bảo có thể ngửi thấy mùi, vậy cũng không tệ a!"Bạch Tiểu Ngư lặng lẽ túm lấy Phong Bảo đang đậu lại trên đầu mũi của mình rồi đặt ở trên tóc, cô có chút sợ Phong Bảo không khống chế được cảm xúc, kích động châm một mũi cho mình liền thảm."Ông ông.

.

.""Ừm, Phong Bảo là tốt nhất.


.

."Đầu tiên Bạch Tiểu Ngư cắt thịt thỏ thành miếng nhỏ, dùng que gỗ xiên một ít thịt thỏ để làm thịt nướng.

Phần còn lại cô dự định sẽ nấu súp thỏ.Bạch Tiểu Ngư cho nước vào ống tre rồi đun sôi, cho thịt vào nước sôi, đáng tiếc cô không tìm được thứ gì có thể loại bỏ mùi tanh, sau đó vớt thịt ra, tiếp theo đổi một nồi nước rồi tiếp tục hầm.Cắt hành lá dại thu thập được trước đó thành từng đoạn rồi cho vào ống tre, dùng để tăng hương vị, cuối cùng cho vào một ít nấm và nước cốt quả đỏ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận