"Tiểu dâm phụ."
Giữa môi răng Thẩm Tứ Niên phát ra tiếng than thở như nói mớ, chờ xoa đủ rồi buông tay ra, lại vùi đầu vào ngực cô.
Hắn ngậm lấy đầu nhũ của cô, giống như là trẻ con bú sữa mẹ.
Cảm giác tê dại từ trước ngực lan rộng ra, ngay cả giữa hai chân cũng mơ hồ có chút ướt át.
Phó Chỉ cảm giác được hắn mút càng ngày càng mạnh, thân thể cũng bắt đầu không nghe sai khiến.
Khoái cảm kịch liệt xen lẫn đau đớn rất nhỏ truyền đến từng tấc thần kinh trong cơ thể cô, khiến cô dần dần có cảm giác, theo Thẩm Tứ Niên hút mà không ngừng run lên.
Miệng lưỡi nóng bỏng của Thẩm Tứ Niên bao lấy bầu ngực căng cứng của Phó Chỉ, đầu lưỡi xoay vòng quanh quầng vú.
"Hừ hừ...!A..."
Phó Chỉ bị hắn hút đến ngửa đầu ra sau, hai gò bồng đào trước ngực vẫn nhảy lên vui sướng.
Thẩm Tứ Niên hút bên này vẫn không quên bên kia, dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy bầu ngực bên phải bị lạnh nhạt, dùng sức kéo ra ngoài.
Cơ thể cô cong lên, giống như con tôm bị luộc chín, bầu ngực bên trái được nước bọt tưới nhuần tươi non vô cùng, nhìn cực kỳ ngon miệng.
Nhũ hoa non nớt bởi vì ngoại lực lôi kéo mà có chút biến dạng, Thẩm Tứ Niên buông ra lại dùng sức nắm chặt bầu ngực sữa của cô, chỉ vì một chút đỏ bừng nhô ra trên đỉnh núi tuyết.
"A...!Qúa, quá căng...!Nhẹ chút...!Nha..."
Anh đối với tiếng rên rỉ cầu xin tha thứ của cô thờ ơ, đột nhiên lại cúi đầu xuống, há miệng ngậm lấy nhũ tiêm cứng rắn của cô.
Tay kia trượt xuống bụng dưới, xuyên qua rừng rậm màu đen bên dưới, chạm vào âm đế của cô.
"A a —— "
Tiếng rên rỉ bén nhọn của Phó Chỉ vừa mới thốt ra, liền cảm thấy hai chân của mình bị một lực mạnh đẩy ra, nơi riêng tư giữa hai chân hoàn toàn lộ ra.
Cô hơi giãy giụa, xuất phát từ ý thức che chắn bản thân muốn khép hai chân lại, nhưng chút khí lực đó đối với hắn mà nói lại là châu chấu đá xe.
Thẩm Tứ Niên tà ác đùa bỡn hạ thể của cô, từng đợt điện lưu tê dại chạy qua từng dây thần kinh toàn thân cô, đưa tới một trận lại một trận run rẩy.
Hắn buông đầu vú bị mình hút sưng của Phó Chỉ ra, ánh mắt nhìn xuống.
Hai chân Phó Chỉ mở lớn, dâm dịch trong suốt không ngừng chảy ra từ huyệt nhỏ hẹp kia, hai cánh hoa hồng nhạt cũng không ngừng run rẩy, hoàn toàn bị dâm thủy thấm ướt.
Tầm mắt anh nhìn thẳng huyệt khẩu không ngừng khép mở của cô, khàn giọng nói nhỏ: "Dâm đãng thành như vậy."
Nói xong, đè ngón tay lên âm đế, dùng sức xoa nắn.
Đây là chỗ nhạy cảm nhất của Phó Chỉ, cô bị anh xoa đến mức ngửa cổ lên cao, dục vọng mãnh liệt ập tới, tra tấn đánh mất tất cả lý trí của cô.
"Không, không cần...!Không cần xoa nơi đó...!A..."
Thẩm Tứ Niên dùng chân đè đầu gối của cô lại, sau khi buông âm đế của cô ra lại nắm hai miếng thịt mềm mại của cô, thoáng cái nhẹ nhàng kéo ra ngoài.
Cánh hoa vốn màu hồng nhạt vì sung huyết mà có chút đỏ lên, sau khi trải qua kích thích cũng biến thành sưng tấy, bị mật dịch trong huyệt chảy ra thấm ướt sũng.
Cô cảm giác cơ thể của mình giống như là ở trong ngọn lửa đang bùng cháy, dưới sự kích thích quá độ, tiểu huyệt không ngừng co rút lại kẹp chặt, nảy sinh ra một loại khát vọng bị lấp đầy...
"A...!Ha ha...!Anh...!Đừng a..."
Phó Chỉ lắc đầu, khó chịu gần như muốn khóc.
Dục vọng nguyên thủy hoàn toàn phá hủy lý trí của cô, giống như có vô số con kiến đang gặm nhấm cơ thể của mình, cô muốn bị hung hăng xuyên qua, bị kín kẽ lấp đầy, cần anh...!hung hăng chiếm đoạt cô!
Thẩm Tứ Niên cũng nhịn đến thần kinh đều căng thẳng, hai bên thái dương lồi lên gân xanh, nhưng hắn lại chậm chạp không cho cô thỏa mãn, chỉ tiếp tục chậm rãi trêu chọc cô.